古诗词

归去来·兮

杨万里

侬家贫甚诉长饥。nóng jiā pín shén sù zhǎng jī。
幼稚满庭闱。yòu zhì mǎn tíng wéi。
正坐瓶无储粟,漫求为吏东西。zhèng zuò píng wú chǔ sù,màn qiú wèi lì dōng xī。
偶然彭泽近邻圻。ǒu rán péng zé jìn lín qí。
公秫滑流匙。gōng shú huá liú shi。
葛巾劝我求为酒,黄菊怨、冷落东篱。gé jīn quàn wǒ qiú wèi jiǔ,huáng jú yuàn lěng luò dōng lí。
五斗折腰,谁能许事,归去来兮。wǔ dòu zhé yāo,shuí néng xǔ shì,guī qù lái xī。
老圃半榛茨。lǎo pǔ bàn zhēn cí。
山田欲蒺藜。shān tián yù jí lí。
念心为形役又奚悲。niàn xīn wèi xíng yì yòu xī bēi。
独惆怅前迷。dú chóu chàng qián mí。
不谏后方追。bù jiàn hòu fāng zhuī。
觉今来是了,觉昨来非。jué jīn lái shì le,jué zuó lái fēi。
扁舟轻扬破朝霏。biǎn zhōu qīng yáng pò cháo fēi。
风细漫吹衣。fēng xì màn chuī yī。
试问征夫前路,晨光小,恨熹微。shì wèn zhēng fū qián lù,chén guāng xiǎo,hèn xī wēi。
乃瞻衡宇载奔弛。nǎi zhān héng yǔ zài bēn chí。
迎候满荆扉。yíng hòu mǎn jīng fēi。
已荒三径存松菊,喜诸幼、入室相携。yǐ huāng sān jìng cún sōng jú,xǐ zhū yòu rù shì xiāng xié。
有酒盈尊,引觞自酌,庭树遣颜怡。yǒu jiǔ yíng zūn,yǐn shāng zì zhuó,tíng shù qiǎn yán yí。
容膝易安栖。róng xī yì ān qī。
南窗寄傲睨。nán chuāng jì ào nì。
更小园日涉趣尤奇。gèng xiǎo yuán rì shè qù yóu qí。
尽虽设柴门,长是闭斜晖。jǐn suī shè chái mén,zhǎng shì bì xié huī。
纵遐观矫首,短策扶持。zòng xiá guān jiǎo shǒu,duǎn cè fú chí。
浮云出岫岂心思。fú yún chū xiù qǐ xīn sī。
鸟倦亦归飞。niǎo juàn yì guī fēi。
翳翳流光将入,孤松抚处凄其。yì yì liú guāng jiāng rù,gū sōng fǔ chù qī qí。
息交绝友堑山溪。xī jiāo jué yǒu qiàn shān xī。
世与我相违。shì yǔ wǒ xiāng wéi。
驾言复出何求者,旷千载、今欲从谁。jià yán fù chū hé qiú zhě,kuàng qiān zài jīn yù cóng shuí。
亲戚笑谈,琴书觞咏,莫遣俗人知。qīn qī xiào tán,qín shū shāng yǒng,mò qiǎn sú rén zhī。
邂逅又春熙。xiè hòu yòu chūn xī。
农人欲载菑。nóng rén yù zài zāi。
告西畴有事要耘耔。gào xī chóu yǒu shì yào yún zǐ。
容老子舟车,取意任委蛇。róng lǎo zi zhōu chē,qǔ yì rèn wěi shé。
历崎岖窈窕,丘壑随宜。lì qí qū yǎo tiǎo,qiū hè suí yí。
欣欣花木向荣滋。xīn xīn huā mù xiàng róng zī。
泉水始流澌。quán shuǐ shǐ liú sī。
万物得时如许,此生休笑吾衰。wàn wù dé shí rú xǔ,cǐ shēng xiū xiào wú shuāi。
寓形宇内几何时。yù xíng yǔ nèi jǐ hé shí。
岂问去留为。qǐ wèn qù liú wèi。
委心任运无多虑,顾皇皇、将欲何之。wěi xīn rèn yùn wú duō lǜ,gù huáng huáng jiāng yù hé zhī。
大化中间,乘流归尽,喜惧莫随伊。dà huà zhōng jiān,chéng liú guī jǐn,xǐ jù mò suí yī。
富贵本危机。fù guì běn wēi jī。
云乡不可期。yún xiāng bù kě qī。
趁良辰、孤往恣游嬉。chèn liáng chén gū wǎng zì yóu xī。
独临水登山,舒啸更哦诗。dú lín shuǐ dēng shān,shū xiào gèng ó shī。
除乐天知命,了复奚疑。chú lè tiān zhī mìng,le fù xī yí。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

晓行闻竹鸡二首

杨万里

一番行路一番愁,还自儿时到白头。yī fān xíng lù yī fān chóu,hái zì ér shí dào bái tóu。
路不唤君君自去,为谁著急不归休。lù bù huàn jūn jūn zì qù,wèi shuí zhù jí bù guī xiū。

明发西馆晨炊蔼冈四首

杨万里

盘蔬盂饭趁朝饥,争指枯肠作地基。pán shū yú fàn chèn cháo jī,zhēng zhǐ kū cháng zuò dì jī。
不觉南山新笋蕨,搀先占却未多时。bù jué nán shān xīn sǔn jué,chān xiān zhàn què wèi duō shí。

明发西馆晨炊蔼冈四首

杨万里

人家争住水东西,不是临溪即背溪。rén jiā zhēng zhù shuǐ dōng xī,bù shì lín xī jí bèi xī。
拶得一家无去处,跨溪结屋更清奇。zā dé yī jiā wú qù chù,kuà xī jié wū gèng qīng qí。

明发西馆晨炊蔼冈四首

杨万里

也知水碓妙通神,长听舂声不见人。yě zhī shuǐ duì miào tōng shén,zhǎng tīng chōng shēng bù jiàn rén。
若要十分无漏逗,莫将戽斗镇随身。ruò yào shí fēn wú lòu dòu,mò jiāng hù dòu zhèn suí shēn。

明发西馆晨炊蔼冈四首

杨万里

何须名苑看春风,一路山花不负侬。hé xū míng yuàn kàn chūn fēng,yī lù shān huā bù fù nóng。
日日锦江呈锦样,清溪倒照映山红。rì rì jǐn jiāng chéng jǐn yàng,qīng xī dào zhào yìng shān hóng。

明发祁门悟法寺溪行险绝六首

杨万里

右缘绝壁左深溪,头上春霖脚底泥。yòu yuán jué bì zuǒ shēn xī,tóu shàng chūn lín jiǎo dǐ ní。
溪里仰看应落胆,闭窗关轿不教知。xī lǐ yǎng kàn yīng luò dǎn,bì chuāng guān jiào bù jiào zhī。

明发祁门悟法寺溪行险绝六首

杨万里

一派泉从千丈崖,轰霆跳雪泻将来。yī pài quán cóng qiān zhàng yá,hōng tíng tiào xuě xiè jiāng lái。
无论惊杀行人著,两岸诸峰震欲摧。wú lùn jīng shā xíng rén zhù,liǎng àn zhū fēng zhèn yù cuī。

明发祁门悟法寺溪行险绝六首

杨万里

山不人烟水不桥,溪声浩浩雨萧萧。shān bù rén yān shuǐ bù qiáo,xī shēng hào hào yǔ xiāo xiāo。
何须双鹭相温暖,鹭过还教转寂寥。hé xū shuāng lù xiāng wēn nuǎn,lù guò hái jiào zhuǎn jì liáo。

明发祁门悟法寺溪行险绝六首

杨万里

溪行尽处却穿山,忽有人家并有田。xī xíng jǐn chù què chuān shān,hū yǒu rén jiā bìng yǒu tián。
幸自惊心小宁贴,误看田水作深川。xìng zì jīng xīn xiǎo níng tiē,wù kàn tián shuǐ zuò shēn chuān。

明发祁门悟法寺溪行险绝六首

杨万里

山行政好又逢溪,况是危峰斗下时。shān xíng zhèng hǎo yòu féng xī,kuàng shì wēi fēng dòu xià shí。
知与此溪有何隙,遣它不去只相随。zhī yǔ cǐ xī yǒu hé xì,qiǎn tā bù qù zhǐ xiāng suí。

明发祁门悟法寺溪行险绝六首

杨万里

已是山寒更水寒,酸风苦雨并无端。yǐ shì shān hán gèng shuǐ hán,suān fēng kǔ yǔ bìng wú duān。
诗人瘦骨无半把,一任残春料理看。shī rén shòu gǔ wú bàn bǎ,yī rèn cán chūn liào lǐ kàn。

舟过城门村清晓雨止日出

杨万里

五日银丝织一笼,金乌捉取送笼中。wǔ rì yín sī zhī yī lóng,jīn wū zhuō qǔ sòng lóng zhōng。
知谁放在扶桑树,祗怪满溪烟浪红。zhī shuí fàng zài fú sāng shù,zhī guài mǎn xī yān làng hóng。

舟过城门村清晓雨止日出

杨万里

深村可笑是居民,生长深山野水滨。shēn cūn kě xiào shì jū mín,shēng zhǎng shēn shān yě shuǐ bīn。
总出篱东携稚子,走来岸上看官人。zǒng chū lí dōng xié zhì zi,zǒu lái àn shàng kàn guān rén。

舟过城门村清晓雨止日出

杨万里

䰒松睡起揽诗编,信手翻来诵数篇。méng sōng shuì qǐ lǎn shī biān,xìn shǒu fān lái sòng shù piān。
忽有篙声仍绝叫,隔篷知是上滩船。hū yǒu gāo shēng réng jué jiào,gé péng zhī shì shàng tān chuán。

舟过城门村清晓雨止日出

杨万里

行人都上半山青,记得前朝傍险行。xíng rén dōu shàng bàn shān qīng,jì dé qián cháo bàng xiǎn xíng。
左右回身看不彻,两边已失一滩声。zuǒ yòu huí shēn kàn bù chè,liǎng biān yǐ shī yī tān shēng。