古诗词

赠张季冶

戴复古

秋扇交情薄,儒衣行路难。qiū shàn jiāo qíng báo,rú yī xíng lù nán。
纵怀千里志,也要一枝安。zòng huái qiān lǐ zhì,yě yào yī zhī ān。
梦绕梅花帐,愁生苜蓿盘。mèng rào méi huā zhàng,chóu shēng mù xu pán。
从来食肉相,千万强加餐。cóng lái shí ròu xiāng,qiān wàn qiáng jiā cān。
戴复古

戴复古

戴复古(1167—?))南宋著名江湖派诗人。字式之,常居南塘石屏山,故自号石屏、石屏樵隐。天台黄岩(今属浙江台州)人。一生不仕,浪游江湖,后归家隐居,卒年八十余。曾从陆游学诗,作品受晚唐诗风影响,兼具江西诗派风格。部分作品抒发爱国思想,反映人民疾苦,具有现实意义。 戴复古的作品>>

猜您喜欢

饮中

戴复古

布衣不换锦宫袍,刺骨清寒气自豪。bù yī bù huàn jǐn gōng páo,cì gǔ qīng hán qì zì háo。
腹有别肠能贮酒,天生左手惯持螯。fù yǒu bié cháng néng zhù jiǔ,tiān shēng zuǒ shǒu guàn chí áo。
蝇随骥尾宜千里,鹤在鸡群亦九皋。yíng suí jì wěi yí qiān lǐ,hè zài jī qún yì jiǔ gāo。
贤似屈平因独醒,不禁憔悴赋离骚。xián shì qū píng yīn dú xǐng,bù jìn qiáo cuì fù lí sāo。

陪徐渊子使君登白雪楼约各赋一诗必以宋玉石对莫愁村

戴复古

楼名白雪因词胜,千古江山春雨馀。lóu míng bái xuě yīn cí shèng,qiān gǔ jiāng shān chūn yǔ yú。
宋玉遗踪两苍石,莫愁居处一荒墟。sòng yù yí zōng liǎng cāng shí,mò chóu jū chù yī huāng xū。
风横烟艇客呼渡,水落沙洲人网鱼。fēng héng yān tǐng kè hū dù,shuǐ luò shā zhōu rén wǎng yú。
借问风流贤太守,孟亭添得野夫无。jiè wèn fēng liú xián tài shǒu,mèng tíng tiān dé yě fū wú。

静斋张敏则舍人赠诗因用其韵为酬

戴复古

胸次诗书一派清,学如耕稼到秋成。xiōng cì shī shū yī pài qīng,xué rú gēng jià dào qiū chéng。
十年闭户存吾道,万事无心逐世情。shí nián bì hù cún wú dào,wàn shì wú xīn zhú shì qíng。
叶落花开关气数,山长水远是功名。yè luò huā kāi guān qì shù,shān zhǎng shuǐ yuǎn shì gōng míng。
摩挲老眼看新贵,九鼎鸿毛孰重轻。mó sā lǎo yǎn kàn xīn guì,jiǔ dǐng hóng máo shú zhòng qīng。

客游

戴复古

不能郁郁窟中藏,大笑出门游四方。bù néng yù yù kū zhōng cáng,dà xiào chū mén yóu sì fāng。
与世周旋持酒盏,观人胜败坐棋坊。yǔ shì zhōu xuán chí jiǔ zhǎn,guān rén shèng bài zuò qí fāng。
倒餐甘蔗入佳境,昼著锦衣归故乡。dào cān gān zhè rù jiā jìng,zhòu zhù jǐn yī guī gù xiāng。
此志十年犹未遂,倚楼心事楚天长。cǐ zhì shí nián yóu wèi suì,yǐ lóu xīn shì chǔ tiān zhǎng。

都下书怀

戴复古

京华作梦十年馀,不道南山有弊庐。jīng huá zuò mèng shí nián yú,bù dào nán shān yǒu bì lú。
白发生来美人笑,黄金散尽故交疏。bái fā shēng lái měi rén xiào,huáng jīn sàn jǐn gù jiāo shū。
明知弄巧翻成拙,除却谋归总是虚。míng zhī nòng qiǎo fān chéng zhuō,chú què móu guī zǒng shì xū。
出处古人都说尽,功名未必胜鲈鱼。chū chù gǔ rén dōu shuō jǐn,gōng míng wèi bì shèng lú yú。

新安寒食

戴复古

不拟今年到歙州,要知行止岂人谋。bù nǐ jīn nián dào shè zhōu,yào zhī xíng zhǐ qǐ rén móu。
一百五日客怀恶,三十六峰春雨愁。yī bǎi wǔ rì kè huái è,sān shí liù fēng chūn yǔ chóu。
老矣此身犹道路,凄其归梦绕松楸。lǎo yǐ cǐ shēn yóu dào lù,qī qí guī mèng rào sōng qiū。
花瓢仙子无由见,千里江山负远游。huā piáo xiān zi wú yóu jiàn,qiān lǐ jiāng shān fù yuǎn yóu。

乌聊山登览

戴复古

抖擞嚣尘上翠微,旁溪寺上坐题诗。dǒu sǒu xiāo chén shàng cuì wēi,páng xī sì shàng zuò tí shī。
忽闻啼鸟不知处,细看好山无厌时。hū wén tí niǎo bù zhī chù,xì kàn hǎo shān wú yàn shí。
风扫云烟开远景,人携香火谒丛祠。fēng sǎo yún yān kāi yuǎn jǐng,rén xié xiāng huǒ yè cóng cí。
客来千里登临意,说与时人未必知。kè lái qiān lǐ dēng lín yì,shuō yǔ shí rén wèi bì zhī。

癖习

戴复古

平生癖习未全除,虚事经心实事疏。píng shēng pǐ xí wèi quán chú,xū shì jīng xīn shí shì shū。
为惜落花慵扫地,每看修竹欲移居。wèi xī luò huā yōng sǎo dì,měi kàn xiū zhú yù yí jū。
逢人共作亡何饮,拨冗时观未见书。féng rén gòng zuò wáng hé yǐn,bō rǒng shí guān wèi jiàn shū。
争柰一贫随我在,思量不若把犁锄。zhēng nài yī pín suí wǒ zài,sī liàng bù ruò bǎ lí chú。

田园吟

戴复古

自古田园活计长,醉敲牛角取宫商。zì gǔ tián yuán huó jì zhǎng,zuì qiāo niú jiǎo qǔ gōng shāng。
催耕啼后新秧绿,锻磨鸣时大麦黄。cuī gēng tí hòu xīn yāng lǜ,duàn mó míng shí dà mài huáng。
桐树着花茶户富,梅林无实秫田荒。tóng shù zhe huā chá hù fù,méi lín wú shí shú tián huāng。
狂夫本是农家子,抛却一犁游四方。kuáng fū běn shì nóng jiā zi,pāo què yī lí yóu sì fāng。

九日登裴公亭得无灾可避自登山之句何季皋滕审言为之击节足以成篇

戴复古

良辰乐事两相关,不可不求今日闲。liáng chén lè shì liǎng xiāng guān,bù kě bù qiú jīn rì xián。
有酒能赊堪荐菊,无灾可避自登山。yǒu jiǔ néng shē kān jiàn jú,wú zāi kě bì zì dēng shān。
心怀屈贾千年上,身在潇湘八景间。xīn huái qū jiǎ qiān nián shàng,shēn zài xiāo xiāng bā jǐng jiān。
好向樽前开笑口,人生枉自作愁颜。hǎo xiàng zūn qián kāi xiào kǒu,rén shēng wǎng zì zuò chóu yán。

赵升卿有官不肯为里居有贤声访之于深巷中

戴复古

深居陋巷不妨幽,翠竹当门水满沟。shēn jū lòu xiàng bù fáng yōu,cuì zhú dāng mén shuǐ mǎn gōu。
每遇事来先觉懒,欲为官去又还休。měi yù shì lái xiān jué lǎn,yù wèi guān qù yòu hái xiū。
田园自乐陶元亮,乡里多称马少游。tián yuán zì lè táo yuán liàng,xiāng lǐ duō chēng mǎ shǎo yóu。
除却读书无所好,有时闲作北岩游。chú què dú shū wú suǒ hǎo,yǒu shí xián zuò běi yán yóu。

括苍石门瀑布

戴复古

少泊石门观瀑布,明知是水却疑非。shǎo pō shí mén guān pù bù,míng zhī shì shuǐ què yí fēi。
乱抛雪玉从天下,散作云烟到地飞。luàn pāo xuě yù cóng tiān xià,sàn zuò yún yān dào dì fēi。
夜听萧萧洗尘梦,风吹细细湿人衣。yè tīng xiāo xiāo xǐ chén mèng,fēng chuī xì xì shī rén yī。
谢公蜡屐经行处,闻有留题在翠微。xiè gōng là jī jīng xíng chù,wén yǒu liú tí zài cuì wēi。

杜门自遣

戴复古

世事茫茫心事灰,众人争处我惊回。shì shì máng máng xīn shì huī,zhòng rén zhēng chù wǒ jīng huí。
闭门不管花开落,避俗唯通燕往来。bì mén bù guǎn huā kāi luò,bì sú wéi tōng yàn wǎng lái。
富贵在天求不得,光阴转地老相催。fù guì zài tiān qiú bù dé,guāng yīn zhuǎn dì lǎo xiāng cuī。
平生任达陶元亮,千载神交共一杯。píng shēng rèn dá táo yuán liàng,qiān zài shén jiāo gòng yī bēi。

登快阁黄明府强使和山谷先生留题之韵

戴复古

未登快阁心先快,红日半檐秋雨晴。wèi dēng kuài gé xīn xiān kuài,hóng rì bàn yán qiū yǔ qíng。
宇宙无边万山立,云烟不动八窗明。yǔ zhòu wú biān wàn shān lì,yún yān bù dòng bā chuāng míng。
飞来一鹤天相近,过尽千帆江自横。fēi lái yī hè tiān xiāng jìn,guò jǐn qiān fān jiāng zì héng。
借问金华老仙伯,几人无忝入诗盟。jiè wèn jīn huá lǎo xiān bó,jǐ rén wú tiǎn rù shī méng。

滕王阁次韵刘允叔

戴复古

消遣客怀寻胜事,酒杯诗卷得同携。xiāo qiǎn kè huái xún shèng shì,jiǔ bēi shī juǎn dé tóng xié。
当年杰阁栖龙子,今日空梁落燕泥。dāng nián jié gé qī lóng zi,jīn rì kōng liáng luò yàn ní。
斜照浴红秋水上,好山横碧画栏西。xié zhào yù hóng qiū shuǐ shàng,hǎo shān héng bì huà lán xī。
几人登览皆磨灭,唯有前峰压不低。jǐ rén dēng lǎn jiē mó miè,wéi yǒu qián fēng yā bù dī。