古诗词

赠张季冶

戴复古

秋扇交情薄,儒衣行路难。qiū shàn jiāo qíng báo,rú yī xíng lù nán。
纵怀千里志,也要一枝安。zòng huái qiān lǐ zhì,yě yào yī zhī ān。
梦绕梅花帐,愁生苜蓿盘。mèng rào méi huā zhàng,chóu shēng mù xu pán。
从来食肉相,千万强加餐。cóng lái shí ròu xiāng,qiān wàn qiáng jiā cān。
戴复古

戴复古

戴复古(1167—?))南宋著名江湖派诗人。字式之,常居南塘石屏山,故自号石屏、石屏樵隐。天台黄岩(今属浙江台州)人。一生不仕,浪游江湖,后归家隐居,卒年八十余。曾从陆游学诗,作品受晚唐诗风影响,兼具江西诗派风格。部分作品抒发爱国思想,反映人民疾苦,具有现实意义。 戴复古的作品>>

猜您喜欢

儒衣陈其姓工于画牛马鱼一日持六簇为赠以换诗

戴复古

生绢六幅淡墨图,伊人笔端有造化。shēng juàn liù fú dàn mò tú,yī rén bǐ duān yǒu zào huà。
骅骝汗血捉电光,牯牸倦耕眠草下。huá liú hàn xuè zhuō diàn guāng,gǔ zì juàn gēng mián cǎo xià。
陂塘漠漠烟雨后,出水群鱼戏潇洒。bēi táng mò mò yān yǔ hòu,chū shuǐ qún yú xì xiāo sǎ。
细看物物有生意,不比寻常能画者。xì kàn wù wù yǒu shēng yì,bù bǐ xún cháng néng huà zhě。
请君就此三景中,挥毫添我作渔翁。qǐng jūn jiù cǐ sān jǐng zhōng,huī háo tiān wǒ zuò yú wēng。
岸头孤石持竿坐,白鹭同居蒲苇丛。àn tóu gū shí chí gān zuò,bái lù tóng jū pú wěi cóng。
有时寻诗出游衍,款段徐行山路远。yǒu shí xún shī chū yóu yǎn,kuǎn duàn xú xíng shān lù yuǎn。
奚奴逐后背锦囊,木杪斜阳鸦噪晚。xī nú zhú hòu bèi jǐn náng,mù miǎo xié yáng yā zào wǎn。
有时蓑笠过田间,农妇农夫相往还。yǒu shí suō lì guò tián jiān,nóng fù nóng fū xiāng wǎng hái。
手放锄犁吹短笛,日暮青郊黄犊闲。shǒu fàng chú lí chuī duǎn dí,rì mù qīng jiāo huáng dú xián。
王孙贵人不识此,此是吾侬佳绝处。wáng sūn guì rén bù shí cǐ,cǐ shì wú nóng jiā jué chù。
挂君图画读吾诗,令人懒踏长安路。guà jūn tú huà dú wú shī,lìng rén lǎn tà zhǎng ān lù。

黄州栖霞楼即景呈谢深道国正

戴复古

朝来栏槛倚晴空,暮来烟雨迷飞鸿。cháo lái lán kǎn yǐ qíng kōng,mù lái yān yǔ mí fēi hóng。
白衣苍狗易改变,淡妆浓抹难形容。bái yī cāng gǒu yì gǎi biàn,dàn zhuāng nóng mǒ nán xíng róng。
芦洲渺渺去无极,数点断山横远碧。lú zhōu miǎo miǎo qù wú jí,shù diǎn duàn shān héng yuǎn bì。
樊山诸峰立一壁,非烟非雾笼秋色。fán shān zhū fēng lì yī bì,fēi yān fēi wù lóng qiū sè。
须臾黑云如泼墨,欲雨不雨不可得。xū yú hēi yún rú pō mò,yù yǔ bù yǔ bù kě dé。
须臾云开见落日,忽展一机云锦出。xū yú yún kāi jiàn luò rì,hū zhǎn yī jī yún jǐn chū。
一态未了一态生,愈变愈奇人莫测。yī tài wèi le yī tài shēng,yù biàn yù qí rén mò cè。
使君把酒索我诗,索诗不得呼画师。shǐ jūn bǎ jiǔ suǒ wǒ shī,suǒ shī bù dé hū huà shī。
要知作诗如作画,人力岂能穷造化。yào zhī zuò shī rú zuò huà,rén lì qǐ néng qióng zào huà。

题上虞县信芳堂

戴复古

河阳种桃彭泽柳,岁岁春风夸不朽。hé yáng zhǒng táo péng zé liǔ,suì suì chūn fēng kuā bù xiǔ。
何如君种一池莲,开向五月六月天。hé rú jūn zhǒng yī chí lián,kāi xiàng wǔ yuè liù yuè tiān。
红妆当暑清无汗,绿叶染风香不断。hóng zhuāng dāng shǔ qīng wú hàn,lǜ yè rǎn fēng xiāng bù duàn。
坐令百里尽清凉,天乃赠君云锦段。zuò lìng bǎi lǐ jǐn qīng liáng,tiān nǎi zèng jūn yún jǐn duàn。
此花不可无此堂,主人姓字同芬芳。cǐ huā bù kě wú cǐ táng,zhǔ rén xìng zì tóng fēn fāng。
更看堂后参差竹,醉倚炎空舞寒绿。gèng kàn táng hòu cān chà zhú,zuì yǐ yán kōng wǔ hán lǜ。

衡山何道士有诗声杨伯子监丞盛称之以杨所取之诗求跋其后

戴复古

道人幽吟岩壑底,伴晓猿啼秋鹤唳。dào rén yōu yín yán hè dǐ,bàn xiǎo yuán tí qiū hè lì。
自陶情性乐天真,一心不作求名计。zì táo qíng xìng lè tiān zhēn,yī xīn bù zuò qiú míng jì。
一朝邂逅杨东山,诗声扬扬满世间。yī cháo xiè hòu yáng dōng shān,shī shēng yáng yáng mǎn shì jiān。
东山才与诚斋敌,手腕中有万斛力。dōng shān cái yǔ chéng zhāi dí,shǒu wàn zhōng yǒu wàn hú lì。
为君翻九渊,探君骊龙珠。wèi jūn fān jiǔ yuān,tàn jūn lí lóng zhū。
为君擘沧海,钩上珊瑚枝。wèi jūn bāi cāng hǎi,gōu shàng shān hú zhī。
丰城地下掘起龙泉太阿双宝剑,南山雾里窥见隐豹文章皮。fēng chéng dì xià jué qǐ lóng quán tài ā shuāng bǎo jiàn,nán shān wù lǐ kuī jiàn yǐn bào wén zhāng pí。
是宝欲藏藏不得,总被东山手拈出。shì bǎo yù cáng cáng bù dé,zǒng bèi dōng shān shǒu niān chū。
道人从此诗价高,石廪祝融争崒嵂。dào rén cóng cǐ shī jià gāo,shí lǐn zhù róng zhēng zú lǜ。
君不见弥明石鼎联句诗,千载托名韩退之。jūn bù jiàn mí míng shí dǐng lián jù shī,qiān zài tuō míng hán tuì zhī。

徐京伯通判晚岁得二子

戴复古

竹隐种竹知几年,千竿万竿长拂天。zhú yǐn zhǒng zhú zhī jǐ nián,qiān gān wàn gān zhǎng fú tiān。
群飞不敢下栖止,常有清风凛凛然。qún fēi bù gǎn xià qī zhǐ,cháng yǒu qīng fēng lǐn lǐn rán。
丹穴飞来两雏凤,凤来此竹为之重。dān xué fēi lái liǎng chú fèng,fèng lái cǐ zhú wèi zhī zhòng。
牙签玉轴带芸香,家藏万卷为渠用。yá qiān yù zhóu dài yún xiāng,jiā cáng wàn juǎn wèi qú yòng。
人间豚犬不足多,我来为作徐卿二子歌。rén jiān tún quǎn bù zú duō,wǒ lái wèi zuò xú qīng èr zi gē。
手传竹隐文章印,看取他日官职高嵯峨。shǒu chuán zhú yǐn wén zhāng yìn,kàn qǔ tā rì guān zhí gāo cuó é。

寄报恩长老恭率翁

戴复古

报恩千楹归一炬,佛也不能逃劫数。bào ēn qiān yíng guī yī jù,fú yě bù néng táo jié shù。
宝坊化作瓦砾场,堪笑月庭来又去。bǎo fāng huà zuò wǎ lì chǎng,kān xiào yuè tíng lái yòu qù。
率翁修造凤楼手,第一能将无作有。lǜ wēng xiū zào fèng lóu shǒu,dì yī néng jiāng wú zuò yǒu。
神工作舍鬼筑墙,鞭笞木石能飞走。shén gōng zuò shě guǐ zhù qiáng,biān chī mù shí néng fēi zǒu。
风斤月斧日纷然,行看华屋突兀在眼前。fēng jīn yuè fǔ rì fēn rán,xíng kàn huá wū tū wù zài yǎn qián。
好留一室馆狂客,早晚来参文字禅。hǎo liú yī shì guǎn kuáng kè,zǎo wǎn lái cān wén zì chán。

织妇叹

戴复古

春蚕成丝复成绢,养得夏蚕重剥茧。chūn cán chéng sī fù chéng juàn,yǎng dé xià cán zhòng bō jiǎn。
绢未脱轴拟输官,丝未落车图赎典。juàn wèi tuō zhóu nǐ shū guān,sī wèi luò chē tú shú diǎn。
一春一夏为蚕忙,织妇布衣仍布裳。yī chūn yī xià wèi cán máng,zhī fù bù yī réng bù shang。
有布得著犹自可,今年无麻愁杀我。yǒu bù dé zhù yóu zì kě,jīn nián wú má chóu shā wǒ。

刈麦行

戴复古

腰镰上垄刈黄云,东家西家麦满门。yāo lián shàng lǒng yì huáng yún,dōng jiā xī jiā mài mǎn mén。
前村寡妇拾滞穟,饘粥有馀炊饼饵。qián cūn guǎ fù shí zhì suì,zhān zhōu yǒu yú chuī bǐng ěr。
我闻淮南麦最多,麦田今岁屯干戈。wǒ wén huái nán mài zuì duō,mài tián jīn suì tún gàn gē。
饱饭不知征战苦,生长此方真乐土。bǎo fàn bù zhī zhēng zhàn kǔ,shēng zhǎng cǐ fāng zhēn lè tǔ。

鄂渚张唐卿周嘉仲送别

戴复古

武昌江头人送别,杨柳秋来不堪折。wǔ chāng jiāng tóu rén sòng bié,yáng liǔ qiū lái bù kān zhé。
汉阳门外望南楼,昨日不知今日愁。hàn yáng mén wài wàng nán lóu,zuó rì bù zhī jīn rì chóu。
英雄握手新相识,人情正好成南北。yīng xióng wò shǒu xīn xiāng shí,rén qíng zhèng hǎo chéng nán běi。
酒阑人散最关情,一雁西飞楚天碧。jiǔ lán rén sàn zuì guān qíng,yī yàn xī fēi chǔ tiān bì。

诘燕

戴复古

去年汝来巢我屋,梁间污泥高一尺。qù nián rǔ lái cháo wǒ wū,liáng jiān wū ní gāo yī chǐ。
啄腥抛秽不汝厌,生长群雏我护惜。zhuó xīng pāo huì bù rǔ yàn,shēng zhǎng qún chú wǒ hù xī。
家贫惠爱不及人,自谓于汝独有力。jiā pín huì ài bù jí rén,zì wèi yú rǔ dú yǒu lì。
不望汝如灵蛇衔宝珠,雀献金环来报德。bù wàng rǔ rú líng shé xián bǎo zhū,què xiàn jīn huán lái bào dé。
春风期汝一相顾,对语茅檐慰岑寂。chūn fēng qī rǔ yī xiāng gù,duì yǔ máo yán wèi cén jì。
如何今年来,于我绝踪迹。rú hé jīn nián lái,yú wǒ jué zōng jì。
一贪帘幕画堂间,便视吾庐为弃物。yī tān lián mù huà táng jiān,biàn shì wú lú wèi qì wù。

寄赵鼎臣

戴复古

学如刘子政,不使校书天禄阁。xué rú liú zi zhèng,bù shǐ xiào shū tiān lù gé。
文如李太白,不使待诏金銮殿。wén rú lǐ tài bái,bù shǐ dài zhào jīn luán diàn。
倚楼终日看庐山,赢得虚名闻九县。yǐ lóu zhōng rì kàn lú shān,yíng dé xū míng wén jiǔ xiàn。
才忌太高,心忌太清。cái jì tài gāo,xīn jì tài qīng。
平平稳稳,为公为卿。píng píng wěn wěn,wèi gōng wèi qīng。
骐骥可羁,乃归帝闲。qí jì kě jī,nǎi guī dì xián。
麟凤莫驯,为瑞人间。lín fèng mò xùn,wèi ruì rén jiān。
人间为瑞徒能好,骐骥可羁终远到。rén jiān wèi ruì tú néng hǎo,qí jì kě jī zhōng yuǎn dào。
岁寒心事几人知,手把梅花供一笑。suì hán xīn shì jǐ rén zhī,shǒu bǎ méi huā gōng yī xiào。

毗陵天庆观画龙自题姑苏羽士李怀仁醉笔诗呈王君保寺丞使君

戴复古

姑苏道士天酒星,醉笔写出双龙形。gū sū dào shì tiān jiǔ xīng,zuì bǐ xiě chū shuāng lóng xíng。
墨迹从横夺造化,蜿蜒满壁令人惊。mò jì cóng héng duó zào huà,wān yán mǎn bì lìng rén jīng。
一龙翻身出云表,口吞八极沧溟小。yī lóng fān shēn chū yún biǎo,kǒu tūn bā jí cāng míng xiǎo。
手弄宝珠珠欲飞,握入掌中拳五爪。shǒu nòng bǎo zhū zhū yù fēi,wò rù zhǎng zhōng quán wǔ zhǎo。
一龙排山山为开,头角与石争崔嵬。yī lóng pái shān shān wèi kāi,tóu jiǎo yǔ shí zhēng cuī wéi。
波涛怒起接云气,不向九霄行雨来。bō tāo nù qǐ jiē yún qì,bù xiàng jiǔ xiāo xíng yǔ lái。
万物焦枯天作旱,两雄壁隐宁非懒。wàn wù jiāo kū tiān zuò hàn,liǎng xióng bì yǐn níng fēi lǎn。
真龙不用只画图,猛拍栏干寄三叹。zhēn lóng bù yòng zhǐ huà tú,měng pāi lán gàn jì sān tàn。

渔父词四首

戴复古

渔父饮,不须钱。yú fù yǐn,bù xū qián。
柳枝斜贯锦鳞鲜,换酒却归船。liǔ zhī xié guàn jǐn lín xiān,huàn jiǔ què guī chuán。

渔父词四首

戴复古

渔父醉,钓竿闲。yú fù zuì,diào gān xián。
柳下呼儿牢系船,高眠风月天。liǔ xià hū ér láo xì chuán,gāo mián fēng yuè tiān。

渔父词四首

戴复古

渔父醒,荻花洲。yú fù xǐng,dí huā zhōu。
三千六百钓鱼钩。sān qiān liù bǎi diào yú gōu。
从头下复休。cóng tóu xià fù xiū。