古诗词

嘉熙己亥大旱荒庚子夏麦熟

戴复古

濒海数十里,饥民及万家。bīn hǎi shù shí lǐ,jī mín jí wàn jiā。
雨多忧坏麦,春好忍看花。yǔ duō yōu huài mài,chūn hǎo rěn kàn huā。
凿浅疏田水,占晴视晚霞。záo qiǎn shū tián shuǐ,zhàn qíng shì wǎn xiá。
老农如鬼瘦,不住作生涯。lǎo nóng rú guǐ shòu,bù zhù zuò shēng yá。
戴复古

戴复古

戴复古(1167—?))南宋著名江湖派诗人。字式之,常居南塘石屏山,故自号石屏、石屏樵隐。天台黄岩(今属浙江台州)人。一生不仕,浪游江湖,后归家隐居,卒年八十余。曾从陆游学诗,作品受晚唐诗风影响,兼具江西诗派风格。部分作品抒发爱国思想,反映人民疾苦,具有现实意义。 戴复古的作品>>

猜您喜欢

入闽道中

戴复古

山中寂寞去程赊,莫惜频频到酒家。shān zhōng jì mò qù chéng shē,mò xī pín pín dào jiǔ jiā。
行李萧然还不倍,担头颠倒插梅花。xíng lǐ xiāo rán hái bù bèi,dān tóu diān dào chā méi huā。

严仪卿约李友山高与权酌别

戴复古

江天惨澹日凄凉,木未经霜叶未黄。jiāng tiān cǎn dàn rì qī liáng,mù wèi jīng shuāng yè wèi huáng。
今日楼头一杯酒,明朝行客在谁乡。jīn rì lóu tóu yī bēi jiǔ,míng cháo xíng kè zài shuí xiāng。

到南昌呈宋愿父伯仲黄子鲁诸丈

戴复古

一秋无便寄平安,新雁声声报早寒。yī qiū wú biàn jì píng ān,xīn yàn shēng shēng bào zǎo hán。
昨夜检衣开故箧,去年家信把来看。zuó yè jiǎn yī kāi gù qiè,qù nián jiā xìn bǎ lái kàn。

到南昌呈宋愿父伯仲黄子鲁诸丈

戴复古

扁舟几度到南昌,东望家山道路长。biǎn zhōu jǐ dù dào nán chāng,dōng wàng jiā shān dào lù zhǎng。
醉里不知身是客,故人多处亦吾乡。zuì lǐ bù zhī shēn shì kè,gù rén duō chù yì wú xiāng。

李敷文酌别席上口占

戴复古

客子明朝早问程,樽前今夜苦为情。kè zi míng cháo zǎo wèn chéng,zūn qián jīn yè kǔ wèi qíng。
使君亦恐伤离别,不使佳人唱渭城。shǐ jūn yì kǒng shāng lí bié,bù shǐ jiā rén chàng wèi chéng。

李友山索诗卷汀州急递到昭武

戴复古

清时无事更年丰,两地风光诗咏中。qīng shí wú shì gèng nián fēng,liǎng dì fēng guāng shī yǒng zhōng。
可是山前无警报,旗铃千里递诗筒。kě shì shān qián wú jǐng bào,qí líng qiān lǐ dì shī tǒng。

题牛图

戴复古

牡丹花下连宵醉,今日闲看黑牡丹。mǔ dān huā xià lián xiāo zuì,jīn rì xián kàn hēi mǔ dān。
得此躬耕东海曲,一贫无虑百忧宽。dé cǐ gōng gēng dōng hǎi qū,yī pín wú lǜ bǎi yōu kuān。

既别诸故旧独黄希声往曲江禀议未回不及语离

戴复古

别尽诸君不见君,客愁多似海南云。bié jǐn zhū jūn bù jiàn jūn,kè chóu duō shì hǎi nán yún。
一声何处离群雁,那向江村静处闻。yī shēng hé chù lí qún yàn,nà xiàng jiāng cūn jìng chù wén。

既别诸故旧独黄希声往曲江禀议未回不及语离

戴复古

老年怀抱晚秋天,欲去思君重黯然。lǎo nián huái bào wǎn qiū tiān,yù qù sī jūn zhòng àn rán。
闻道归来有消息,江头错认几人船。wén dào guī lái yǒu xiāo xī,jiāng tóu cuò rèn jǐ rén chuán。

林伯仁话别二绝

戴复古

别酒三杯醉不知,梅花岭外故人稀。bié jiǔ sān bēi zuì bù zhī,méi huā lǐng wài gù rén xī。
片心暗逐白云去,日日向君行处飞。piàn xīn àn zhú bái yún qù,rì rì xiàng jūn xíng chù fēi。

林伯仁话别二绝

戴复古

茉莉花边把酒卮,桄榔树下共谈诗。mò lì huā biān bǎ jiǔ zhī,guāng láng shù xià gòng tán shī。
醉来一枕西窗下,酒醒方知有别离。zuì lái yī zhěn xī chuāng xià,jiǔ xǐng fāng zhī yǒu bié lí。

刘子及赠瑞桂

戴复古

秋光点点明人眼,不比寻常岩桂花。qiū guāng diǎn diǎn míng rén yǎn,bù bǐ xún cháng yán guì huā。
天与刘郎作嘉瑞,枝枝金粟间丹砂。tiān yǔ liú láng zuò jiā ruì,zhī zhī jīn sù jiān dān shā。

题陈景明梅庐

戴复古

手栽梅核待成林,慈母当年属望深。shǒu zāi méi hé dài chéng lín,cí mǔ dāng nián shǔ wàng shēn。
梅未成林人已往,空酸孝子一生心。méi wèi chéng lín rén yǐ wǎng,kōng suān xiào zi yī shēng xīn。

题陈景明梅庐

戴复古

思亲如海渺无涯,观物惊心感岁华。sī qīn rú hǎi miǎo wú yá,guān wù jīng xīn gǎn suì huá。
谁见诗人心苦处,年年挥泪看梅花。shuí jiàn shī rén xīn kǔ chù,nián nián huī lèi kàn méi huā。

重阳

戴复古

茱萸半紫菊花黄,时节催人日夜忙。zhū yú bàn zǐ jú huā huáng,shí jié cuī rén rì yè máng。
便使老夫年满百,无过二十二重阳。biàn shǐ lǎo fū nián mǎn bǎi,wú guò èr shí èr zhòng yáng。