古诗词

木兰花慢·赋白莲和宇舜臣韵

凌云翰

怅波翻太液,谁留住、蕊珠仙。chàng bō fān tài yè,shuí liú zhù ruǐ zhū xiān。
向水殿云廊,玉容花貌,几度争鲜。xiàng shuǐ diàn yún láng,yù róng huā mào,jǐ dù zhēng xiān。
人间延秋无计,掩霓裳、犹忆舞便娟。rén jiān yán qiū wú jì,yǎn ní shang yóu yì wǔ biàn juān。
画里倾城倾国,望中非雾非烟。huà lǐ qīng chéng qīng guó,wàng zhōng fēi wù fēi yān。
雁飞不到九重天。yàn fēi bù dào jiǔ zhòng tiān。
水调谩流传。shuǐ diào mán liú chuán。
柰花老房空,菂存心苦,藕断丝连。nài huā lǎo fáng kōng,dì cún xīn kǔ,ǒu duàn sī lián。
西风环佩轻解,有冰弦、谁复记华年。xī fēng huán pèi qīng jiě,yǒu bīng xián shuí fù jì huá nián。
留得锦囊遗墨,魂消古汴宫前。liú dé jǐn náng yí mò,hún xiāo gǔ biàn gōng qián。

凌云翰

元明间浙江仁和人,字彦翀。博览群籍,通经史,工诗。元至正间举人。洪武初以荐,授成都府学教授。后坐事谪南荒。有《柘轩集》。 凌云翰的作品>>

猜您喜欢

五花马图

凌云翰

八尺乌骓散五花,披图一见重咨嗟。bā chǐ wū zhuī sàn wǔ huā,pī tú yī jiàn zhòng zī jiē。
何人笔底藏风雨,解使神龙起渥洼。hé rén bǐ dǐ cáng fēng yǔ,jiě shǐ shén lóng qǐ wò wā。

张复初松下垂钓图

凌云翰

春雨朝朝长绿波,桃花时节鳜鱼多。chūn yǔ cháo cháo zhǎng lǜ bō,táo huā shí jié guì yú duō。
遥知松下投竿者,定是当年老志和。yáo zhī sōng xià tóu gān zhě,dìng shì dāng nián lǎo zhì hé。

画太白诗意

凌云翰

君去还当我醉时,东坡解道谪仙诗。jūn qù hái dāng wǒ zuì shí,dōng pō jiě dào zhé xiān shī。
百年粉素消磨尽,犹有山花一两枝。bǎi nián fěn sù xiāo mó jǐn,yóu yǒu shān huā yī liǎng zhī。

画太白诗意

凌云翰

谁写江村枫树林,草堂如有客相寻。shuí xiě jiāng cūn fēng shù lín,cǎo táng rú yǒu kè xiāng xún。
野船怪得轻如叶,秋水今朝五尺深。yě chuán guài dé qīng rú yè,qiū shuǐ jīn cháo wǔ chǐ shēn。

徐陵墨梅

凌云翰

尽道徐熙似赵昌,墨花有韵却无香。jǐn dào xú xī shì zhào chāng,mò huā yǒu yùn què wú xiāng。
诗人又动杨州兴,春色真疑到玉堂。shī rén yòu dòng yáng zhōu xīng,chūn sè zhēn yí dào yù táng。

扇面山水

凌云翰

溪抱重山曲曲通,野航长得载诗翁。xī bào zhòng shān qū qū tōng,yě háng zhǎng dé zài shī wēng。
旧时纨扇丹青在,不入凉风箧笥中。jiù shí wán shàn dān qīng zài,bù rù liáng fēng qiè sì zhōng。

俞碧窗画紫菊

凌云翰

菊有黄花秋满篱,谁看紫艳半开时。jú yǒu huáng huā qiū mǎn lí,shuí kàn zǐ yàn bàn kāi shí。
碧窗分得研朱露,写出无声赵嘏诗。bì chuāng fēn dé yán zhū lù,xiě chū wú shēng zhào gǔ shī。

钓鱼图

凌云翰

衣食全家寄一丝,人间荣辱几曾知。yī shí quán jiā jì yī sī,rén jiān róng rǔ jǐ céng zhī。
瓦瓯蓬底高歌起,正是鲈鱼上钓时。wǎ ōu péng dǐ gāo gē qǐ,zhèng shì lú yú shàng diào shí。

洛神图

凌云翰

子建才名托楚辞,为因留枕寄相思。zi jiàn cái míng tuō chǔ cí,wèi yīn liú zhěn jì xiāng sī。
泱泱洛水清无底,谁见惊鸿照影时。yāng yāng luò shuǐ qīng wú dǐ,shuí jiàn jīng hóng zhào yǐng shí。

戊午七月六日书事

凌云翰

徒步寻僧岂得舟,过门不接慢迟留。tú bù xún sēng qǐ dé zhōu,guò mén bù jiē màn chí liú。
炎天赤日空乘兴,笑杀山阴王子猷。yán tiān chì rì kōng chéng xīng,xiào shā shān yīn wáng zi yóu。

戊午七月六日书事

凌云翰

伏日殊无兴可秉,欲谈儒墨重寻僧。fú rì shū wú xīng kě bǐng,yù tán rú mò zhòng xún sēng。
茶瓜不解留佳客,笑杀成都杜少陵。chá guā bù jiě liú jiā kè,xiào shā chéng dōu dù shǎo líng。

凌云翰

欲向春山访隐君,野桥行过路才分。yù xiàng chūn shān fǎng yǐn jūn,yě qiáo xíng guò lù cái fēn。
上方楼阁应无数,留与闲僧管白云。shàng fāng lóu gé yīng wú shù,liú yǔ xián sēng guǎn bái yún。

为赵玘题高士谦墨竹

凌云翰

公子翩翩也自佳,从人写竹写幽怀。gōng zi piān piān yě zì jiā,cóng rén xiě zhú xiě yōu huái。
只今有酒谁浇笔,能使清风到小斋。zhǐ jīn yǒu jiǔ shuí jiāo bǐ,néng shǐ qīng fēng dào xiǎo zhāi。

姚伯和所藏五马图

凌云翰

识得骊黄不在毛,天机从此付霜毫。shí dé lí huáng bù zài máo,tiān jī cóng cǐ fù shuāng háo。
使君五马行春处,犹忆城西看小桃。shǐ jūn wǔ mǎ xíng chūn chù,yóu yì chéng xī kàn xiǎo táo。

墨梅

凌云翰

才见花开似见春,江空岁晚寄何人。cái jiàn huā kāi shì jiàn chūn,jiāng kōng suì wǎn jì hé rén。
芳香只恐有消歇,凭伏金壶墨写真。fāng xiāng zhǐ kǒng yǒu xiāo xiē,píng fú jīn hú mò xiě zhēn。