古诗词

题梅岭云封四绝

戴复古

东海边来南海边,长亭三百路三千。dōng hǎi biān lái nán hǎi biān,zhǎng tíng sān bǎi lù sān qiān。
飘零到此成何事,结得梅花一笑缘。piāo líng dào cǐ chéng hé shì,jié dé méi huā yī xiào yuán。
戴复古

戴复古

戴复古(1167—?))南宋著名江湖派诗人。字式之,常居南塘石屏山,故自号石屏、石屏樵隐。天台黄岩(今属浙江台州)人。一生不仕,浪游江湖,后归家隐居,卒年八十余。曾从陆游学诗,作品受晚唐诗风影响,兼具江西诗派风格。部分作品抒发爱国思想,反映人民疾苦,具有现实意义。 戴复古的作品>>

猜您喜欢

随军转运司王宣子上巳日会客

戴复古

边头相遇若相期,又见随军转运司。biān tóu xiāng yù ruò xiāng qī,yòu jiàn suí jūn zhuǎn yùn sī。
忆昨醉君京口酒,伤今读我石壕诗。yì zuó zuì jūn jīng kǒu jiǔ,shāng jīn dú wǒ shí háo shī。
兰亭饮客酬佳节,淝水收功定几时。lán tíng yǐn kè chóu jiā jié,féi shuǐ shōu gōng dìng jǐ shí。
准拟看花花较少,春风全在绿杨枝。zhǔn nǐ kàn huā huā jiào shǎo,chūn fēng quán zài lǜ yáng zhī。

湖广李漕革夫大卿饮客西湘

戴复古

管领风光此会稀,坐中宾客总能诗。guǎn lǐng fēng guāng cǐ huì xī,zuò zhōng bīn kè zǒng néng shī。
神仙有洞寻难见,山水当轩看转奇。shén xiān yǒu dòng xún nán jiàn,shān shuǐ dāng xuān kàn zhuǎn qí。
春不再生陶侃柏,人来多打李邕碑。chūn bù zài shēng táo kǎn bǎi,rén lái duō dǎ lǐ yōng bēi。
因思屈贾伤今古,国有忠臣无用时。yīn sī qū jiǎ shāng jīn gǔ,guó yǒu zhōng chén wú yòng shí。

曾云巢同相勉李玉涧不赴召

戴复古

诏书催赴紫宸班,九奏君王乞挂冠。zhào shū cuī fù zǐ chén bān,jiǔ zòu jūn wáng qǐ guà guān。
日暮倒行非我事,急流勇退有何难。rì mù dào xíng fēi wǒ shì,jí liú yǒng tuì yǒu hé nán。
地灵不隐金砂胜,秋水长流玉涧寒。dì líng bù yǐn jīn shā shèng,qiū shuǐ zhǎng liú yù jiàn hán。
好把山林寄图画,试教天下故人看。hǎo bǎ shān lín jì tú huà,shì jiào tiān xià gù rén kàn。

寄抚州楼使君

戴复古

梦上江西江上船,行随五马五峰前。mèng shàng jiāng xī jiāng shàng chuán,xíng suí wǔ mǎ wǔ fēng qián。
临川太守贤无敌,攻愧先生学有传。lín chuān tài shǒu xián wú dí,gōng kuì xiān shēng xué yǒu chuán。
佳政可书循吏传,斯民共乐太平年。jiā zhèng kě shū xún lì chuán,sī mín gòng lè tài píng nián。
不知拟岘台前景,公暇清吟得几篇。bù zhī nǐ xiàn tái qián jǐng,gōng xiá qīng yín dé jǐ piān。

江山

戴复古

借得茅楼一倚栏,见成诗句满江天。jiè dé máo lóu yī yǐ lán,jiàn chéng shī jù mǎn jiāng tiān。
归鸦啼处客投宿,野鸭飞边人上船。guī yā tí chù kè tóu sù,yě yā fēi biān rén shàng chuán。
老眼尚嫌随物转,闲心可惜被贫牵。lǎo yǎn shàng xián suí wù zhuǎn,xián xīn kě xī bèi pín qiān。
平生错做功名梦,金印何时二顷贤。píng shēng cuò zuò gōng míng mèng,jīn yìn hé shí èr qǐng xián。

京口遇薛野鹤

戴复古

天下江山第一州,可能无地著诗流。tiān xià jiāng shān dì yī zhōu,kě néng wú dì zhù shī liú。
黄金不爱买官职,白发犹堪上酒楼。huáng jīn bù ài mǎi guān zhí,bái fā yóu kān shàng jiǔ lóu。
懊恨牡丹遭雨厄,叮咛芍药为春留。ào hèn mǔ dān zāo yǔ è,dīng níng sháo yào wèi chūn liú。
狂吟有禁风骚歇,语燕啼鶑代唱酬。kuáng yín yǒu jìn fēng sāo xiē,yǔ yàn tí yīng dài chàng chóu。

题邵武熙春台呈王子文使君

戴复古

步到风烟上上头,恍如造物与同游。bù dào fēng yān shàng shàng tóu,huǎng rú zào wù yǔ tóng yóu。
千山表里重围过,一水中间自在流。qiān shān biǎo lǐ zhòng wéi guò,yī shuǐ zhōng jiān zì zài liú。
近郭楼台隔云见,邻峰钟磬出林幽。jìn guō lóu tái gé yún jiàn,lín fēng zhōng qìng chū lín yōu。
风流太守诗无敌,有暇登临共唱酬。fēng liú tài shǒu shī wú dí,yǒu xiá dēng lín gòng chàng chóu。

秋日病馀

戴复古

桂子吹香风露深,老夫吟了听蝉吟。guì zi chuī xiāng fēng lù shēn,lǎo fū yín le tīng chán yín。
秋来剩有行山兴,病后全无涉世心。qiū lái shèng yǒu xíng shān xīng,bìng hòu quán wú shè shì xīn。
诗苦积成双白发,酒豪轻用万黄金。shī kǔ jī chéng shuāng bái fā,jiǔ háo qīng yòng wàn huáng jīn。
平生意气今如许,独抱传家一破琴。píng shēng yì qì jīn rú xǔ,dú bào chuán jiā yī pò qín。

次韵郡倅王子文小园咏春

戴复古

州县徒劳喜近民,民间何事不关身。zhōu xiàn tú láo xǐ jìn mín,mín jiān hé shì bù guān shēn。
谁知风月台中客,自是丝纶阁上人。shuí zhī fēng yuè tái zhōng kè,zì shì sī lún gé shàng rén。
万缕绿垂杨柳雨,一梢红破海棠春。wàn lǚ lǜ chuí yáng liǔ yǔ,yī shāo hóng pò hǎi táng chūn。
小园暂作风光主,朝马行随辇路尘。xiǎo yuán zàn zuò fēng guāng zhǔ,cháo mǎ xíng suí niǎn lù chén。

海上鱼西寺

戴复古

北风三日弭行舟,登陆因为岛寺游。běi fēng sān rì mǐ xíng zhōu,dēng lù yīn wèi dǎo sì yóu。
自笑奔驰如野马,本无拘束似沙鸥。zì xiào bēn chí rú yě mǎ,běn wú jū shù shì shā ōu。
人谁与语自缄口,山有可观频举头。rén shuí yǔ yǔ zì jiān kǒu,shān yǒu kě guān pín jǔ tóu。
小雨疏烟晚来景,老僧相对倚钟楼。xiǎo yǔ shū yān wǎn lái jǐng,lǎo sēng xiāng duì yǐ zhōng lóu。

甘穷

戴复古

自甘寂寞坐诗穷,何取多牛积谷翁。zì gān jì mò zuò shī qióng,hé qǔ duō niú jī gǔ wēng。
痛饮不孤连夜月,浮生禁得几秋风。tòng yǐn bù gū lián yè yuè,fú shēng jìn dé jǐ qiū fēng。
芙蓉媚日红相对,螃蟹著霜黄在中。fú róng mèi rì hóng xiāng duì,páng xiè zhù shuāng huáng zài zhōng。
白尽须毛无可老,此身未死抑愁侬。bái jǐn xū máo wú kě lǎo,cǐ shēn wèi sǐ yì chóu nóng。

安丰倅李华被旨监军入闽讨贼华身督诸将先破贼巢穴所乡辄胜招捕使之成功监军之力居多守汀州四年民赖以安有应变压难之才仆游汀邵间实知其详为赋二首

戴复古

三年壮士起淮濆,贾勇从公定七闽。sān nián zhuàng shì qǐ huái fén,jiǎ yǒng cóng gōng dìng qī mǐn。
在昔猩鼯中夜啸,而今桃李万山春。zài xī xīng wú zhōng yè xiào,ér jīn táo lǐ wàn shān chūn。
临危性命轻如叶,破敌机锋妙若神。lín wēi xìng mìng qīng rú yè,pò dí jī fēng miào ruò shén。
自此南人不知反,使君还亦是天人。zì cǐ nán rén bù zhī fǎn,shǐ jūn hái yì shì tiān rén。

安丰倅李华被旨监军入闽讨贼华身督诸将先破贼巢穴所乡辄胜招捕使之成功监军之力居多守汀州四年民赖以安有应变压难之才仆游汀邵间实知其详为赋二首

戴复古

英雄疏略书生腐,守调如公天下无。yīng xióng shū lüè shū shēng fǔ,shǒu diào rú gōng tiān xià wú。
眼底纷纷付谈笑,胸中事事有规模。yǎn dǐ fēn fēn fù tán xiào,xiōng zhōng shì shì yǒu guī mó。
从他要路争驰毂,独坐偏州再剖符。cóng tā yào lù zhēng chí gǔ,dú zuò piān zhōu zài pōu fú。
平寇功成在谁手,乱山深处问樵夫。píng kòu gōng chéng zài shuí shǒu,luàn shān shēn chù wèn qiáo fū。

咏梅投所知

戴复古

洁白无瑕美不娇,烱如珠玉粲林皋。jié bái wú xiá měi bù jiāo,jiǒng rú zhū yù càn lín gāo。
独开残腊与时背,奄胜众芳其格高。dú kāi cán là yǔ shí bèi,yǎn shèng zhòng fāng qí gé gāo。
欲启月宫休种桂,如何仙苑却栽桃。yù qǐ yuè gōng xiū zhǒng guì,rú hé xiān yuàn què zāi táo。
不将品质分优劣,痛饮花前读楚骚。bù jiāng pǐn zhì fēn yōu liè,tòng yǐn huā qián dú chǔ sāo。

黄州竹楼呈谢国正

戴复古

每日黄堂事了时,一心惟恐上楼迟。měi rì huáng táng shì le shí,yī xīn wéi kǒng shàng lóu chí。
发挥天地读周易,管领江山歌杜诗。fā huī tiān dì dú zhōu yì,guǎn lǐng jiāng shān gē dù shī。
切戒吏来呈簿历,常邀客至共琴棋。qiè jiè lì lái chéng bù lì,cháng yāo kè zhì gòng qín qí。
风流太守谁其似,半似元之半牧之。fēng liú tài shǒu shuí qí shì,bàn shì yuán zhī bàn mù zhī。