古诗词

题梅岭云封四绝

戴复古

东海边来南海边,长亭三百路三千。dōng hǎi biān lái nán hǎi biān,zhǎng tíng sān bǎi lù sān qiān。
飘零到此成何事,结得梅花一笑缘。piāo líng dào cǐ chéng hé shì,jié dé méi huā yī xiào yuán。
戴复古

戴复古

戴复古(1167—?))南宋著名江湖派诗人。字式之,常居南塘石屏山,故自号石屏、石屏樵隐。天台黄岩(今属浙江台州)人。一生不仕,浪游江湖,后归家隐居,卒年八十余。曾从陆游学诗,作品受晚唐诗风影响,兼具江西诗派风格。部分作品抒发爱国思想,反映人民疾苦,具有现实意义。 戴复古的作品>>

猜您喜欢

小孤山阻风因成小诗适舟中有浦城人写寄真西山

戴复古

群山势如奔,欲渡长江去。qún shān shì rú bēn,yù dù zhǎng jiāng qù。
孤峰拔地起,毅然能遏住。gū fēng bá dì qǐ,yì rán néng è zhù。
屹立大江干,仍能障狂澜。yì lì dà jiāng gàn,réng néng zhàng kuáng lán。
人不知此山,有功天地间。rén bù zhī cǐ shān,yǒu gōng tiān dì jiān。

赵尊道郎中出示唐画四老饮图滕贤良有诗亦使野人著句

戴复古

采芝商山秦四皓,象戏橘中为四老。cǎi zhī shāng shān qín sì hào,xiàng xì jú zhōng wèi sì lǎo。
我疑此画即其人,有时以酒陶天真。wǒ yí cǐ huà jí qí rén,yǒu shí yǐ jiǔ táo tiān zhēn。
丹青不知谁好手,作此饮态妙入神。dān qīng bù zhī shuí hǎo shǒu,zuò cǐ yǐn tài miào rù shén。
摩挲半世江湖眼,古锦轴中舒复卷。mó sā bàn shì jiāng hú yǎn,gǔ jǐn zhóu zhōng shū fù juǎn。
细将物色辨人物,乃是晋时刘毕与陶阮。xì jiāng wù sè biàn rén wù,nǎi shì jìn shí liú bì yǔ táo ruǎn。
一琴无弦横膝上,一琴团团明月样。yī qín wú xián héng xī shàng,yī qín tuán tuán míng yuè yàng。
一人持杓坐瓮边,一人手携文一编,是中必写酒德篇。yī rén chí biāo zuò wèng biān,yī rén shǒu xié wén yī biān,shì zhōng bì xiě jiǔ dé piān。
诸君伤时强自遣,曲生风味况不浅。zhū jūn shāng shí qiáng zì qiǎn,qū shēng fēng wèi kuàng bù qiǎn。
五胡妖气蔽神州,誓江不救中原乱。wǔ hú yāo qì bì shén zhōu,shì jiāng bù jiù zhōng yuán luàn。
新亭举目愁山河,万事何如一樽满。xīn tíng jǔ mù chóu shān hé,wàn shì hé rú yī zūn mǎn。
一杯一杯醉复醉,天地陶陶尽和气。yī bēi yī bēi zuì fù zuì,tiān dì táo táo jǐn hé qì。
道术相忘礼法疏,形骸懒散无机事。dào shù xiāng wàng lǐ fǎ shū,xíng hái lǎn sàn wú jī shì。
此画流传知几载,生绡剥落精神在。cǐ huà liú chuán zhī jǐ zài,shēng xiāo bō luò jīng shén zài。
何人为我更作杜陵饮中八仙歌,将与冰壶主人为此对。hé rén wèi wǒ gèng zuò dù líng yǐn zhōng bā xiān gē,jiāng yǔ bīng hú zhǔ rén wèi cǐ duì。

伏龙山民宋正甫湖山清隐乃唐诗人陈陶故圃曾景建作记俾仆赋诗

戴复古

故人昔住金华峰,面带双溪秋水容。gù rén xī zhù jīn huá fēng,miàn dài shuāng xī qiū shuǐ róng。
故人今住伏龙山,陈陶故圃茅三间。gù rén jīn zhù fú lóng shān,chén táo gù pǔ máo sān jiān。
千载清风徐孺子,门前共此一湖水。qiān zài qīng fēng xú rú zi,mén qián gòng cǐ yī hú shuǐ。
百花洲上万垂杨,白鸥群里歌沧浪。bǎi huā zhōu shàng wàn chuí yáng,bái ōu qún lǐ gē cāng làng。
故人心事孺子高,故人诗句今陈陶。gù rén xīn shì rú zi gāo,gù rén shī jù jīn chén táo。
短衣饭牛不逢尧,何如绣鞍上著锦宫袍。duǎn yī fàn niú bù féng yáo,hé rú xiù ān shàng zhù jǐn gōng páo。
瓦盆对客酌松醪,何如紫霞觞泛碧葡萄。wǎ pén duì kè zhuó sōng láo,hé rú zǐ xiá shāng fàn bì pú táo。
豆萁然火度寒宵,何如玉堂夜照金莲膏。dòu qí rán huǒ dù hán xiāo,hé rú yù táng yè zhào jīn lián gāo。
吟成秃笔写芭蕉,何如沉香亭北醉挥毫。yín chéng tū bǐ xiě bā jiāo,hé rú chén xiāng tíng běi zuì huī háo。
再三问君君不对,目送飞鸿楚天外。zài sān wèn jūn jūn bù duì,mù sòng fēi hóng chǔ tiān wài。
细读山中招隐篇,超然意与烟霞会。xì dú shān zhōng zhāo yǐn piān,chāo rán yì yǔ yān xiá huì。
照影湖边双鬓皓,此计知之悔不早。zhào yǐng hú biān shuāng bìn hào,cǐ jì zhī zhī huǐ bù zǎo。
三椽可办愿卜邻,荷锸相随种瑶草。sān chuán kě bàn yuàn bo lín,hé chā xiāng suí zhǒng yáo cǎo。

松江舟中四首荷叶浦时有不测末句故及之

戴复古

夜听枫桥钟,晓汲松江水。yè tīng fēng qiáo zhōng,xiǎo jí sōng jiāng shuǐ。
客行信匆匆,少住亦可喜。kè xíng xìn cōng cōng,shǎo zhù yì kě xǐ。
且食鳜鱼肥,莫问鲈鱼美。qiě shí guì yú féi,mò wèn lú yú měi。

松江舟中四首荷叶浦时有不测末句故及之

戴复古

垂虹五百步,太湖三万顷。chuí hóng wǔ bǎi bù,tài hú sān wàn qǐng。
除却岳阳楼,天下无此景。chú què yuè yáng lóu,tiān xià wú cǐ jǐng。
范蠡挟西施,功名付烟艇。fàn lí xié xī shī,gōng míng fù yān tǐng。

松江舟中四首荷叶浦时有不测末句故及之

戴复古

秋风吹客衣,归兴浩难写。qiū fēng chuī kè yī,guī xīng hào nán xiě。
寒林噪晚鸦,红日堕平野。hán lín zào wǎn yā,hóng rì duò píng yě。
篙师解人意,舣棹酒旗下。gāo shī jiě rén yì,yǐ zhào jiǔ qí xià。

松江舟中四首荷叶浦时有不测末句故及之

戴复古

扁舟乃官差,舟子吾语汝。biǎn zhōu nǎi guān chà,zhōu zi wú yǔ rǔ。
汝为我作劳,吾亦不汝负。rǔ wèi wǒ zuò láo,wú yì bù rǔ fù。
好向上塘行,莫过荷叶浦。hǎo xiàng shàng táng xíng,mò guò hé yè pǔ。

会稽山中

戴复古

晓风吹断花稍雨,青山白云无唾处。xiǎo fēng chuī duàn huā shāo yǔ,qīng shān bái yún wú tuò chù。
岚光滴翠湿人衣,踏碎琼瑶溪上步。lán guāng dī cuì shī rén yī,tà suì qióng yáo xī shàng bù。
人家远近屋参差,半成图画半成诗。rén jiā yuǎn jìn wū cān chà,bàn chéng tú huà bàn chéng shī。
若使山中无杜宇,登山临水定忘归。ruò shǐ shān zhōng wú dù yǔ,dēng shān lín shuǐ dìng wàng guī。

高九万见示落星长句赋此答之

戴复古

天星堕地化为石,老佛占作青莲宫。tiān xīng duò dì huà wèi shí,lǎo fú zhàn zuò qīng lián gōng。
东来海若献秋水,琼以碧波千万重。dōng lái hǎi ruò xiàn qiū shuǐ,qióng yǐ bì bō qiān wàn zhòng。
云根直下数百丈,时吐光燄惊鱼龙。yún gēn zhí xià shù bǎi zhàng,shí tǔ guāng yàn jīng yú lóng。
凤凰群飞拥其后,对面庐阜之诸峰。fèng huáng qún fēi yōng qí hòu,duì miàn lú fù zhī zhū fēng。
阴晴风雨多态度,日日举目看不同。yīn qíng fēng yǔ duō tài dù,rì rì jǔ mù kàn bù tóng。
高髯能诗复能画,自说此景难形容。gāo rán néng shī fù néng huà,zì shuō cǐ jǐng nán xíng róng。
且好收拾藏胸中,养成笔力可扛鼎,然后一发妙夺造化功。qiě hǎo shōu shí cáng xiōng zhōng,yǎng chéng bǐ lì kě káng dǐng,rán hòu yī fā miào duó zào huà gōng。
高髯高髯须貌取,万物升沉元有数。gāo rán gāo rán xū mào qǔ,wàn wù shēng chén yuán yǒu shù。
吾闻此石三千年,复化为星上天去。wú wén cǐ shí sān qiān nián,fù huà wèi xīng shàng tiān qù。

题申季山所藏李伯时画村田乐图

戴复古

春秧夏苗秋遂穫,官赋私逋都了却。chūn yāng xià miáo qiū suì huò,guān fù sī bū dōu le què。
鸡豚社酒赛丰年,醉唱村歌舞村乐。jī tún shè jiǔ sài fēng nián,zuì chàng cūn gē wǔ cūn lè。
鼓笛有声无曲谱,布衫颠倒傞傞舞。gǔ dí yǒu shēng wú qū pǔ,bù shān diān dào suō suō wǔ。
欲识太平真气象,试看此画有佳趣。yù shí tài píng zhēn qì xiàng,shì kàn cǐ huà yǒu jiā qù。
管弦声按宫商发,细转柳腰花十八。guǎn xián shēng àn gōng shāng fā,xì zhuǎn liǔ yāo huā shí bā。
罗帏绣幕拂香风,九酝葡萄金盏滑。luó wéi xiù mù fú xiāng fēng,jiǔ yùn pú táo jīn zhǎn huá。
王孙公子巧欢娱,勿将富贵笑田夫。wáng sūn gōng zi qiǎo huān yú,wù jiāng fù guì xiào tián fū。
非渠耕稼饱君腹,问有黄金可乐无。fēi qú gēng jià bǎo jūn fù,wèn yǒu huáng jīn kě lè wú。

嘉定甲戌孟秋二十有七日起居舍人兼直学士院真德秀上殿直前奏边事不顾忌讳一疏万言援引古今铺陈方略忠谊感激辞章浩瀚诚有补于国家天台戴复古获见此疏伏读再三窃有所感敬效白乐天体以纪其事录于野史

戴复古

禁城鸡唱金门开,起居舍人携疏来。jìn chéng jī chàng jīn mén kāi,qǐ jū shě rén xié shū lái。
榻前一奏一万字,历历写出忠义怀。tà qián yī zòu yī wàn zì,lì lì xiě chū zhōng yì huái。
顿首惶恐臣昧死,越录敢言天下事。dùn shǒu huáng kǒng chén mèi sǐ,yuè lù gǎn yán tiān xià shì。
百年河洛行胡朔,恨满东南天一角。bǎi nián hé luò xíng hú shuò,hèn mǎn dōng nán tiān yī jiǎo。
夷甫诸人责未酬,志士愁眠剑锋落。yí fǔ zhū rén zé wèi chóu,zhì shì chóu mián jiàn fēng luò。
天意未回事难举,乡来一试成千误。tiān yì wèi huí shì nán jǔ,xiāng lái yī shì chéng qiān wù。
犬羊频岁自相屠,盛衰大抵由天数。quǎn yáng pín suì zì xiāng tú,shèng shuāi dà dǐ yóu tiān shù。
昨臣衔命出疆时,自期有去必无归。zuó chén xián mìng chū jiāng shí,zì qī yǒu qù bì wú guī。
屈膝穹庐当愤死,天相孤忠半道回。qū xī qióng lú dāng fèn sǐ,tiān xiāng gū zhōng bàn dào huí。
金山之下长江水,击楫中流书壮志。jīn shān zhī xià zhǎng jiāng shuǐ,jī jí zhōng liú shū zhuàng zhì。
东风吹上妙高台,略望江淮见形势。dōng fēng chuī shàng miào gāo tái,lüè wàng jiāng huái jiàn xíng shì。
形势从来只如此,几年待得天时至。xíng shì cóng lái zhǐ rú cǐ,jǐ nián dài dé tiān shí zhì。
朝廷为计保万全,往往忘却前朝耻。cháo tíng wèi jì bǎo wàn quán,wǎng wǎng wàng què qián cháo chǐ。
臣今未暇论规恢,胡虏已亡何虑哉。chén jīn wèi xiá lùn guī huī,hú lǔ yǐ wáng hé lǜ zāi。
中原旷地无人管,政恐英雄生草莱。zhōng yuán kuàng dì wú rén guǎn,zhèng kǒng yīng xióng shēng cǎo lái。
北方苦饥民骨立,万一东来窃吾粟。běi fāng kǔ jī mín gǔ lì,wàn yī dōng lái qiè wú sù。
边头诸州无铁壁,借问谁能备仓卒。biān tóu zhū zhōu wú tiě bì,jiè wèn shuí néng bèi cāng zú。
请朝廷,厉精兵,择良将。qǐng cháo tíng,lì jīng bīng,zé liáng jiāng。
办多多,策上上。bàn duō duō,cè shàng shàng。
更选人材,老练通达。gèng xuǎn rén cái,lǎo liàn tōng dá。
分守要冲,讲明方略。fēn shǒu yào chōng,jiǎng míng fāng lüè。
一贤可作万里城,一人可当百万兵。yī xián kě zuò wàn lǐ chéng,yī rén kě dāng bǎi wàn bīng。
坐令国势九鼎重,所赖君心一点明。zuò lìng guó shì jiǔ dǐng zhòng,suǒ lài jūn xīn yī diǎn míng。
长笺奏彻龙颜悦,继言臣愚进此说。zhǎng jiān zòu chè lóng yán yuè,jì yán chén yú jìn cǐ shuō。
言虽甚鄙用甚切,宸断必行天下福,勿谓儒生论迂阔。yán suī shén bǐ yòng shén qiè,chén duàn bì xíng tiān xià fú,wù wèi rú shēng lùn yū kuò。
臣之肝胆与人别,读书岂为文章设。chén zhī gān dǎn yǔ rén bié,dú shū qǐ wèi wén zhāng shè。
王师若出定中原,玉堂敢草平羌策。wáng shī ruò chū dìng zhōng yuán,yù táng gǎn cǎo píng qiāng cè。

鄂州南楼

戴复古

鄂州州前山顶头,上有缥缈百尺楼。è zhōu zhōu qián shān dǐng tóu,shàng yǒu piāo miǎo bǎi chǐ lóu。
大开窗户纳宇宙,高插栏干侵斗牛。dà kāi chuāng hù nà yǔ zhòu,gāo chā lán gàn qīn dòu niú。
我疑脚踏苍龙背,下瞰八方无内外。wǒ yí jiǎo tà cāng lóng bèi,xià kàn bā fāng wú nèi wài。
江渚鳞差十万家,淮楚荆湖一都会。jiāng zhǔ lín chà shí wàn jiā,huái chǔ jīng hú yī dōu huì。
西风吹尽庾公尘,秋影涵空动碧云。xī fēng chuī jǐn yǔ gōng chén,qiū yǐng hán kōng dòng bì yún。
欲识古今兴废事,细看文简李公文。yù shí gǔ jīn xīng fèi shì,xì kàn wén jiǎn lǐ gōng wén。

题曾无疑飞龙饮秣图

戴复古

云巢示我良马图,一骑欲水一骑刍。yún cháo shì wǒ liáng mǎ tú,yī qí yù shuǐ yī qí chú。
竹批双耳目摇电,毛色纯一骨相殊。zhú pī shuāng ěr mù yáo diàn,máo sè chún yī gǔ xiāng shū。
何人貌此真权奇,笔端疑有渥洼池。hé rén mào cǐ zhēn quán qí,bǐ duān yí yǒu wò wā chí。
驽骀当用骅骝老,赢得画图人看好。nú dài dāng yòng huá liú lǎo,yíng dé huà tú rén kàn hǎo。
盆中饮,槽中秣,无用霜蹄空立铁。pén zhōng yǐn,cáo zhōng mò,wú yòng shuāng tí kōng lì tiě。
何如渴饮长城濠上波,饥则饱吃天山禾。hé rú kě yǐn zhǎng chéng háo shàng bō,jī zé bǎo chī tiān shān hé。
振首长鸣载猛士,龙荒踏碎犬羊窠。zhèn shǒu zhǎng míng zài měng shì,lóng huāng tà suì quǎn yáng kē。

卢申之正字得春郊牧养图二本有楼攻愧先生题诗且徵予作

戴复古

竹弓鸣,雁鸭惊。zhú gōng míng,yàn yā jīng。
飞来别浦无人境,春风不摇杨柳影。fēi lái bié pǔ wú rén jìng,chūn fēng bù yáo yáng liǔ yǐng。
长颈纷纷占作家,半游波面半眠沙。zhǎng jǐng fēn fēn zhàn zuò jiā,bàn yóu bō miàn bàn mián shā。
或行或立或如舞,或只或双或群聚。huò xíng huò lì huò rú wǔ,huò zhǐ huò shuāng huò qún jù。
饮啄浮沉多态度,物情闲暇世忘机。yǐn zhuó fú chén duō tài dù,wù qíng xián xiá shì wàng jī。
分明一片太古时,巧伪不作民熙熙。fēn míng yī piàn tài gǔ shí,qiǎo wěi bù zuò mín xī xī。

卢申之正字得春郊牧养图二本有楼攻愧先生题诗且徵予作

戴复古

我之居,元在野,平生惯识牛羊者。wǒ zhī jū,yuán zài yě,píng shēng guàn shí niú yáng zhě。
今见蒲江出此图,半日不知渠是画。jīn jiàn pú jiāng chū cǐ tú,bàn rì bù zhī qú shì huà。
一犍当前转头立,一犍度浦毛犹湿。yī jiān dāng qián zhuǎn tóu lì,yī jiān dù pǔ máo yóu shī。
中有一苍骑以牧,?羜相随数十足。zhōng yǒu yī cāng qí yǐ mù,gǔ zhù xiāng suí shù shí zú。
殿后两枚黄觳觫,分明如活下前坡。diàn hòu liǎng méi huáng hú sù,fēn míng rú huó xià qián pō。
路转南山春草多,耳根只欠牧儿歌。lù zhuǎn nán shān chūn cǎo duō,ěr gēn zhǐ qiàn mù ér gē。