古诗词

求先人墨迹呈表兄黄季文

戴复古

我翁本诗仙,游戏沧海上。wǒ wēng běn shī xiān,yóu xì cāng hǎi shàng。
引手掣鲸鲵,失脚堕尘网。yǐn shǒu chè jīng ní,shī jiǎo duò chén wǎng。
身穷道则腴,年高气弥壮。shēn qióng dào zé yú,nián gāo qì mí zhuàng。
平生无长物,饮尽千斛酿。píng shēng wú zhǎng wù,yǐn jǐn qiān hú niàng。
传家古锦囊,自作金玉想。chuán jiā gǔ jǐn náng,zì zuò jīn yù xiǎng。
篇章久零落,人间眇馀响。piān zhāng jiǔ líng luò,rén jiān miǎo yú xiǎng。
搜求二十年,痛泪湿黄壤。sōu qiú èr shí nián,tòng lèi shī huáng rǎng。
君家图书府,墨色照青嶂。jūn jiā tú shū fǔ,mò sè zhào qīng zhàng。
我翁有遗迹,数纸古田样。wǒ wēng yǒu yí jì,shù zhǐ gǔ tián yàng。
仿佛钟王体,吟句更豪放。fǎng fú zhōng wáng tǐ,yín jù gèng háo fàng。
把玩竹林间,寒风凛悽怆。bǎ wán zhú lín jiān,hán fēng lǐn qī chuàng。
昂昂野鹤姿,愧无中散状。áng áng yě hè zī,kuì wú zhōng sàn zhuàng。
儿孤襁褓中,家风随扫荡。ér gū qiǎng bǎo zhōng,jiā fēng suí sǎo dàng。
于兹见笔法,可想翁无恙。yú zī jiàn bǐ fǎ,kě xiǎng wēng wú yàng。
幽居寂寞乡,风月共来往。yōu jū jì mò xiāng,fēng yuè gòng lái wǎng。
众丑成独妍,群喑怪孤唱。zhòng chǒu chéng dú yán,qún yīn guài gū chàng。
一生既蹉跎,人琴遂俱丧。yī shēng jì cuō tuó,rén qín suì jù sàng。
托君名不朽,斯文岂天相。tuō jūn míng bù xiǔ,sī wén qǐ tiān xiāng。
旧作忽新传,识者动慨赏。jiù zuò hū xīn chuán,shí zhě dòng kǎi shǎng。
嗟予忝厥嗣,朝夕愧俯仰。jiē yǔ tiǎn jué sì,cháo xī kuì fǔ yǎng。
敢坠显扬思,幽光发草莽。gǎn zhuì xiǎn yáng sī,yōu guāng fā cǎo mǎng。
假此见诸公,丐铭松柏圹。jiǎ cǐ jiàn zhū gōng,gài míng sōng bǎi kuàng。
君其启惠心,慰彼九泉望。jūn qí qǐ huì xīn,wèi bǐ jiǔ quán wàng。
戴复古

戴复古

戴复古(1167—?))南宋著名江湖派诗人。字式之,常居南塘石屏山,故自号石屏、石屏樵隐。天台黄岩(今属浙江台州)人。一生不仕,浪游江湖,后归家隐居,卒年八十余。曾从陆游学诗,作品受晚唐诗风影响,兼具江西诗派风格。部分作品抒发爱国思想,反映人民疾苦,具有现实意义。 戴复古的作品>>

猜您喜欢

渔父词四首

戴复古

渔父笑,笑何人。yú fù xiào,xiào hé rén。
古来豪杰尽成尘。gǔ lái háo jié jǐn chéng chén。
江山秋复春。jiāng shān qiū fù chūn。

送侄孙汝白往东嘉问讯陈叔方诸丈

戴复古

子去寻名胜,何惭著布衣。zi qù xún míng shèng,hé cán zhù bù yī。
出门知所乡,在旅亦如归。chū mén zhī suǒ xiāng,zài lǚ yì rú guī。
道谊无穷达,文章有是非。dào yì wú qióng dá,wén zhāng yǒu shì fēi。
寄声陈与赵,相赏莫相违。jì shēng chén yǔ zhào,xiāng shǎng mò xiāng wéi。

留守参政大资范公余同年进士往岁帅桂林题刻最多四方传之暇日尝与同寮遍观因即公所名壶天观题数语

戴复古

宣政喜边功,隆兑筑州县。xuān zhèng xǐ biān gōng,lóng duì zhù zhōu xiàn。
程公自名岩,刻石记所建。chéng gōng zì míng yán,kè shí jì suǒ jiàn。
得既不偿费,中兴弃不缮。dé jì bù cháng fèi,zhōng xīng qì bù shàn。
诞谩磨崖辞,当日妄夸炫。dàn mán mó yá cí,dāng rì wàng kuā xuàn。
英英石湖仙,改作壶天观。yīng yīng shí hú xiān,gǎi zuò hú tiān guān。
壁间三大字,庄重如峨弁。bì jiān sān dà zì,zhuāng zhòng rú é biàn。
诗文鸾鹤音,笔势龙蛇变。shī wén luán hè yīn,bǐ shì lóng shé biàn。
登高瞰洞户,漓水澄如练。dēng gāo kàn dòng hù,lí shuǐ chéng rú liàn。
胜概耸灵台,遐观起三叹。shèng gài sǒng líng tái,xiá guān qǐ sān tàn。
玲珑二十四,妙墨镌题遍。líng lóng èr shí sì,miào mò juān tí biàn。
我来为拂尘,端若侍颜面。wǒ lái wèi fú chén,duān ruò shì yán miàn。
邦人颂遗爱,寿骨癯且健。bāng rén sòng yí ài,shòu gǔ qú qiě jiàn。
今坐玉麟堂,安得使之见。jīn zuò yù lín táng,ān dé shǐ zhī jiàn。

赠万杉老秀痴翁二首

戴复古

识得庆云和尚,不痴自号痴翁。shí dé qìng yún hé shàng,bù chī zì hào chī wēng。
此老端如五老,高出庐阜诸峰。cǐ lǎo duān rú wǔ lǎo,gāo chū lú fù zhū fēng。

赠万杉老秀痴翁二首

戴复古

读儒书五千卷,通禅门八万条。dú rú shū wǔ qiān juǎn,tōng chán mén bā wàn tiáo。
宴坐万杉林下,四旁风雨萧萧。yàn zuò wàn shān lín xià,sì páng fēng yǔ xiāo xiāo。

浣溪沙·病起无聊倚绣床

戴复古

病起无聊倚绣床。bìng qǐ wú liáo yǐ xiù chuáng。
玉容清瘦懒梳妆。yù róng qīng shòu lǎn shū zhuāng。
水沈烟冷橘花香。shuǐ shěn yān lěng jú huā xiāng。
说个话儿方有味,吃些酒子又何妨。shuō gè huà ér fāng yǒu wèi,chī xiē jiǔ zi yòu hé fáng。
一声啼鴂断人肠。yī shēng tí jué duàn rén cháng。

山中见梅

戴复古

踏破溪边一径苔,好山好竹少人来。tà pò xī biān yī jìng tái,hǎo shān hǎo zhú shǎo rén lái。
有梅花处惜无酒,三嗅清香当一杯。yǒu méi huā chù xī wú jiǔ,sān xiù qīng xiāng dāng yī bēi。