古诗词

鸣鹤遗音苏武慢并序

凌云翰

玉砌雕阑,朱门紫陌,争似道人茅宇。yù qì diāo lán,zhū mén zǐ mò,zhēng shì dào rén máo yǔ。
樽有新醪,盘无兼味,自傍小溪垂缕。zūn yǒu xīn láo,pán wú jiān wèi,zì bàng xiǎo xī chuí lǚ。
富贵何淫,贱贫亦乐,此外更无他语。fù guì hé yín,jiàn pín yì lè,cǐ wài gèng wú tā yǔ。
有时将、明月为家,或共白云为侣。yǒu shí jiāng míng yuè wèi jiā,huò gòng bái yún wèi lǚ。
还俯视、六合之间,茫茫何物,不入灵台丹府。hái fǔ shì liù hé zhī jiān,máng máng hé wù,bù rù líng tái dān fǔ。
绿水青山,野花啼鸟,已把此心留住。lǜ shuǐ qīng shān,yě huā tí niǎo,yǐ bǎ cǐ xīn liú zhù。
梦熟黄粱,尘飞沧海,转首便为千古。mèng shú huáng liáng,chén fēi cāng hǎi,zhuǎn shǒu biàn wèi qiān gǔ。
问雪堂、归去何时,江上一犁春雨。wèn xuě táng guī qù hé shí,jiāng shàng yī lí chūn yǔ。

凌云翰

元明间浙江仁和人,字彦翀。博览群籍,通经史,工诗。元至正间举人。洪武初以荐,授成都府学教授。后坐事谪南荒。有《柘轩集》。 凌云翰的作品>>

猜您喜欢

李景中待月延桂图

凌云翰

阑倚西风月未生,露凉转觉桂香清。lán yǐ xī fēng yuè wèi shēng,lù liáng zhuǎn jué guì xiāng qīng。
诗成月在桂花上,此景如何画得成。shī chéng yuè zài guì huā shàng,cǐ jǐng rú hé huà dé chéng。

徐希杰二色梅图

凌云翰

酒痕晕透雪饥肤,红影春园见一株。jiǔ hén yūn tòu xuě jī fū,hóng yǐng chūn yuán jiàn yī zhū。
好似石家金谷里,戏将如意击珊瑚。hǎo shì shí jiā jīn gǔ lǐ,xì jiāng rú yì jī shān hú。

徐希杰二色梅图

凌云翰

疏影曾看上薄纱,挥毫落纸使横斜。shū yǐng céng kàn shàng báo shā,huī háo luò zhǐ shǐ héng xié。
骊珠一颗谁探得,散作东风满树花。lí zhū yī kē shuí tàn dé,sàn zuò dōng fēng mǎn shù huā。

为徐子方题徐熙杏花青鸟

凌云翰

青色分红闹别枝,写生谁复似徐熙。qīng sè fēn hóng nào bié zhī,xiě shēng shuí fù shì xú xī。
露华不在金茎上,青鸟飞来也自疑。lù huá bù zài jīn jīng shàng,qīng niǎo fēi lái yě zì yí。

方方壶画

凌云翰

画到方壶思不群,乱山佳处屋平分。huà dào fāng hú sī bù qún,luàn shān jiā chù wū píng fēn。
溪头艇子如梭大,只许先生载白云。xī tóu tǐng zi rú suō dà,zhǐ xǔ xiān shēng zài bái yún。

王叔明为俞子贤作山居图于尚友堂后为郑敬常所得俾题其上

凌云翰

画把交游迹已陈,西庄依旧锁松筠。huà bǎ jiāo yóu jì yǐ chén,xī zhuāng yī jiù suǒ sōng yún。
也知谷口烟霞趣,造物应留待子真。yě zhī gǔ kǒu yān xiá qù,zào wù yīng liú dài zi zhēn。

沈景王画

凌云翰

云压春山远更低,心知是画德空迷。yún yā chūn shān yuǎn gèng dī,xīn zhī shì huà dé kōng mí。
林间亭子无人到,雨脚垂垂欲度溪。lín jiān tíng zi wú rén dào,yǔ jiǎo chuí chuí yù dù xī。

李迪梅

凌云翰

抱子攀萝过别枝,满身松露湿金丝。bào zi pān luó guò bié zhī,mǎn shēn sōng lù shī jīn sī。
冷泉不复闻清啸,把烛观图有所思。lěng quán bù fù wén qīng xiào,bǎ zhú guān tú yǒu suǒ sī。

溪山才子图

凌云翰

曲折清溪有路通,吟诗驴背任西东。qū zhé qīng xī yǒu lù tōng,yín shī lǘ bèi rèn xī dōng。
披图记得经行处,人在千山万木中。pī tú jì dé jīng xíng chù,rén zài qiān shān wàn mù zhōng。

凌云翰

擒来凡鸟不言巧,狡兔妖狐穴未空。qín lái fán niǎo bù yán qiǎo,jiǎo tù yāo hú xué wèi kōng。
四顾激昂如有待,平原昨夜起秋风。sì gù jī áng rú yǒu dài,píng yuán zuó yè qǐ qiū fēng。

溪山图为张长司一中题

凌云翰

西塞山明碧王如,桃花流水称舟居。xī sāi shān míng bì wáng rú,táo huā liú shuǐ chēng zhōu jū。
玄真心事非张翰,不为鲈鱼为鳜鱼。xuán zhēn xīn shì fēi zhāng hàn,bù wèi lú yú wèi guì yú。

明辨之画

凌云翰

云抹山腰晚更奇,高人应不愧王维。yún mǒ shān yāo wǎn gèng qí,gāo rén yīng bù kuì wáng wéi。
钓丝收起船头坐,看到风波欲定时。diào sī shōu qǐ chuán tóu zuò,kàn dào fēng bō yù dìng shí。

赠沈山樵

凌云翰

连蜷雌霓赋中闻,别有山樵管白云。lián quán cí ní fù zhōng wén,bié yǒu shān qiáo guǎn bái yún。
能为苍生作霖雨,道人应不愧休文。néng wèi cāng shēng zuò lín yǔ,dào rén yīng bù kuì xiū wén。

画鸡

凌云翰

萱草丛高石渐低,薰风庭院午时鸡。xuān cǎo cóng gāo shí jiàn dī,xūn fēng tíng yuàn wǔ shí jī。
偶因元日同观画,笑饮屠苏为品题。ǒu yīn yuán rì tóng guān huà,xiào yǐn tú sū wèi pǐn tí。

寒江独钓图

凌云翰

诗画难评劣与优,声无声有巧相侔。shī huà nán píng liè yǔ yōu,shēng wú shēng yǒu qiǎo xiāng móu。
寒江钓雪何人笔,得句真如柳柳州。hán jiāng diào xuě hé rén bǐ,dé jù zhēn rú liǔ liǔ zhōu。