古诗词

鸣鹤遗音苏武慢并序

凌云翰

身在云间,目穷天际,一带远山如隔。shēn zài yún jiān,mù qióng tiān jì,yī dài yuǎn shān rú gé。
隐隐迢迢,霏霏拂拂,蔓草寒烟秋色。yǐn yǐn tiáo tiáo,fēi fēi fú fú,màn cǎo hán yān qiū sè。
数著残棋,一声长啸,谁识洞庭仙客。shù zhù cán qí,yī shēng zhǎng xiào,shuí shí dòng tíng xiān kè。
对良宵、明月清风,意味少人知得。duì liáng xiāo míng yuè qīng fēng,yì wèi shǎo rén zhī dé。
君记取、黄鹤楼前,紫荆台上,神有青蛇三尺。jūn jì qǔ huáng hè lóu qián,zǐ jīng tái shàng,shén yǒu qīng shé sān chǐ。
土木形容,水云情性,标韵自然孤特。tǔ mù xíng róng,shuǐ yún qíng xìng,biāo yùn zì rán gū tè。
碧海苍梧,白蘋红蓼,都是旧时行迹。bì hǎi cāng wú,bái píng hóng liǎo,dōu shì jiù shí xíng jì。
细寻思、离乱伤神,莫厌此生欢剧。xì xún sī lí luàn shāng shén,mò yàn cǐ shēng huān jù。

凌云翰

元明间浙江仁和人,字彦翀。博览群籍,通经史,工诗。元至正间举人。洪武初以荐,授成都府学教授。后坐事谪南荒。有《柘轩集》。 凌云翰的作品>>

猜您喜欢

思云轩为罗师尚赋

凌云翰

思亲长日看云生,亲殁因轩寓旧名。sī qīn zhǎng rì kàn yún shēng,qīn mò yīn xuān yù jiù míng。
先世独推罗仲素,今人重见狄怀英。xiān shì dú tuī luó zhòng sù,jīn rén zhòng jiàn dí huái yīng。
心关瞑色随乌集,目极秋容与雁征。xīn guān míng sè suí wū jí,mù jí qiū róng yǔ yàn zhēng。
每为三山歌陟岵,萧萧风雨候鸡鸣。měi wèi sān shān gē zhì hù,xiāo xiāo fēng yǔ hòu jī míng。

游孤山和靖祠

凌云翰

山有梅花山不孤,先生甘与鹤同癯。shān yǒu méi huā shān bù gū,xiān shēng gān yǔ hè tóng qú。
一杯黄土留前宋,千古清风映里湖。yī bēi huáng tǔ liú qián sòng,qiān gǔ qīng fēng yìng lǐ hú。
疏影暗香曾入咏,淡妆浓抹自成图。shū yǐng àn xiāng céng rù yǒng,dàn zhuāng nóng mǒ zì chéng tú。
水仙祠下多秋菊,谁把寒泉当酒壶。shuǐ xiān cí xià duō qiū jú,shuí bǎ hán quán dāng jiǔ hú。

柳庄为会稽薛德明赋

凌云翰

几年种柳绕村庄,翠色参天百尺长。jǐ nián zhǒng liǔ rào cūn zhuāng,cuì sè cān tiān bǎi chǐ zhǎng。
垂叶正当高士宅,飞花还过别人墙。chuí yè zhèng dāng gāo shì zhái,fēi huā hái guò bié rén qiáng。
能诗杜甫憎春晓,嗜酒陶潜爱午凉。néng shī dù fǔ zēng chūn xiǎo,shì jiǔ táo qián ài wǔ liáng。
何日棹航来鉴曲,据舷吹笛看湖光。hé rì zhào háng lái jiàn qū,jù xián chuī dí kàn hú guāng。

松隐为屠景祥赋

凌云翰

馀杭溪上多长松,雪气遥连天柱峰。yú háng xī shàng duō zhǎng sōng,xuě qì yáo lián tiān zhù fēng。
蓝田自有韩子记,苍官不受秦人封。lán tián zì yǒu hán zi jì,cāng guān bù shòu qín rén fēng。
风传虚籁清俗耳,日食扶苓延好容。fēng chuán xū lài qīng sú ěr,rì shí fú líng yán hǎo róng。
按图若遂归隐计,杖策许我来相从。àn tú ruò suì guī yǐn jì,zhàng cè xǔ wǒ lái xiāng cóng。

送吴玉林分教富阳

凌云翰

家住双溪溪水滨,误将书剑走风尘。jiā zhù shuāng xī xī shuǐ bīn,wù jiāng shū jiàn zǒu fēng chén。
散论文学过游夏,为爱山川到富春。sàn lùn wén xué guò yóu xià,wèi ài shān chuān dào fù chūn。
梦破小楼江月白,诗成古邑野梅新。mèng pò xiǎo lóu jiāng yuè bái,shī chéng gǔ yì yě méi xīn。
明朝又拥皋比坐,诗易那能让昔人。míng cháo yòu yōng gāo bǐ zuò,shī yì nà néng ràng xī rén。

上元会饮次俞紫芝先辈韵

凌云翰

中年行乐遇新年,触目风光更接连。zhōng nián xíng lè yù xīn nián,chù mù fēng guāng gèng jiē lián。
夜色遥通鳷鹊观,春声先泛凤凰弦。yè sè yáo tōng zhī què guān,chūn shēng xiān fàn fèng huáng xián。
云中花乱疑瀛海,月下人归是洞天。yún zhōng huā luàn yí yíng hǎi,yuè xià rén guī shì dòng tiān。
鬓点吴霜嗟老矣,踏歌槌鼓让童颠。bìn diǎn wú shuāng jiē lǎo yǐ,tà gē chuí gǔ ràng tóng diān。

悼王壶父

凌云翰

行藏多寄一壶中,枕上功名觉后空。xíng cáng duō jì yī hú zhōng,zhěn shàng gōng míng jué hòu kōng。
长吉诗多鬼仙气,宗师文有古人风。zhǎng jí shī duō guǐ xiān qì,zōng shī wén yǒu gǔ rén fēng。
笙悲夜月伤归鹤,弦绝春冰怨去鸿。shēng bēi yè yuè shāng guī hè,xián jué chūn bīng yuàn qù hóng。
飞舄不知何处所,芙蓉城阙暮云红。fēi xì bù zhī hé chù suǒ,fú róng chéng quē mù yún hóng。

真率斋诗为杨懋臣赋

凌云翰

真率应知出自如,会名又复到斋居。zhēn lǜ yīng zhī chū zì rú,huì míng yòu fù dào zhāi jū。
举觞便可频开燕,溉釜何妨更煮鱼。jǔ shāng biàn kě pín kāi yàn,gài fǔ hé fáng gèng zhǔ yú。
画为品题交互看,诗因分韵接连书。huà wèi pǐn tí jiāo hù kàn,shī yīn fēn yùn jiē lián shū。
子云识字无人问,白首玄经守敝庐。zi yún shí zì wú rén wèn,bái shǒu xuán jīng shǒu bì lú。

悼黄氏父子次周元亮韵

凌云翰

善人不得归乡里,此事端为识者哀。shàn rén bù dé guī xiāng lǐ,cǐ shì duān wèi shí zhě āi。
客死忽惊枯骨返,人生那得好怀开。kè sǐ hū jīng kū gǔ fǎn,rén shēng nà dé hǎo huái kāi。
眼中无复驱羊起,身后犹疑化鹤来。yǎn zhōng wú fù qū yáng qǐ,shēn hòu yóu yí huà hè lái。
丹井西颜松树在,空山斜日尚低徊。dān jǐng xī yán sōng shù zài,kōng shān xié rì shàng dī huái。

赠笔工杨均显

凌云翰

翁在相溪溪上居,偶因缚笔致名誉。wēng zài xiāng xī xī shàng jū,ǒu yīn fù bǐ zhì míng yù。
已烦猎者擒秋兔,更助文人校鲁鱼。yǐ fán liè zhě qín qiū tù,gèng zhù wén rén xiào lǔ yú。
毛援犹能利天下,心殚宁肯不中书。máo yuán yóu néng lì tiān xià,xīn dān níng kěn bù zhōng shū。
玉堂新样须重赠,拟效相如赋子虚。yù táng xīn yàng xū zhòng zèng,nǐ xiào xiāng rú fù zi xū。

双鹤轩为鲁嗣衡赋

凌云翰

开轩正在西湖上,双鹤偶来能守扉。kāi xuān zhèng zài xī hú shàng,shuāng hè ǒu lái néng shǒu fēi。
复陂似托两黄鹄,过我疑多一羽衣。fù bēi shì tuō liǎng huáng gǔ,guò wǒ yí duō yī yǔ yī。
只道在阴其子和,宁知去郭昔人非。zhǐ dào zài yīn qí zi hé,níng zhī qù guō xī rén fēi。
仙家楼子曾相近,好伴孤云自在飞。xiān jiā lóu zi céng xiāng jìn,hǎo bàn gū yún zì zài fēi。

如存堂为程进珉赋

凌云翰

外家宅相不须论,且筑书堂磅故园。wài jiā zhái xiāng bù xū lùn,qiě zhù shū táng bàng gù yuán。
珠玉照人甥在侧,琼瑰赠舅母如存。zhū yù zhào rén shēng zài cè,qióng guī zèng jiù mǔ rú cún。
心同白水伤投璧,自极柯山念倚门。xīn tóng bái shuǐ shāng tóu bì,zì jí kē shān niàn yǐ mén。
三复渭阳诗意好,为观小序却销魂。sān fù wèi yáng shī yì hǎo,wèi guān xiǎo xù què xiāo hún。

送赵执中会试

凌云翰

圣主求贤在养民,儒生睹国早充宾。shèng zhǔ qiú xián zài yǎng mín,rú shēng dǔ guó zǎo chōng bīn。
一千里外知鸿鹄,四十人中见凤麟。yī qiān lǐ wài zhī hóng gǔ,sì shí rén zhōng jiàn fèng lín。
画舸溯风瓜渡晚,青袍沾雨杏园春。huà gě sù fēng guā dù wǎn,qīng páo zhān yǔ xìng yuán chūn。
泥金帖子须先寄,好向高堂慰二亲。ní jīn tiē zi xū xiān jì,hǎo xiàng gāo táng wèi èr qīn。

送崔彦晖分教临安

凌云翰

临安古邑带山溪,送客西行意欲迷。lín ān gǔ yì dài shān xī,sòng kè xī xíng yì yù mí。
高适故人怜子美,崔群交友愧昌黎。gāo shì gù rén lián zi měi,cuī qún jiāo yǒu kuì chāng lí。
弯弓射圃秋观雁,看剑灯窗夜听鸡。wān gōng shè pǔ qiū guān yàn,kàn jiàn dēng chuāng yè tīng jī。
昭代英才初乐育,离觞不用惜分携。zhāo dài yīng cái chū lè yù,lí shāng bù yòng xī fēn xié。

香橼即枸橼也康雪庭上人用赠紫芝上人因而有作予偶见之遂次其韵仍简紫芝

凌云翰

图寔如瓜尚得霜,老禅相赠杂青黄。tú shí rú guā shàng dé shuāng,lǎo chán xiāng zèng zá qīng huáng。
韵欺薝卜熏狮座,巧学流苏映象床。yùn qī zhān bo xūn shī zuò,qiǎo xué liú sū yìng xiàng chuáng。
蜡烛照来微弄影,金盆浴罢暗生香。là zhú zhào lái wēi nòng yǐng,jīn pén yù bà àn shēng xiāng。
南州士女争雕镂,浸密涂脂取次妆。nán zhōu shì nǚ zhēng diāo lòu,jìn mì tú zhī qǔ cì zhuāng。