古诗词

鸣鹤遗音苏武慢并序

凌云翰

有酒无殽,柰何良夜,客有鲈鱼相惠。yǒu jiǔ wú xiáo,nài hé liáng yè,kè yǒu lú yú xiāng huì。
如此山川,几何日月,三国竟成何事。rú cǐ shān chuān,jǐ hé rì yuè,sān guó jìng chéng hé shì。
目断风帆,江空岁晚,觅句谩思无已。mù duàn fēng fān,jiāng kōng suì wǎn,mì jù mán sī wú yǐ。
怕多情、笑我华颠,甚矣吾衰久矣。pà duō qíng xiào wǒ huá diān,shén yǐ wú shuāi jiǔ yǐ。
客知夫、水与月乎,盈亏如彼,逝者有如斯水。kè zhī fū shuǐ yǔ yuè hū,yíng kuī rú bǐ,shì zhě yǒu rú sī shuǐ。
舟放中流,听其所止,夜久江流声细。zhōu fàng zhōng liú,tīng qí suǒ zhǐ,yè jiǔ jiāng liú shēng xì。
鹤为予来,客辞予去,予亦就眠篷底。hè wèi yǔ lái,kè cí yǔ qù,yǔ yì jiù mián péng dǐ。
忽羽衣、过我林皋,惊觉一番残醉。hū yǔ yī guò wǒ lín gāo,jīng jué yī fān cán zuì。

凌云翰

元明间浙江仁和人,字彦翀。博览群籍,通经史,工诗。元至正间举人。洪武初以荐,授成都府学教授。后坐事谪南荒。有《柘轩集》。 凌云翰的作品>>

猜您喜欢

赵氏碧筠轩

凌云翰

竹下开轩号碧筠,旧家公族尚振振。zhú xià kāi xuān hào bì yún,jiù jiā gōng zú shàng zhèn zhèn。
每瞻淇澳思君子,独立湘皋望美人。měi zhān qí ào sī jūn zi,dú lì xiāng gāo wàng měi rén。
诗到东坡称作手,谱通安定悟前身。shī dào dōng pō chēng zuò shǒu,pǔ tōng ān dìng wù qián shēn。
霅溪绕舍清如玉,翡翠兰苕巧斗新。zhà xī rào shě qīng rú yù,fěi cuì lán sháo qiǎo dòu xīn。

题吕信夫传

凌云翰

居里还同朱寿昌,传家应自吕荣阳。jū lǐ hái tóng zhū shòu chāng,chuán jiā yīng zì lǚ róng yáng。
学仙已悟黄梁枕,事死仍分彩服堂。xué xiān yǐ wù huáng liáng zhěn,shì sǐ réng fēn cǎi fú táng。
独鹤归来城郭是,三鱼跃出井泉香。dú hè guī lái chéng guō shì,sān yú yuè chū jǐng quán xiāng。
子孙又为明时用,忠孝须知系典常。zi sūn yòu wèi míng shí yòng,zhōng xiào xū zhī xì diǎn cháng。

听雪同张行中赋约以禁体

凌云翰

黄昏微霰已垂垂,侧耳还从静里知。huáng hūn wēi xiàn yǐ chuí chuí,cè ěr hái cóng jìng lǐ zhī。
清讶松风茶熟后,暗疑花雨酒醒时。qīng yà sōng fēng chá shú hòu,àn yí huā yǔ jiǔ xǐng shí。
黑甜今夜浑无梦,白战当年自有诗。hēi tián jīn yè hún wú mèng,bái zhàn dāng nián zì yǒu shī。
侵晓开窗何所见,飘然多在老梅枝。qīn xiǎo kāi chuāng hé suǒ jiàn,piāo rán duō zài lǎo méi zhī。

雪山

凌云翰

连朝积雪满亭台,一篑功成陋土堆。lián cháo jī xuě mǎn tíng tái,yī kuì gōng chéng lòu tǔ duī。
银壁有痕缘削出,玉峰无翅解飞来。yín bì yǒu hén yuán xuē chū,yù fēng wú chì jiě fēi lái。
趁晴更把双狮塑,傍晚犹疑独鹤回。chèn qíng gèng bǎ shuāng shī sù,bàng wǎn yóu yí dú hè huí。
记取开元张彖语,冰山莫认作崔嵬。jì qǔ kāi yuán zhāng tuàn yǔ,bīng shān mò rèn zuò cuī wéi。

清隐堂为徐清隐赋

凌云翰

清隐之堂何所奇,赤岸气接银潢湄。qīng yǐn zhī táng hé suǒ qí,chì àn qì jiē yín huáng méi。
德公岂无刘表叹,孺子亦有陈蕃知。dé gōng qǐ wú liú biǎo tàn,rú zi yì yǒu chén fān zhī。
不独丘园事高尚,况复河水清涟漪。bù dú qiū yuán shì gāo shàng,kuàng fù hé shuǐ qīng lián yī。
小篆有文人解读,月下凤管应曾吹。xiǎo zhuàn yǒu wén rén jiě dú,yuè xià fèng guǎn yīng céng chuī。

思云为松江禇伯嘉赋

凌云翰

三泖溶溶映九峰,白云飞处认吴淞。sān mǎo róng róng yìng jiǔ fēng,bái yún fēi chù rèn wú sōng。
思亲甚似狄仁杰,尚友当如陆士龙。sī qīn shén shì dí rén jié,shàng yǒu dāng rú lù shì lóng。
鹤鸟每从秋枕听,鲈鱼曾向午盘供。hè niǎo měi cóng qiū zhěn tīng,lú yú céng xiàng wǔ pán gōng。
十年不作华亭梦,月落空闻北寺钟。shí nián bù zuò huá tíng mèng,yuè luò kōng wén běi sì zhōng。

送金叔刚以慱学赴京

凌云翰

昭代搜贤设礼罗,临岐无柰别情何。zhāo dài sōu xián shè lǐ luó,lín qí wú nài bié qíng hé。
不逄错节那为器,须信宏辞自有科。bù páng cuò jié nà wèi qì,xū xìn hóng cí zì yǒu kē。
云岫龙蟠丹阙近,星河鹭起彩舟过。yún xiù lóng pán dān quē jìn,xīng hé lù qǐ cǎi zhōu guò。
遥知上苑春光早,开遍官梅白玉柯。yáo zhī shàng yuàn chūn guāng zǎo,kāi biàn guān méi bái yù kē。

胡拱衡峨嵋读书图

凌云翰

何处鑋成隐者居,桑麻榆柳翠扶疏。hé chù qīng chéng yǐn zhě jū,sāng má yú liǔ cuì fú shū。
溪环永泰门无辙,山对峨嵋架有书。xī huán yǒng tài mén wú zhé,shān duì é méi jià yǒu shū。
短帽客来时泛蚁,小舟人到日供鱼。duǎn mào kè lái shí fàn yǐ,xiǎo zhōu rén dào rì gōng yú。
画图一见生诗思,高枕浑疑是我庐。huà tú yī jiàn shēng shī sī,gāo zhěn hún yí shì wǒ lú。

挽王士贞检校

凌云翰

多能我亦叹多才,较艺贤关屡中魁。duō néng wǒ yì tàn duō cái,jiào yì xián guān lǚ zhōng kuí。
南海忽惊王渤死,西河还动卜商哀。nán hǎi hū jīng wáng bó sǐ,xī hé hái dòng bo shāng āi。
方期捧檄三山去,谩忆乘槎万里回。fāng qī pěng xí sān shān qù,mán yì chéng chá wàn lǐ huí。
一掬平生师友泪,忍捋樽酒酬泉台。yī jū píng shēng shī yǒu lèi,rěn lǚ zūn jiǔ chóu quán tái。

画鹤

凌云翰

薛公曾写十一鹤,此卷多三孰写成。xuē gōng céng xiě shí yī hè,cǐ juǎn duō sān shú xiě chéng。
片月不来还有影,九皋飞远却无声。piàn yuè bù lái hái yǒu yǐng,jiǔ gāo fēi yuǎn què wú shēng。
赋形大小随人意,作态低昂见物情。fù xíng dà xiǎo suí rén yì,zuò tài dī áng jiàn wù qíng。
安得长才如杜甫,为吟老气发峥嵘。ān dé zhǎng cái rú dù fǔ,wèi yín lǎo qì fā zhēng róng。

送刑部员外郎张时彦侍亲归永喜

凌云翰

博学登庸岂等闲,为亲捧檄为亲还。bó xué dēng yōng qǐ děng xián,wèi qīn pěng xí wèi qīn hái。
阙廷久恋心逾赤,江海重逄鬓欲斑。quē tíng jiǔ liàn xīn yú chì,jiāng hǎi zhòng páng bìn yù bān。
日丽凤台辞禁苑,云连雁荡认家山。rì lì fèng tái cí jìn yuàn,yún lián yàn dàng rèn jiā shān。
高堂定想卜乌鹊,五彩衣藏箧笥间。gāo táng dìng xiǎng bo wū què,wǔ cǎi yī cáng qiè sì jiān。

云林书舍为靳梦文赋

凌云翰

云木成林绝点尘,读书精舍有诗人。yún mù chéng lín jué diǎn chén,dú shū jīng shě yǒu shī rén。
乾坤万里市朝远,风露一堂灯火亲。qián kūn wàn lǐ shì cháo yuǎn,fēng lù yī táng dēng huǒ qīn。
不为肥甘知隐遁,只因勤苦见经纶。bù wèi féi gān zhī yǐn dùn,zhǐ yīn qín kǔ jiàn jīng lún。
襄阳物色归图画,谁解移家愿卜邻。xiāng yáng wù sè guī tú huà,shuí jiě yí jiā yuàn bo lín。

南明轩为指南宗上人赋

凌云翰

山对南明景益奇,轩因高敞望偏宜。shān duì nán míng jǐng yì qí,xuān yīn gāo chǎng wàng piān yí。
倚窗好寄陶潜傲,留客须吟杜甫诗。yǐ chuāng hǎo jì táo qián ào,liú kè xū yín dù fǔ shī。
陇月更圆谁共宿,碧云暮合尔同思。lǒng yuè gèng yuán shuí gòng sù,bì yún mù hé ěr tóng sī。
如何又向东林去,漏刻连花礼六时。rú hé yòu xiàng dōng lín qù,lòu kè lián huā lǐ liù shí。

送谢铁崖住祖庭

凌云翰

谢庭兰树尚青青,又捧仙书赴祖庭。xiè tíng lán shù shàng qīng qīng,yòu pěng xiān shū fù zǔ tíng。
星剑夜腾龙虎气,霞衣朝拂凤凰翎。xīng jiàn yè téng lóng hǔ qì,xiá yī cháo fú fèng huáng líng。
金为宫阙知天近,铁作岩崖验地灵。jīn wèi gōng quē zhī tiān jìn,tiě zuò yán yá yàn dì líng。
独有上清双白鹤,飞来听诵蕊珠经。dú yǒu shàng qīng shuāng bái hè,fēi lái tīng sòng ruǐ zhū jīng。

送王士端赴成均

凌云翰

青云高步快先登,万里鹏程自此升。qīng yún gāo bù kuài xiān dēng,wàn lǐ péng chéng zì cǐ shēng。
经究春秋唐杜甫,志轻温饱宋王曾。jīng jiū chūn qiū táng dù fǔ,zhì qīng wēn bǎo sòng wáng céng。
朝廷正欲招贤士,庠序宁辞失友朋。cháo tíng zhèng yù zhāo xián shì,xiáng xù níng cí shī yǒu péng。
观国充宾须第一,龙蟠虎踞是金陵。guān guó chōng bīn xū dì yī,lóng pán hǔ jù shì jīn líng。