古诗词

狮儿词赋梅和仇山村韵

凌云翰

蹇驴破帽,知是几度寻春,山南山北。jiǎn lǘ pò mào,zhī shì jǐ dù xún chūn,shān nán shān běi。
惆怅亭荒仙远,苔枝空绿。chóu chàng tíng huāng xiān yuǎn,tái zhī kōng lǜ。
村醪正熟。cūn láo zhèng shú。
为花醉、何妨留宿。wèi huā zuì hé fáng liú sù。
春光似、怕人冷落,先回空谷。chūn guāng shì pà rén lěng luò,xiān huí kōng gǔ。
潇洒生意自足。xiāo sǎ shēng yì zì zú。
有高标、不厌矮篱低屋。yǒu gāo biāo bù yàn ǎi lí dī wū。
与雪相期,侧耳隔窗虫扑。yǔ xuě xiāng qī,cè ěr gé chuāng chóng pū。
晚晴纵步,又还信、一枝筇竹。wǎn qíng zòng bù,yòu hái xìn yī zhī qióng zhú。
莫嫌独。mò xián dú。
月在画阑东曲。yuè zài huà lán dōng qū。

凌云翰

元明间浙江仁和人,字彦翀。博览群籍,通经史,工诗。元至正间举人。洪武初以荐,授成都府学教授。后坐事谪南荒。有《柘轩集》。 凌云翰的作品>>

猜您喜欢

雨香亭

凌云翰

轻雷送雨闹池蛙,藕叶生香胜似花。qīng léi sòng yǔ nào chí wā,ǒu yè shēng xiāng shèng shì huā。
但觉繁声鸣屋瓦,不须清气逼窗纱。dàn jué fán shēng míng wū wǎ,bù xū qīng qì bī chuāng shā。
桐江如著高人钓,盘谷深藏隐者家。tóng jiāng rú zhù gāo rén diào,pán gǔ shēn cáng yǐn zhě jiā。
想得亭中称寿日,碧筒杯里酌流霞。xiǎng dé tíng zhōng chēng shòu rì,bì tǒng bēi lǐ zhuó liú xiá。

丁巳午日忽忆乙未有作追录之

凌云翰

江雨肥梅未作霖,天时人事日侵寻。jiāng yǔ féi méi wèi zuò lín,tiān shí rén shì rì qīn xún。
三年文叶能医国,五月葵花不易心。sān nián wén yè néng yī guó,wǔ yuè kuí huā bù yì xīn。
唐殿赐衣犹有葛,扬州铸镜久无金。táng diàn cì yī yóu yǒu gé,yáng zhōu zhù jìng jiǔ wú jīn。
投书欲吊沉湘魄,间说干戈楚地深。tóu shū yù diào chén xiāng pò,jiān shuō gàn gē chǔ dì shēn。

布谷篇

凌云翰

每向豳居玩物情,却怜野鸟解催耕。měi xiàng bīn jū wán wù qíng,què lián yě niǎo jiě cuī gēng。
雨收江上一犁足,风动林梢两个鸣。yǔ shōu jiāng shàng yī lí zú,fēng dòng lín shāo liǎng gè míng。
如入画图供赋咏,莫将思怨起阴晴。rú rù huà tú gōng fù yǒng,mò jiāng sī yuàn qǐ yīn qíng。
纪官此日无人问,只问今秋万宝成。jì guān cǐ rì wú rén wèn,zhǐ wèn jīn qiū wàn bǎo chéng。

悼王观用宾

凌云翰

修短由来不可期,未应天道竟无知。xiū duǎn yóu lái bù kě qī,wèi yīng tiān dào jìng wú zhī。
将闻司马终传史,犹记伯鱼初学诗。jiāng wén sī mǎ zhōng chuán shǐ,yóu jì bó yú chū xué shī。
江阻钱塘何限恨,山埋玉笥有馀悲。jiāng zǔ qián táng hé xiàn hèn,shān mái yù sì yǒu yú bēi。
老怀正复成多感,况值梅黄雨细时。lǎo huái zhèng fù chéng duō gǎn,kuàng zhí méi huáng yǔ xì shí。

友恭堂为胡拱衡赋

凌云翰

峨嵋山色扫晴空,中有高堂号友恭。é méi shān sè sǎo qíng kōng,zhōng yǒu gāo táng hào yǒu gōng。
诗礼相传知岁久,埙篪迭奏觉春融。shī lǐ xiāng chuán zhī suì jiǔ,xūn chí dié zòu jué chūn róng。
枝连棣萼亲情似,树著荆花乐意同。zhī lián dì è qīn qíng shì,shù zhù jīng huā lè yì tóng。
湖学育才先世事,子孙殊有古人风。hú xué yù cái xiān shì shì,zi sūn shū yǒu gǔ rén fēng。

五弦琴

凌云翰

闻说琴调天下治,直弦况值未加时。wén shuō qín diào tiān xià zhì,zhí xián kuàng zhí wèi jiā shí。
在床被袗曾遭象,解愠颁侯更得夔。zài chuáng bèi zhěn céng zāo xiàng,jiě yùn bān hóu gèng dé kuí。
和气尽从元气出,南风还类凯风诗。hé qì jǐn cóng yuán qì chū,nán fēng hái lèi kǎi fēng shī。
缅怀千古岩廊上,爱物仁民本孝思。miǎn huái qiān gǔ yán láng shàng,ài wù rén mín běn xiào sī。

南屏对雪宿简公房次王子中韵

凌云翰

远近湖山淡复浓,此时浑失旧时容。yuǎn jìn hú shān dàn fù nóng,cǐ shí hún shī jiù shí róng。
天寒故把瓶梅浴,雪冻难将野菜供。tiān hán gù bǎ píng méi yù,xuě dòng nán jiāng yě cài gōng。
东阁又吟年后句,南屏同听晚来钟。dōng gé yòu yín nián hòu jù,nán píng tóng tīng wǎn lái zhōng。
翻疑一舸长桥过,重叠云衣护玉峰。fān yí yī gě zhǎng qiáo guò,zhòng dié yún yī hù yù fēng。

为吴以道题红梅翠竹图

凌云翰

寒梅宜与竹交加,没骨图新对客夸。hán méi yí yǔ zhú jiāo jiā,méi gǔ tú xīn duì kè kuā。
翡翠剪翎分作叶,守宫流血点成花。fěi cuì jiǎn líng fēn zuò yè,shǒu gōng liú xuè diǎn chéng huā。
美人君子同千里,明月清风自一家。měi rén jūn zi tóng qiān lǐ,míng yuè qīng fēng zì yī jiā。
威凤不来么凤悄,却因客鬓惜年华。wēi fèng bù lái me fèng qiāo,què yīn kè bìn xī nián huá。

挽邹母李恭人

凌云翰

恭人身殁已经年,子孝方知母氏贤。gōng rén shēn mò yǐ jīng nián,zi xiào fāng zhī mǔ shì xián。
空有杯棬存口泽,了无稊稗到心田。kōng yǒu bēi quān cún kǒu zé,le wú tí bài dào xīn tián。
一门节义谁能及,七月光阴自可怜。yī mén jié yì shuí néng jí,qī yuè guāng yīn zì kě lián。
好写断机投杼意,未须重补白华篇。hǎo xiě duàn jī tóu zhù yì,wèi xū zhòng bǔ bái huá piān。

晓望

凌云翰

晓日登临眼界宽,秋来随处好盘桓。xiǎo rì dēng lín yǎn jiè kuān,qiū lái suí chù hǎo pán huán。
燕鸿也自关时序,松柏端如保岁寒。yàn hóng yě zì guān shí xù,sōng bǎi duān rú bǎo suì hán。
伏阙惟天知对越,还家有竹报平安。fú quē wéi tiān zhī duì yuè,hái jiā yǒu zhú bào píng ān。
陈情一表须留稿,要与忠臣孝子看。chén qíng yī biǎo xū liú gǎo,yào yǔ zhōng chén xiào zi kàn。

中秋对月次张行中韵

凌云翰

桂树悬香四散飘,金风玉露满璇霄。guì shù xuán xiāng sì sàn piāo,jīn fēng yù lù mǎn xuán xiāo。
中秋有月偏澄澈,万里无云倍泬寥。zhōng qiū yǒu yuè piān chéng chè,wàn lǐ wú yún bèi jué liáo。
壮志每从诗上见,闲愁都向酒边消。zhuàng zhì měi cóng shī shàng jiàn,xián chóu dōu xiàng jiǔ biān xiāo。
美人莫道音尘绝,只隔盈盈一水遥。měi rén mò dào yīn chén jué,zhǐ gé yíng yíng yī shuǐ yáo。

赠铁符道人

凌云翰

乾刚比德行中孚,从此人间号铁符。qián gāng bǐ dé xíng zhōng fú,cóng cǐ rén jiān hào tiě fú。
学道正同关尹子,传家元自管夷吾。xué dào zhèng tóng guān yǐn zi,chuán jiā yuán zì guǎn yí wú。
鹖冠礼斗天威近,龙剑飞空月影孤。hé guān lǐ dòu tiān wēi jìn,lóng jiàn fēi kōng yuè yǐng gū。
偶出市廛归去晚,桂花如雪点青芜。ǒu chū shì chán guī qù wǎn,guì huā rú xuě diǎn qīng wú。

鸡冠花

凌云翰

花号鸡冠类剪裁,一丛却映凤仙开。huā hào jī guān lèi jiǎn cái,yī cóng què yìng fèng xiān kāi。
裹头绛帻非筹报,缠项红罗似斗回。guǒ tóu jiàng zé fēi chóu bào,chán xiàng hóng luó shì dòu huí。
久养真能同槁木,恒饥宁肯啄苍苔。jiǔ yǎng zhēn néng tóng gǎo mù,héng jī níng kěn zhuó cāng tái。
亡陈不识孳孳意,玉树歌残后世哀。wáng chén bù shí zī zī yì,yù shù gē cán hòu shì āi。

愚轩诗为上虞应信可赋

凌云翰

华轩结构地图雄,不似箪瓢陋巷中。huá xuān jié gòu dì tú xióng,bù shì dān piáo lòu xiàng zhōng。
溪姓尚能随柳子,山灵端合避愚公。xī xìng shàng néng suí liǔ zi,shān líng duān hé bì yú gōng。
衣冠此日何曾异,杖屦他时或与同。yī guān cǐ rì hé céng yì,zhàng jù tā shí huò yǔ tóng。
樽有春醪堪独酌,更栽佳菊待西风。zūn yǒu chūn láo kān dú zhuó,gèng zāi jiā jú dài xī fēng。

丁巳岁腊月二十日喜雪

凌云翰

快雪连朝遍海涯,眼明无处着尘沙。kuài xuě lián cháo biàn hǎi yá,yǎn míng wú chù zhe chén shā。
腊前正欲呈三白,天下方知是一家。là qián zhèng yù chéng sān bái,tiān xià fāng zhī shì yī jiā。
今岁连云宜宿麦,何人剪水作飞花。jīn suì lián yún yí sù mài,hé rén jiǎn shuǐ zuò fēi huā。
晚晴便觉春波阔,明日江头理钓槎。wǎn qíng biàn jué chūn bō kuò,míng rì jiāng tóu lǐ diào chá。