古诗词

和总领陈大卿

项安世

饥餐不愿粱,渴饮不辞鲁。jī cān bù yuàn liáng,kě yǐn bù cí lǔ。
我老乞吾身,无才固其所。wǒ lǎo qǐ wú shēn,wú cái gù qí suǒ。
岂有经世人,而当话高举。qǐ yǒu jīng shì rén,ér dāng huà gāo jǔ。
朝为一日留,暮有一日补。cháo wèi yī rì liú,mù yǒu yī rì bǔ。
若令久其事,所补可胜数。ruò lìng jiǔ qí shì,suǒ bǔ kě shèng shù。
周邦有忧嫠,漆室有啸女。zhōu bāng yǒu yōu lí,qī shì yǒu xiào nǚ。
况居星月位,欲蹈烟霞侣。kuàng jū xīng yuè wèi,yù dǎo yān xiá lǚ。
方今政和平,群彦日藻斧。fāng jīn zhèng hé píng,qún yàn rì zǎo fǔ。
稍稍起蒿莱,纷纷闯门户。shāo shāo qǐ hāo lái,fēn fēn chuǎng mén hù。
何嫌管萧材,从事参井土。hé xián guǎn xiāo cái,cóng shì cān jǐng tǔ。
军方徯喉命,民又惜基堵。jūn fāng xī hóu mìng,mín yòu xī jī dǔ。
通八十一难,调二十七龉。tōng bā shí yī nán,diào èr shí qī yǔ。
劬劳鸿赴泽,上下鵻寻栩。qú láo hóng fù zé,shàng xià zhuī xún xǔ。
行行乐骃骐,役役悲兕虎。xíng xíng lè yīn qí,yì yì bēi sì hǔ。
为国充使臣,将身事人主。wèi guó chōng shǐ chén,jiāng shēn shì rén zhǔ。
但凭心力去,肯用年华阻。dàn píng xīn lì qù,kěn yòng nián huá zǔ。
不见密学翁,遗书耿如许。bù jiàn mì xué wēng,yí shū gěng rú xǔ。
千林访车材,九泽具舟櫓。qiān lín fǎng chē cái,jiǔ zé jù zhōu lǔ。
惟思起奔沉,讵说师稼圃。wéi sī qǐ bēn chén,jù shuō shī jià pǔ。
想公闻吾言,矍铄还起舞。xiǎng gōng wén wú yán,jué shuò hái qǐ wǔ。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

观潮

项安世

张王偏宜月,雄豪更得秋。zhāng wáng piān yí yuè,xióng háo gèng dé qiū。
岸头浑破胆,浪里有行舟。àn tóu hún pò dǎn,làng lǐ yǒu xíng zhōu。

听雨

项安世

幸自蓬窗好,侬家企脚眠。xìng zì péng chuāng hǎo,nóng jiā qǐ jiǎo mián。
雨声无赖得,相唤著愁边。yǔ shēng wú lài dé,xiāng huàn zhù chóu biān。

观穫

项安世

晚艇村村载,秋原处处收。wǎn tǐng cūn cūn zài,qiū yuán chù chù shōu。
年来尤爱此,一熟缓千忧。nián lái yóu ài cǐ,yī shú huǎn qiān yōu。

思归二绝句

项安世

永日消金鸭,暄风泛宝鸾。yǒng rì xiāo jīn yā,xuān fēng fàn bǎo luán。
自从归意动,无复梦魂安。zì cóng guī yì dòng,wú fù mèng hún ān。

思归二绝句

项安世

艾叶翻翻白,榴花叠叠红。ài yè fān fān bái,liú huā dié dié hóng。
年华惊客枕,心事逐邮筒。nián huá jīng kè zhěn,xīn shì zhú yóu tǒng。

二十二日山行

项安世

秋日更山行,朝朝入画屏。qiū rì gèng shān xíng,cháo cháo rù huà píng。
雨看如水墨,晴唤似丹青。yǔ kàn rú shuǐ mò,qíng huàn shì dān qīng。

钓矶

项安世

水深石可灶,水浅石可矶。shuǐ shēn shí kě zào,shuǐ qiǎn shí kě jī。
多谢山中石,与翁不相违。duō xiè shān zhōng shí,yǔ wēng bù xiāng wéi。

题屏风墨梅二首

项安世

一段西山雪,中含太古梅。yī duàn xī shān xuě,zhōng hán tài gǔ méi。
无香亦无色,免被百花猜。wú xiāng yì wú sè,miǎn bèi bǎi huā cāi。

题屏风墨梅二首

项安世

天上和羹事,巢由不忍闻。tiān shàng hé gēng shì,cháo yóu bù rěn wén。
疏花将瘦影,闲卧一溪云。shū huā jiāng shòu yǐng,xián wò yī xī yún。

二十四日看山

项安世

日日凭舆看远山,不知行处是峰峦。rì rì píng yú kàn yuǎn shān,bù zhī xíng chù shì fēng luán。
他山亦有痴人看,却向侬家行处看。tā shān yì yǒu chī rén kàn,què xiàng nóng jiā xíng chù kàn。

钓台

项安世

数仞山头一小亭,只消此地过平生。shù rèn shān tóu yī xiǎo tíng,zhǐ xiāo cǐ dì guò píng shēng。
崎岖狭世才伸脚,已被刘郎卖作名。qí qū xiá shì cái shēn jiǎo,yǐ bèi liú láng mài zuò míng。

钓台

项安世

君房足下竟成谀,只是韩歆已破除。jūn fáng zú xià jìng chéng yú,zhǐ shì hán xīn yǐ pò chú。
岂有江湖钓竿手,为君台阁奉文书。qǐ yǒu jiāng hú diào gān shǒu,wèi jūn tái gé fèng wén shū。

秋怀

项安世

有营何日得无悲,无欲无时不自宜。yǒu yíng hé rì dé wú bēi,wú yù wú shí bù zì yí。
竹影一窗泉一曲,山斋非是爱吟诗。zhú yǐng yī chuāng quán yī qū,shān zhāi fēi shì ài yín shī。

秋怀

项安世

秋水迢迢诗思清,秋阳杲杲道心明。qiū shuǐ tiáo tiáo shī sī qīng,qiū yáng gǎo gǎo dào xīn míng。
谁人得似秋光巧,画出山斋杖屦行。shuí rén dé shì qiū guāng qiǎo,huà chū shān zhāi zhàng jù xíng。

中秋无月

项安世

青天碧海路悠悠,兔老蟾饥亦倦游。qīng tiān bì hǎi lù yōu yōu,tù lǎo chán jī yì juàn yóu。
锁定玉楼云不卷,两街灯火作中秋。suǒ dìng yù lóu yún bù juǎn,liǎng jiē dēng huǒ zuò zhōng qiū。