古诗词

跋罗商卿守黑铭

项安世

大江从西来,傲岸有矜色。dà jiāng cóng xī lái,ào àn yǒu jīn sè。
日与峡争雄,百战无虚刻。rì yǔ xiá zhēng xióng,bǎi zhàn wú xū kè。
行逢天阔处,漭沆四无壁。xíng féng tiān kuò chù,mǎng hàng sì wú bì。
始知向来事,何啻蜗两国。shǐ zhī xiàng lái shì,hé chì wō liǎng guó。
泯然从此逝,到海不逢敌。mǐn rán cóng cǐ shì,dào hǎi bù féng dí。
居平吾语子,无与世为的。jū píng wú yǔ zi,wú yǔ shì wèi de。
我高人肯下,己胜谁甘北。wǒ gāo rén kěn xià,jǐ shèng shuí gān běi。
孰谓饶人痴,未闻开殿击。shú wèi ráo rén chī,wèi wén kāi diàn jī。
吾非若溪水,宁与世争皙。wú fēi ruò xī shuǐ,níng yǔ shì zhēng xī。
卿言皆好好,吾见甘棫棫。qīng yán jiē hǎo hǎo,wú jiàn gān yù yù。
老子邑中黔,诸公天下白。lǎo zi yì zhōng qián,zhū gōng tiān xià bái。
加我任纁缁,推渠作圭璧。jiā wǒ rèn xūn zī,tuī qú zuò guī bì。
君看千载下,人数孟之侧。jūn kàn qiān zài xià,rén shù mèng zhī cè。
当时争功人,枉被蝼蚁食。dāng shí zhēng gōng rén,wǎng bèi lóu yǐ shí。
之子真吾徒,敏捷流辈百。zhī zi zhēn wú tú,mǐn jié liú bèi bǎi。
昔我惟子忧,教子孔氏克。xī wǒ wéi zi yōu,jiào zi kǒng shì kè。
隔宿不见之,已作老聃黑。gé sù bù jiàn zhī,yǐ zuò lǎo dān hēi。
快哉吾阿蒙,非复吴下客。kuài zāi wú ā méng,fēi fù wú xià kè。
瞥然见鞭影,千里才一息。piē rán jiàn biān yǐng,qiān lǐ cái yī xī。
酌酒可贺我,正传今有嫡。zhuó jiǔ kě hè wǒ,zhèng chuán jīn yǒu dí。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

峡内三绝句

项安世

峡内为生绝可怜,那知世上有平川。xiá nèi wèi shēng jué kě lián,nà zhī shì shàng yǒu píng chuān。
生身未识三冬雪,仰面惟看一席天。shēng shēn wèi shí sān dōng xuě,yǎng miàn wéi kàn yī xí tiān。

峡内三绝句

项安世

峡内居人种石田,种成卜瓠待江船。xiá nèi jū rén zhǒng shí tián,zhǒng chéng bo hù dài jiāng chuán。
船头老妪悲声甚,只博茶盐不博钱。chuán tóu lǎo yù bēi shēng shén,zhǐ bó chá yán bù bó qián。

峡内三绝句

项安世

千崖无树作炊烟,峡内为生也可怜。qiān yá wú shù zuò chuī yān,xiá nèi wèi shēng yě kě lián。
探水得柴如宝藏,卖茆成俗满村船。tàn shuǐ dé chái rú bǎo cáng,mài máo chéng sú mǎn cūn chuán。

瞿唐峡

项安世

家住东溟狎巨涛,今年三峡试容舠。jiā zhù dōng míng xiá jù tāo,jīn nián sān xiá shì róng dāo。
瞿塘关下惊危甚,一席巴天浪许高。qú táng guān xià jīng wēi shén,yī xí bā tiān làng xǔ gāo。

宿巴羊峡

项安世

夜榜巴羊听水声,江南幽梦到吴屏。yè bǎng bā yáng tīng shuǐ shēng,jiāng nán yōu mèng dào wú píng。
贺家湖上黄梅雨,四面荷香入画舲。hè jiā hú shàng huáng méi yǔ,sì miàn hé xiāng rù huà líng。

过峡州宿青草滩

项安世

烟里鸣桡去夕阳,不堪风急滞归航。yān lǐ míng ráo qù xī yáng,bù kān fēng jí zhì guī háng。
无端更着三更月,一夜孤篷一寸霜。wú duān gèng zhe sān gèng yuè,yī yè gū péng yī cùn shuāng。

二十五日岳市路口居人皆鬻栉具及风药

项安世

家家药榜丸朱墨,处处丝绳罥比梳。jiā jiā yào bǎng wán zhū mò,chù chù sī shéng juàn bǐ shū。
我有沉疴并宿垢,亦思从此日祛除。wǒ yǒu chén kē bìng sù gòu,yì sī cóng cǐ rì qū chú。

荆门十二背诗

项安世

瞿塘关里异乾坤,石狭山深日气昏。qú táng guān lǐ yì qián kūn,shí xiá shān shēn rì qì hūn。
行过西陵天亦晚,浪平风暖下荆门。xíng guò xī líng tiān yì wǎn,làng píng fēng nuǎn xià jīng mén。

重过习池

项安世

征鞍重过习家池,桥下泉声又索诗。zhēng ān zhòng guò xí jiā chí,qiáo xià quán shēng yòu suǒ shī。
待洗一杯春酒涴,为君吐出碧云词。dài xǐ yī bēi chūn jiǔ wò,wèi jūn tǔ chū bì yún cí。

南岳路口怀胡氏兄弟

项安世

奕奕神山照远天,美人家在此山前。yì yì shén shān zhào yuǎn tiān,měi rén jiā zài cǐ shān qián。
待侬了却公家事,来借书堂十日眠。dài nóng le què gōng jiā shì,lái jiè shū táng shí rì mián。

南岳路口怀胡氏兄弟

项安世

虎逝龙亡不记年,旧巢双凤故依然。hǔ shì lóng wáng bù jì nián,jiù cháo shuāng fèng gù yī rán。
灵岩草木皆堪敬,莫作寻常到岳前。líng yán cǎo mù jiē kān jìng,mò zuò xún cháng dào yuè qián。

阻风泊江州对岸

项安世

城下看山不见山,东风吹我过前滩。chéng xià kàn shān bù jiàn shān,dōng fēng chuī wǒ guò qián tān。
横陈庐阜沧波上,十二云鬟得细看。héng chén lú fù cāng bō shàng,shí èr yún huán dé xì kàn。

江陵赠蒲术人

项安世

未赴成都先梦到,才逢蜀客便心亲。wèi fù chéng dōu xiān mèng dào,cái féng shǔ kè biàn xīn qīn。
江陵一见蒲居士,似向严家访阿遵。jiāng líng yī jiàn pú jū shì,shì xiàng yán jiā fǎng ā zūn。

次韵谢尚书赠曾术人

项安世

淡墨当中印八神,众星环写象秋旻。dàn mò dāng zhōng yìn bā shén,zhòng xīng huán xiě xiàng qiū mín。
逢人只说忠和孝,莫道鸣珂与曳绅。féng rén zhǐ shuō zhōng hé xiào,mò dào míng kē yǔ yè shēn。

出江陵北门便有诗思

项安世

反闭柴门谢绝诗,二年强饭慰肝脾。fǎn bì chái mén xiè jué shī,èr nián qiáng fàn wèi gān pí。
朝来威远门前路,已被渠侬圣得知。cháo lái wēi yuǎn mén qián lù,yǐ bèi qú nóng shèng dé zhī。