古诗词

题袁才举明景轩诗

项安世

孤竹两高人,不止一清字。gū zhú liǎng gāo rén,bù zhǐ yī qīng zì。
平生不念恶,和气满天地。píng shēng bù niàn è,hé qì mǎn tiān dì。
后来展禽氏,但以和得声。hòu lái zhǎn qín shì,dàn yǐ hé dé shēng。
至其不易介,耿耿秋旻清。zhì qí bù yì jiè,gěng gěng qiū mín qīng。
达人盖存我,不与外物较。dá rén gài cún wǒ,bù yǔ wài wù jiào。
冥观莹方寸,随俗等喧闹。míng guān yíng fāng cùn,suí sú děng xuān nào。
由其有内外,所以立二名。yóu qí yǒu nèi wài,suǒ yǐ lì èr míng。
要知出处间,何往非通明。yào zhī chū chù jiān,hé wǎng fēi tōng míng。
入与神明居,如月出秋水。rù yǔ shén míng jū,rú yuè chū qiū shuǐ。
出与尘坌交,如莲在泥滓。chū yǔ chén bèn jiāo,rú lián zài ní zǐ。
莲虽不拒泥,终不与泥同。lián suī bù jù ní,zhōng bù yǔ ní tóng。
月岂必在水,亦在潢污中。yuè qǐ bì zài shuǐ,yì zài huáng wū zhōng。
由然与之俱,餔糟汩其泥。yóu rán yǔ zhī jù,bù zāo gǔ qí ní。
退而省其私,炯若清庙圭。tuì ér shěng qí sī,jiǒng ruò qīng miào guī。
昔者吾先师,不拒中牟费。xī zhě wú xiān shī,bù jù zhōng móu fèi。
所贵不磷缁,不贵作同异。suǒ guì bù lín zī,bù guì zuò tóng yì。
当时解此转,惟有颛孙生。dāng shí jiě cǐ zhuǎn,wéi yǒu zhuān sūn shēng。
于人无不容,自有嘉与矜。yú rén wú bù róng,zì yǒu jiā yǔ jīn。
嗟哉道不明,智过愚不及。jiē zāi dào bù míng,zhì guò yú bù jí。
清为水底魂,浊为瓜上集。qīng wèi shuǐ dǐ hún,zhuó wèi guā shàng jí。
乡愿乘间起,遂处二者间。xiāng yuàn chéng jiān qǐ,suì chù èr zhě jiān。
不夷亦不惠,以此容其奸。bù yí yì bù huì,yǐ cǐ róng qí jiān。
吾道大明镜,皎皎当空垂。wú dào dà míng jìng,jiǎo jiǎo dāng kōng chuí。
物来无拣择,随尔多妍媸。wù lái wú jiǎn zé,suí ěr duō yán chī。
终然不失我,光景湛如一。zhōng rán bù shī wǒ,guāng jǐng zhàn rú yī。
不落内外尘,亦不中间立。bù luò nèi wài chén,yì bù zhōng jiān lì。
我学不至此,颇识此中情。wǒ xué bù zhì cǐ,pǒ shí cǐ zhōng qíng。
意语不成诗,往作轩中铭。yì yǔ bù chéng shī,wǎng zuò xuān zhōng míng。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

送东川成路钤

项安世

壮岁专城身欲老,儿时射策眼今昏。zhuàng suì zhuān chéng shēn yù lǎo,ér shí shè cè yǎn jīn hūn。
战创满面谁能管,旧事逢人且莫论。zhàn chuàng mǎn miàn shuí néng guǎn,jiù shì féng rén qiě mò lùn。
壁垒旌旗分一路,弟兄父子号名门。bì lěi jīng qí fēn yī lù,dì xiōng fù zi hào míng mén。
回瞻永阜陵前柏,莫忘当时教育恩。huí zhān yǒng fù líng qián bǎi,mò wàng dāng shí jiào yù ēn。

送醇甫

项安世

怕听槌鼓发船声,桑梓葭莩两系情。pà tīng chuí gǔ fā chuán shēng,sāng zǐ jiā fú liǎng xì qíng。
病有千回烦访问,贫无一事扰聪明。bìng yǒu qiān huí fán fǎng wèn,pín wú yī shì rǎo cōng míng。
循良只为乡人惜,离别偏令老大惊。xún liáng zhǐ wèi xiāng rén xī,lí bié piān lìng lǎo dà jīng。
不记归来多少岁,儿童三见令君行。bù jì guī lái duō shǎo suì,ér tóng sān jiàn lìng jūn xíng。

故人亭

项安世

翠壁丹崖云气浮,故人亭下驻行舟。cuì bì dān yá yún qì fú,gù rén tíng xià zhù xíng zhōu。
潇湘东去连沧海,桂岭西来接永州。xiāo xiāng dōng qù lián cāng hǎi,guì lǐng xī lái jiē yǒng zhōu。
浦树生烟攒舴艋,岩花覆水叫軥辀。pǔ shù shēng yān zǎn zé měng,yán huā fù shuǐ jiào qú zhōu。
谳刑省俗惭无补,目断波间双白鸥。yàn xíng shěng sú cán wú bǔ,mù duàn bō jiān shuāng bái ōu。

刘寺置酒遇雨次韵答王大著

项安世

胜绝今年第一筹,钱湖刘寺雨中游。shèng jué jīn nián dì yī chóu,qián hú liú sì yǔ zhōng yóu。
汤倾衢点云随肘,羹泛戎酥雪满瓯。tāng qīng qú diǎn yún suí zhǒu,gēng fàn róng sū xuě mǎn ōu。
竹坞张烟围客住,梅檐翻水劝人留。zhú wù zhāng yān wéi kè zhù,méi yán fān shuǐ quàn rén liú。
只因元气淋漓手,计会天公作此谋。zhǐ yīn yuán qì lín lí shǒu,jì huì tiān gōng zuò cǐ móu。

大雨

项安世

闲里光阴已自娱,近添衰病更宜居。xián lǐ guāng yīn yǐ zì yú,jìn tiān shuāi bìng gèng yí jū。
罗禽乐甚无宾客,庭草欣然罢吏胥。luó qín lè shén wú bīn kè,tíng cǎo xīn rán bà lì xū。
一霎阴风催下箔,满堂流水唤开渠。yī shà yīn fēng cuī xià bó,mǎn táng liú shuǐ huàn kāi qú。
家童莫笑先生急,雨过先生缓有馀。jiā tóng mò xiào xiān shēng jí,yǔ guò xiān shēng huǎn yǒu yú。

老人命赋家庭双头牡丹

项安世

只与酴醾话独醒,不随桃李竞时名。zhǐ yǔ tú mí huà dú xǐng,bù suí táo lǐ jìng shí míng。
人怜国色无花对,天与风流并蒂生。rén lián guó sè wú huā duì,tiān yǔ fēng liú bìng dì shēng。
两两鹤红思并翥,双双鹿紫待齐鸣。liǎng liǎng hè hóng sī bìng zhù,shuāng shuāng lù zǐ dài qí míng。
冲天食野方多庆,尽是仙翁手种成。chōng tiān shí yě fāng duō qìng,jǐn shì xiān wēng shǒu zhǒng chéng。

失题

项安世

肇开苕霅葬斯文,从此新安族望分。zhào kāi sháo zhà zàng sī wén,cóng cǐ xīn ān zú wàng fēn。
牴角烟寒山烈烈,梅溪风切水沄沄。dǐ jiǎo yān hán shān liè liè,méi xī fēng qiè shuǐ yún yún。
何人可志林宗墓,他日应寻董相坟。hé rén kě zhì lín zōng mù,tā rì yīng xún dǒng xiāng fén。
桃李无言蹊自远,五湖清泪湿春云。táo lǐ wú yán qī zì yuǎn,wǔ hú qīng lèi shī chūn yún。

读竹林先生墓铭

项安世

嵩安乡社榻冈阡,野客铭诗嗣子镌。sōng ān xiāng shè tà gāng qiān,yě kè míng shī sì zi juān。
花发鸟啼春觅句,草深萤度夜开编。huā fā niǎo tí chūn mì jù,cǎo shēn yíng dù yè kāi biān。
竹林名字人知否,玉树禨祥我谓然。zhú lín míng zì rén zhī fǒu,yù shù jī xiáng wǒ wèi rán。
十万丈夫旁可置,六千君子后多言。shí wàn zhàng fū páng kě zhì,liù qiān jūn zi hòu duō yán。

又病起送春

项安世

睡过珍林十日红,起看阳艳欲成空。shuì guò zhēn lín shí rì hóng,qǐ kàn yáng yàn yù chéng kōng。
有情尽付莺和蝶,无恨堪嗔雨与风。yǒu qíng jǐn fù yīng hé dié,wú hèn kān chēn yǔ yǔ fēng。
原隰望中青一色,栏干凭处意无穷。yuán xí wàng zhōng qīng yī sè,lán gàn píng chù yì wú qióng。
衰翁晚悟人间事,春去春来岁岁同。shuāi wēng wǎn wù rén jiān shì,chūn qù chūn lái suì suì tóng。

有感韩曾一首

项安世

道散斯文体尚浮,韩曾力与化工侔。dào sàn sī wén tǐ shàng fú,hán céng lì yǔ huà gōng móu。
山瞻泰岱岩岩耸,河出昆仑混混流。shān zhān tài dài yán yán sǒng,hé chū kūn lún hùn hùn liú。
长庆从官销不得,熙宁丞相挽难留。zhǎng qìng cóng guān xiāo bù dé,xī níng chéng xiāng wǎn nán liú。
沧州奏疏潮州表,犹被人拈作话头。cāng zhōu zòu shū cháo zhōu biǎo,yóu bèi rén niān zuò huà tóu。

有感

项安世

策策秋声起树枝,遥怜塞下雁来时。cè cè qiū shēng qǐ shù zhī,yáo lián sāi xià yàn lái shí。
宁闻中夜荒鸡舞,肯拾他人竹马骑。níng wén zhōng yè huāng jī wǔ,kěn shí tā rén zhú mǎ qí。
短剑旧曾交侠客,小诗犹作将偏师。duǎn jiàn jiù céng jiāo xiá kè,xiǎo shī yóu zuò jiāng piān shī。
无情却是青铜镜,刚照书生两鬓丝。wú qíng què shì qīng tóng jìng,gāng zhào shū shēng liǎng bìn sī。

有感

项安世

我与昔贤生异世,昼思夜梦两微茫。wǒ yǔ xī xián shēng yì shì,zhòu sī yè mèng liǎng wēi máng。
掉头堕雾入东海,被发乘风下大荒。diào tóu duò wù rù dōng hǎi,bèi fā chéng fēng xià dà huāng。
仙伯已寻丹灶地,武皇亦返白云乡。xiān bó yǐ xún dān zào dì,wǔ huáng yì fǎn bái yún xiāng。
惟应诗卷留天地,宝气虽埋斗有光。wéi yīng shī juǎn liú tiān dì,bǎo qì suī mái dòu yǒu guāng。

闻城中募兵有感

项安世

调发年多籍半空,虎符招补至闽中。diào fā nián duō jí bàn kōng,hǔ fú zhāo bǔ zhì mǐn zhōng。
庄农戎服来操戟,太守儒装学拍弓。zhuāng nóng róng fú lái cāo jǐ,tài shǒu rú zhuāng xué pāi gōng。
去日初辞乡树绿,到时愁见戍旗红。qù rì chū cí xiāng shù lǜ,dào shí chóu jiàn shù qí hóng。
募金莫作缠头费,留制衣袍御北风。mù jīn mò zuò chán tóu fèi,liú zhì yī páo yù běi fēng。

闻城中募兵有感

项安世

莫在军中日募兵,万夫鱼贯列行营。mò zài jūn zhōng rì mù bīng,wàn fū yú guàn liè xíng yíng。
悬金都市招徕广,立的辕门去取精。xuán jīn dōu shì zhāo lái guǎng,lì de yuán mén qù qǔ jīng。
二石开弓犹恨少,双重被铠尚嫌轻。èr shí kāi gōng yóu hèn shǎo,shuāng zhòng bèi kǎi shàng xián qīng。
伍符□属他人手,历历空能记姓名。wǔ fú shǔ tā rén shǒu,lì lì kōng néng jì xìng míng。

代任阆州和人重午二首

项安世

灵符高挂辟方良,宝剂旁搜纳众芳。líng fú gāo guà pì fāng liáng,bǎo jì páng sōu nà zhòng fāng。
穰穰人情随节变,冥冥古意与□长。ráng ráng rén qíng suí jié biàn,míng míng gǔ yì yǔ zhǎng。
新裁白雪罗衣润,旋剥黄金角饵香。xīn cái bái xuě luó yī rùn,xuán bō huáng jīn jiǎo ěr xiāng。
尚想中流见荃棹,徘徊洲浦待巫阳。shàng xiǎng zhōng liú jiàn quán zhào,pái huái zhōu pǔ dài wū yáng。