古诗词

题袁才举明景轩诗

项安世

孤竹两高人,不止一清字。gū zhú liǎng gāo rén,bù zhǐ yī qīng zì。
平生不念恶,和气满天地。píng shēng bù niàn è,hé qì mǎn tiān dì。
后来展禽氏,但以和得声。hòu lái zhǎn qín shì,dàn yǐ hé dé shēng。
至其不易介,耿耿秋旻清。zhì qí bù yì jiè,gěng gěng qiū mín qīng。
达人盖存我,不与外物较。dá rén gài cún wǒ,bù yǔ wài wù jiào。
冥观莹方寸,随俗等喧闹。míng guān yíng fāng cùn,suí sú děng xuān nào。
由其有内外,所以立二名。yóu qí yǒu nèi wài,suǒ yǐ lì èr míng。
要知出处间,何往非通明。yào zhī chū chù jiān,hé wǎng fēi tōng míng。
入与神明居,如月出秋水。rù yǔ shén míng jū,rú yuè chū qiū shuǐ。
出与尘坌交,如莲在泥滓。chū yǔ chén bèn jiāo,rú lián zài ní zǐ。
莲虽不拒泥,终不与泥同。lián suī bù jù ní,zhōng bù yǔ ní tóng。
月岂必在水,亦在潢污中。yuè qǐ bì zài shuǐ,yì zài huáng wū zhōng。
由然与之俱,餔糟汩其泥。yóu rán yǔ zhī jù,bù zāo gǔ qí ní。
退而省其私,炯若清庙圭。tuì ér shěng qí sī,jiǒng ruò qīng miào guī。
昔者吾先师,不拒中牟费。xī zhě wú xiān shī,bù jù zhōng móu fèi。
所贵不磷缁,不贵作同异。suǒ guì bù lín zī,bù guì zuò tóng yì。
当时解此转,惟有颛孙生。dāng shí jiě cǐ zhuǎn,wéi yǒu zhuān sūn shēng。
于人无不容,自有嘉与矜。yú rén wú bù róng,zì yǒu jiā yǔ jīn。
嗟哉道不明,智过愚不及。jiē zāi dào bù míng,zhì guò yú bù jí。
清为水底魂,浊为瓜上集。qīng wèi shuǐ dǐ hún,zhuó wèi guā shàng jí。
乡愿乘间起,遂处二者间。xiāng yuàn chéng jiān qǐ,suì chù èr zhě jiān。
不夷亦不惠,以此容其奸。bù yí yì bù huì,yǐ cǐ róng qí jiān。
吾道大明镜,皎皎当空垂。wú dào dà míng jìng,jiǎo jiǎo dāng kōng chuí。
物来无拣择,随尔多妍媸。wù lái wú jiǎn zé,suí ěr duō yán chī。
终然不失我,光景湛如一。zhōng rán bù shī wǒ,guāng jǐng zhàn rú yī。
不落内外尘,亦不中间立。bù luò nèi wài chén,yì bù zhōng jiān lì。
我学不至此,颇识此中情。wǒ xué bù zhì cǐ,pǒ shí cǐ zhōng qíng。
意语不成诗,往作轩中铭。yì yǔ bù chéng shī,wǎng zuò xuān zhōng míng。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

代宜孙

项安世

潭潭厦屋照春天,初作生申第一筵。tán tán shà wū zhào chūn tiān,chū zuò shēng shēn dì yī yán。
清畅惠和三月四,炽昌耆艾万年千。qīng chàng huì hé sān yuè sì,chì chāng qí ài wàn nián qiān。
窦郎植桂枝枝茂,荀里生龙个个贤。dòu láng zhí guì zhī zhī mào,xún lǐ shēng lóng gè gè xián。
汲井餐葵同此润,捧觞来赋从孙篇。jí jǐng cān kuí tóng cǐ rùn,pěng shāng lái fù cóng sūn piān。

吴给事

项安世

我来镜水问遗民,想见堂堂报国身。wǒ lái jìng shuǐ wèn yí mín,xiǎng jiàn táng táng bào guó shēn。
五月陂塘三百里,千年庙学一番新。wǔ yuè bēi táng sān bǎi lǐ,qiān nián miào xué yī fān xīn。
世传风烈今无数,自许经行得最亲。shì chuán fēng liè jīn wú shù,zì xǔ jīng xíng dé zuì qīn。
一读金陵补天议,始知高处更惊人。yī dú jīn líng bǔ tiān yì,shǐ zhī gāo chù gèng jīng rén。

吴给事

项安世

少年胸次已吞秦,暮日肝肠独许陈。shǎo nián xiōng cì yǐ tūn qín,mù rì gān cháng dú xǔ chén。
正笏于今无此杰,垂车在昔有先民。zhèng hù yú jīn wú cǐ jié,chuí chē zài xī yǒu xiān mín。
伤心岁晚逢诸老,屈指才难更几人。shāng xīn suì wǎn féng zhū lǎo,qū zhǐ cái nán gèng jǐ rén。
寿乐哀荣公不恨,年来于此自酸辛。shòu lè āi róng gōng bù hèn,nián lái yú cǐ zì suān xīn。

寒食哭承甫兄墓

项安世

半世驱驰未白头,无穷心事等闲休。bàn shì qū chí wèi bái tóu,wú qióng xīn shì děng xián xiū。
生前可是门阑盛,身后宁知祸患稠。shēng qián kě shì mén lán shèng,shēn hòu níng zhī huò huàn chóu。
雄凤已将凰共隐,灵椿仍与桂同秋。xióng fèng yǐ jiāng huáng gòng yǐn,líng chūn réng yǔ guì tóng qiū。
茫茫三海连东漕,不尽重云片雁愁。máng máng sān hǎi lián dōng cáo,bù jǐn zhòng yún piàn yàn chóu。

用韵哭叶运干

项安世

兰薰玉腻掌中雏,霅净苕深镜里居。lán xūn yù nì zhǎng zhōng chú,zhà jìng sháo shēn jìng lǐ jū。
忍向芳洲爱鹦鹉,便随清梦化扶胥。rěn xiàng fāng zhōu ài yīng wǔ,biàn suí qīng mèng huà fú xū。
病多正要人扶杖,年少翻令我哭渠。bìng duō zhèng yào rén fú zhàng,nián shǎo fān lìng wǒ kū qú。
江汉西风吹老眼,一襟寒泪苦无馀。jiāng hàn xī fēng chuī lǎo yǎn,yī jīn hán lèi kǔ wú yú。

荆□范侍郎挽词三首

项安世

布韦得路如公几,少壮登朝至老衰。bù wéi dé lù rú gōng jǐ,shǎo zhuàng dēng cháo zhì lǎo shuāi。
东观西雍盈记石,南宫北省遍絇丝。dōng guān xī yōng yíng jì shí,nán gōng běi shěng biàn qú sī。
童童戟纛开淮楚,奕奕图书冠马龟。tóng tóng jǐ dào kāi huái chǔ,yì yì tú shū guān mǎ guī。
回首人间心事足,去寻天上玉楼期。huí shǒu rén jiān xīn shì zú,qù xún tiān shàng yù lóu qī。

荆□范侍郎挽词三首

项安世

功畏人知不遣闻,双双荣国孝曾孙。gōng wèi rén zhī bù qiǎn wén,shuāng shuāng róng guó xiào céng sūn。
果州汲绠无遗力,荆府调胹有德言。guǒ zhōu jí gěng wú yí lì,jīng fǔ diào ér yǒu dé yán。
此日美人俱厌代,何时病士得开门。cǐ rì měi rén jù yàn dài,hé shí bìng shì dé kāi mén。
西风一掬涪翁泪,滴向公家两郁尊。xī fēng yī jū fú wēng lèi,dī xiàng gōng jiā liǎng yù zūn。

荆□范侍郎挽词三首

项安世

岁戊戌秋倾鲁盖,公杨勋甫共吴船。suì wù xū qiū qīng lǔ gài,gōng yáng xūn fǔ gòng wú chuán。
攀萝自此门阑密,寓茇经年里闬连。pān luó zì cǐ mén lán mì,yù bá jīng nián lǐ hàn lián。
二十六番新火变,四千石帅旧情坚。èr shí liù fān xīn huǒ biàn,sì qiān shí shuài jiù qíng jiān。
万间忽作堂堂坏,杜屋无茅始可怜。wàn jiān hū zuò táng táng huài,dù wū wú máo shǐ kě lián。

挽程尚书词

项安世

人间一日履声藏,天上文昌落正芒。rén jiān yī rì lǚ shēng cáng,tiān shàng wén chāng luò zhèng máng。
直谅无朋今魏汲,师承有法古韦康。zhí liàng wú péng jīn wèi jí,shī chéng yǒu fǎ gǔ wéi kāng。
思陵册府严招聘,孝庙经帷盛表章。sī líng cè fǔ yán zhāo pìn,xiào miào jīng wéi shèng biǎo zhāng。
岁晚山林谁得似,十年高卧乐羲皇。suì wǎn shān lín shuí dé shì,shí nián gāo wò lè xī huáng。

程枢密父待制挽词二首

项安世

忆送双旌帝北门,岂知此别是终身。yì sòng shuāng jīng dì běi mén,qǐ zhī cǐ bié shì zhōng shēn。
项亭诗到鲜于锦,羊岘书来暖似春。xiàng tíng shī dào xiān yú jǐn,yáng xiàn shū lái nuǎn shì chūn。
只有死当封晋魏,不令生得定燕秦。zhǐ yǒu sǐ dāng fēng jìn wèi,bù lìng shēng dé dìng yàn qín。
世间荣事翻成屈,独抱功名向古人。shì jiān róng shì fān chéng qū,dú bào gōng míng xiàng gǔ rén。

程枢密父待制挽词二首

项安世

阜陵按射殿南闱,同执雕弓侍赭衣。fù líng àn shè diàn nán wéi,tóng zhí diāo gōng shì zhě yī。
病我已逢明主赐,失公弥觉旧人稀。bìng wǒ yǐ féng míng zhǔ cì,shī gōng mí jué jiù rén xī。
旌旗北伐心徒在,香火西清梦已非。jīng qí běi fá xīn tú zài,xiāng huǒ xī qīng mèng yǐ fēi。
不只只鸡无路去,亦知身世渐同归。bù zhǐ zhǐ jī wú lù qù,yì zhī shēn shì jiàn tóng guī。

七日吕城守闸

项安世

官闸嶒?昼闭涂,商船嘈囐夜衔舻。guān zhá céng hóng zhòu bì tú,shāng chuán cáo zá yè xián lú。
卧听篙子湾湾月,坐待州家急急符。wò tīng gāo zi wān wān yuè,zuò dài zhōu jiā jí jí fú。
石罅漏泉鸣锦瑟,篷窗筛雨落玭珠。shí xià lòu quán míng jǐn sè,péng chuāng shāi yǔ luò pín zhū。
梦魂不受重门隔,自著斑衣过练湖。mèng hún bù shòu zhòng mén gé,zì zhù bān yī guò liàn hú。

二十七日山行两日始见文丰村

项安世

将军岭下见文丰,如入桃源路始通。jiāng jūn lǐng xià jiàn wén fēng,rú rù táo yuán lù shǐ tōng。
鸡犬人民有生意,田园池馆类华风。jī quǎn rén mín yǒu shēng yì,tián yuán chí guǎn lèi huá fēng。
柘林亹亹围深碧,荆树霏霏脱晚红。zhè lín wěi wěi wéi shēn bì,jīng shù fēi fēi tuō wǎn hóng。
更想书堂翠微里,闻将杂字教儿童。gèng xiǎng shū táng cuì wēi lǐ,wén jiāng zá zì jiào ér tóng。

山行二十里至鹤弄岭又见息勒村

项安世

初疑峡外更无天,自见文丰意释然。chū yí xiá wài gèng wú tiān,zì jiàn wén fēng yì shì rán。
复向牛头行乱石,便知鹤弄有平川。fù xiàng niú tóu xíng luàn shí,biàn zhī hè nòng yǒu píng chuān。
两山开处成塘水,十里宽乡漫稻田。liǎng shān kāi chù chéng táng shuǐ,shí lǐ kuān xiāng màn dào tián。
一险一夷元物理,闲悲闲喜漫情牵。yī xiǎn yī yí yuán wù lǐ,xián bēi xián xǐ màn qíng qiān。

次韵李校书雨中至四圣观三绝句

项安世

今日真仙宅,当年处士家。jīn rì zhēn xiān zhái,dāng nián chù shì jiā。
江梅疏影尽,无数海棠花。jiāng méi shū yǐng jǐn,wú shù hǎi táng huā。