古诗词

题袁才举明景轩诗

项安世

孤竹两高人,不止一清字。gū zhú liǎng gāo rén,bù zhǐ yī qīng zì。
平生不念恶,和气满天地。píng shēng bù niàn è,hé qì mǎn tiān dì。
后来展禽氏,但以和得声。hòu lái zhǎn qín shì,dàn yǐ hé dé shēng。
至其不易介,耿耿秋旻清。zhì qí bù yì jiè,gěng gěng qiū mín qīng。
达人盖存我,不与外物较。dá rén gài cún wǒ,bù yǔ wài wù jiào。
冥观莹方寸,随俗等喧闹。míng guān yíng fāng cùn,suí sú děng xuān nào。
由其有内外,所以立二名。yóu qí yǒu nèi wài,suǒ yǐ lì èr míng。
要知出处间,何往非通明。yào zhī chū chù jiān,hé wǎng fēi tōng míng。
入与神明居,如月出秋水。rù yǔ shén míng jū,rú yuè chū qiū shuǐ。
出与尘坌交,如莲在泥滓。chū yǔ chén bèn jiāo,rú lián zài ní zǐ。
莲虽不拒泥,终不与泥同。lián suī bù jù ní,zhōng bù yǔ ní tóng。
月岂必在水,亦在潢污中。yuè qǐ bì zài shuǐ,yì zài huáng wū zhōng。
由然与之俱,餔糟汩其泥。yóu rán yǔ zhī jù,bù zāo gǔ qí ní。
退而省其私,炯若清庙圭。tuì ér shěng qí sī,jiǒng ruò qīng miào guī。
昔者吾先师,不拒中牟费。xī zhě wú xiān shī,bù jù zhōng móu fèi。
所贵不磷缁,不贵作同异。suǒ guì bù lín zī,bù guì zuò tóng yì。
当时解此转,惟有颛孙生。dāng shí jiě cǐ zhuǎn,wéi yǒu zhuān sūn shēng。
于人无不容,自有嘉与矜。yú rén wú bù róng,zì yǒu jiā yǔ jīn。
嗟哉道不明,智过愚不及。jiē zāi dào bù míng,zhì guò yú bù jí。
清为水底魂,浊为瓜上集。qīng wèi shuǐ dǐ hún,zhuó wèi guā shàng jí。
乡愿乘间起,遂处二者间。xiāng yuàn chéng jiān qǐ,suì chù èr zhě jiān。
不夷亦不惠,以此容其奸。bù yí yì bù huì,yǐ cǐ róng qí jiān。
吾道大明镜,皎皎当空垂。wú dào dà míng jìng,jiǎo jiǎo dāng kōng chuí。
物来无拣择,随尔多妍媸。wù lái wú jiǎn zé,suí ěr duō yán chī。
终然不失我,光景湛如一。zhōng rán bù shī wǒ,guāng jǐng zhàn rú yī。
不落内外尘,亦不中间立。bù luò nèi wài chén,yì bù zhōng jiān lì。
我学不至此,颇识此中情。wǒ xué bù zhì cǐ,pǒ shí cǐ zhōng qíng。
意语不成诗,往作轩中铭。yì yǔ bù chéng shī,wǎng zuò xuān zhōng míng。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

酬答复州叶教授

项安世

先生来赴泮林期,正是寻花问柳时。xiān shēng lái fù pàn lín qī,zhèng shì xún huā wèn liǔ shí。
偷把春风舞雩曲,蒹葭江上避人吹。tōu bǎ chūn fēng wǔ yú qū,jiān jiā jiāng shàng bì rén chuī。

酬答复州叶教授

项安世

象环章甫古冠衣,解佩江边结伴嬉。xiàng huán zhāng fǔ gǔ guān yī,jiě pèi jiāng biān jié bàn xī。
应共游童春浴罢,咏歌乔木错薪辞。yīng gòng yóu tóng chūn yù bà,yǒng gē qiáo mù cuò xīn cí。

酬答复州叶教授

项安世

陆子泉头春水生,一瓯新乳雪花明。lù zi quán tóu chūn shuǐ shēng,yī ōu xīn rǔ xuě huā míng。
唤回明照山前梦,起对庭花忽自惊。huàn huí míng zhào shān qián mèng,qǐ duì tíng huā hū zì jīng。

酬答复州叶教授

项安世

竟陵寒尽转春风,坛杏株林淑气通。jìng líng hán jǐn zhuǎn chūn fēng,tán xìng zhū lín shū qì tōng。
惆怅江陵红白树,年年幽独伴邻翁。chóu chàng jiāng líng hóng bái shù,nián nián yōu dú bàn lín wēng。

送襄阳冯主簿

项安世

书来雍府不相忘,中有清诗小作行。shū lái yōng fǔ bù xiāng wàng,zhōng yǒu qīng shī xiǎo zuò xíng。
一似岘南车上读,眼中行色有辉光。yī shì xiàn nán chē shàng dú,yǎn zhōng xíng sè yǒu huī guāng。

送襄阳冯主簿

项安世

老子当年起垄间,岂知零落向华颠。lǎo zi dāng nián qǐ lǒng jiān,qǐ zhī líng luò xiàng huá diān。
秋风唤起神洲梦,犹忆平生戴与田。qiū fēng huàn qǐ shén zhōu mèng,yóu yì píng shēng dài yǔ tián。

送襄阳冯主簿

项安世

不随黄绶去仇栖,归著亲前五色衣。bù suí huáng shòu qù chóu qī,guī zhù qīn qián wǔ sè yī。
安得紫皇知此意,唤教霜凤带雏飞。ān dé zǐ huáng zhī cǐ yì,huàn jiào shuāng fèng dài chú fēi。

和赵主簿韵赋桃花

项安世

曷日鲜晴后土乾,川原远近踏春寒。hé rì xiān qíng hòu tǔ qián,chuān yuán yuǎn jìn tà chūn hán。
诗人不问花开落,为雨为霞总爱看。shī rén bù wèn huā kāi luò,wèi yǔ wèi xiá zǒng ài kàn。

嘲热弄

项安世

棫朴芃芃旱麓边,为薪为槱合禋天。yù pǔ péng péng hàn lù biān,wèi xīn wèi yǒu hé yīn tiān。
山墙野店茅灰里,热弄须臾亦可怜。shān qiáng yě diàn máo huī lǐ,rè nòng xū yú yì kě lián。

新月

项安世

窥人半面出修眉,斜傍船窗作意低。kuī rén bàn miàn chū xiū méi,xié bàng chuán chuāng zuò yì dī。
已被江妃偷画得,一湾清影卧寒溪。yǐ bèi jiāng fēi tōu huà dé,yī wān qīng yǐng wò hán xī。

次韵孙佥判试院中秋咏月三绝

项安世

鸾驾乘风上玉清,青冥风露湿琼英。luán jià chéng fēng shàng yù qīng,qīng míng fēng lù shī qióng yīng。
我时独笑无人解,四海诸公共此明。wǒ shí dú xiào wú rén jiě,sì hǎi zhū gōng gòng cǐ míng。

次韵孙佥判试院中秋咏月三绝

项安世

挥毫可但佐摛文,照破平生种种尘。huī háo kě dàn zuǒ chī wén,zhào pò píng shēng zhǒng zhǒng chén。
一点清明如古镜,八方圆转似车轮。yī diǎn qīng míng rú gǔ jìng,bā fāng yuán zhuǎn shì chē lún。

次韵孙佥判试院中秋咏月三绝

项安世

此夜清光万古同,自开场屋几番逢。cǐ yè qīng guāng wàn gǔ tóng,zì kāi chǎng wū jǐ fān féng。
如今压倒诗人后,不许狂僧打夜钟。rú jīn yā dào shī rén hòu,bù xǔ kuáng sēng dǎ yè zhōng。

乘月入城

项安世

秋天无云净玉色,水风带月摇金光。qiū tiān wú yún jìng yù sè,shuǐ fēng dài yuè yáo jīn guāng。
此中三十六万里,容我缓辔歌清商。cǐ zhōng sān shí liù wàn lǐ,róng wǒ huǎn pèi gē qīng shāng。

入江西界

项安世

行过中村五里头,湖南地尽到袁州。xíng guò zhōng cūn wǔ lǐ tóu,hú nán dì jǐn dào yuán zhōu。
荆南更在湖南外,一片白云天际浮。jīng nán gèng zài hú nán wài,yī piàn bái yún tiān jì fú。