古诗词

高风台歌

项安世

台之高不知其几仞兮,但见燕雀仰视如冥鸿。tái zhī gāo bù zhī qí jǐ rèn xī,dàn jiàn yàn què yǎng shì rú míng hóng。
风之来不知其几里兮,但见南海北海声逢逢。fēng zhī lái bù zhī qí jǐ lǐ xī,dàn jiàn nán hǎi běi hǎi shēng féng féng。
我时醉卧洞庭之北巴山东,耳边澒洞呼汹怖杀侬。wǒ shí zuì wò dòng tíng zhī běi bā shān dōng,ěr biān hòng dòng hū xiōng bù shā nóng。
起来欠伸拍鸿蒙,问谁作此狡狯变化惊盲聋,乃是清江江上盘园翁。qǐ lái qiàn shēn pāi hóng méng,wèn shuí zuò cǐ jiǎo kuài biàn huà jīng máng lóng,nǎi shì qīng jiāng jiāng shàng pán yuán wēng。
翁本自与时人同,袍带靴笏从儿童。wēng běn zì yǔ shí rén tóng,páo dài xuē hù cóng ér tóng。
亦尝随牒作小史,亦尝建纛称元戎。yì cháng suí dié zuò xiǎo shǐ,yì cháng jiàn dào chēng yuán róng。
偶然兴尽自返盘园中,意行倦止由心胸,岂与郢中小儿论雌雄。ǒu rán xīng jǐn zì fǎn pán yuán zhōng,yì xíng juàn zhǐ yóu xīn xiōng,qǐ yǔ yǐng zhōng xiǎo ér lùn cí xióng。
儿曹颠倒鸡著笼,金朱眯眼视梦梦。ér cáo diān dào jī zhù lóng,jīn zhū mī yǎn shì mèng mèng。
仰见騄骥脱鞅行青空,便欲俎豆老子配食蜚廉宫。yǎng jiàn lù jì tuō yāng xíng qīng kōng,biàn yù zǔ dòu lǎo zi pèi shí fēi lián gōng。
纷纷俗论安足穷,二三君子人中龙。fēn fēn sú lùn ān zú qióng,èr sān jūn zi rén zhōng lóng。
南安太守科甲高,袖有桂馆之香风。nán ān tài shǒu kē jiǎ gāo,xiù yǒu guì guǎn zhī xiāng fēng。
庐陵相公名位高,笔有造化之春风。lú líng xiāng gōng míng wèi gāo,bǐ yǒu zào huà zhī chūn fēng。
雨岩居士卧榻高,句有湖海之英风。yǔ yán jū shì wò tà gāo,jù yǒu hú hǎi zhī yīng fēng。
三君合谋奏天公,急羁此老勿使慵。sān jūn hé móu zòu tiān gōng,jí jī cǐ lǎo wù shǐ yōng。
国于羊角九万里,奄有九霄寒露之空蒙。guó yú yáng jiǎo jiǔ wàn lǐ,yǎn yǒu jiǔ xiāo hán lù zhī kōng méng。
封师巽伯为附庸,不许抗表辞官封。fēng shī xùn bó wèi fù yōng,bù xǔ kàng biǎo cí guān fēng。
向来挂冠冠愈穹,老子一笑朱颜红。xiàng lái guà guān guān yù qióng,lǎo zi yī xiào zhū yán hóng。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

贺周子问得子

项安世

旬时织女渡银潢,付与天孙紫锦囊。xún shí zhī nǚ dù yín huáng,fù yǔ tiān sūn zǐ jǐn náng。
又向素娥圆满后,悬知丹桂异时香。yòu xiàng sù é yuán mǎn hòu,xuán zhī dān guì yì shí xiāng。
金鱼玉带传家旧,犀果银钱照坐光。jīn yú yù dài chuán jiā jiù,xī guǒ yín qián zhào zuò guāng。
鹤发含饴天下乐,百年重庆侍高堂。hè fā hán yí tiān xià lè,bǎi nián zhòng qìng shì gāo táng。

和刘子野见贺韵

项安世

汗青久别如山历,头白重分似斗城。hàn qīng jiǔ bié rú shān lì,tóu bái zhòng fēn shì dòu chéng。
静著易林师子贡,共评诗品得钟嵘。jìng zhù yì lín shī zi gòng,gòng píng shī pǐn dé zhōng róng。
忽惊蒙水新衔宠,恍忆巴山旧印荣。hū jīng méng shuǐ xīn xián chǒng,huǎng yì bā shān jiù yìn róng。
翠幕红灯莫相问,风流何似十年情。cuì mù hóng dēng mò xiāng wèn,fēng liú hé shì shí nián qíng。

和揭尉见贺韵

项安世

茸茸弱线初迎复,轧轧阳机已转坤。rōng rōng ruò xiàn chū yíng fù,yà yà yáng jī yǐ zhuǎn kūn。
梅放小红明纸帐,竹分寒绿寿藤尊。méi fàng xiǎo hóng míng zhǐ zhàng,zhú fēn hán lǜ shòu téng zūn。
不愁故将逢陵尉,且喜仙官近市门。bù chóu gù jiāng féng líng wèi,qiě xǐ xiān guān jìn shì mén。
还向陈年作新句,贺人今日拜春恩。hái xiàng chén nián zuò xīn jù,hè rén jīn rì bài chūn ēn。

和彭世昌

项安世

有山有水胜吾闾,非旧非亲借屋居。yǒu shān yǒu shuǐ shèng wú lǘ,fēi jiù fēi qīn jiè wū jū。
醉尉诃人何所恨,老彭于我未全疏。zuì wèi hē rén hé suǒ hèn,lǎo péng yú wǒ wèi quán shū。
右车牙少愁看栗,左目眵多怕读书。yòu chē yá shǎo chóu kàn lì,zuǒ mù chī duō pà dú shū。
比似渊明更穷绝,并无门巷与舟车。bǐ shì yuān míng gèng qióng jué,bìng wú mén xiàng yǔ zhōu chē。

曾宣干

项安世

客来唤我似诚斋,始晤行藏合打乖。kè lái huàn wǒ shì chéng zhāi,shǐ wù xíng cáng hé dǎ guāi。
虽负江湖真格律,且赢土木伪形骸。suī fù jiāng hú zhēn gé lǜ,qiě yíng tǔ mù wěi xíng hái。
生来仕宦无多日,老去徉狂只少谐。shēng lái shì huàn wú duō rì,lǎo qù yáng kuáng zhǐ shǎo xié。
莫怪今朝欢喜极,被人题个好先牌。mò guài jīn cháo huān xǐ jí,bèi rén tí gè hǎo xiān pái。

大雪同官皆不入独坐道山简南湖张直阁

项安世

久矣招渠不受催,忽然过我已佳哉。jiǔ yǐ zhāo qú bù shòu cuī,hū rán guò wǒ yǐ jiā zāi。
更于群玉峰峦里,拣得孤吟时节来。gèng yú qún yù fēng luán lǐ,jiǎn dé gū yín shí jié lái。
入竹叶间添茗供,点梅梢上献诗材。rù zhú yè jiān tiān míng gōng,diǎn méi shāo shàng xiàn shī cái。
个般清绝今谁有,未必南湖此日开。gè bān qīng jué jīn shuí yǒu,wèi bì nán hú cǐ rì kāi。

和人谢送笔

项安世

词源浩浩笔渠渠,合珥华簪从属车。cí yuán hào hào bǐ qú qú,hé ěr huá zān cóng shǔ chē。
洗眼看题挥月字,惊心犹似仰空书。xǐ yǎn kàn tí huī yuè zì,jīng xīn yóu shì yǎng kōng shū。
云林旧截双鸣管,霜野新蒐八窍居。yún lín jiù jié shuāng míng guǎn,shuāng yě xīn sōu bā qiào jū。
遣送文房惭瘦劣,千军挥扫正椽如。qiǎn sòng wén fáng cán shòu liè,qiān jūn huī sǎo zhèng chuán rú。

偶题

项安世

暗水斜穿橘坞凉,回波直下藕塘香。àn shuǐ xié chuān jú wù liáng,huí bō zhí xià ǒu táng xiāng。
似牙如背白羊岸,已叠又湾青草傍。shì yá rú bèi bái yáng àn,yǐ dié yòu wān qīng cǎo bàng。
闸里放船思槜李,石间行酒认天章。zhá lǐ fàng chuán sī zuì lǐ,shí jiān xíng jiǔ rèn tiān zhāng。
一时唤起平生梦,江北江南道路长。yī shí huàn qǐ píng shēng mèng,jiāng běi jiāng nán dào lù zhǎng。

读三国志

项安世

曹刘有志混华戎,无奈吴儿两炬红。cáo liú yǒu zhì hùn huá róng,wú nài wú ér liǎng jù hóng。
赤壁焰烧云梦泽,夷陵光照永安宫。chì bì yàn shāo yún mèng zé,yí líng guāng zhào yǒng ān gōng。
人间自此鼎三足,天上无由日再中。rén jiān zì cǐ dǐng sān zú,tiān shàng wú yóu rì zài zhōng。
惟有葛公心未死,夜深寒月照孤忠。wéi yǒu gé gōng xīn wèi sǐ,yè shēn hán yuè zhào gū zhōng。

李校书轮对乞于故相家取上皇退位御笔上喜曰此万万年表照也

项安世

校书对罢天颜喜,再拜龙墀出殿来。xiào shū duì bà tiān yán xǐ,zài bài lóng chí chū diàn lái。
敕使传宣新宰相,驿书驰问旧元台。chì shǐ chuán xuān xīn zǎi xiāng,yì shū chí wèn jiù yuán tái。
上皇慈笔归中秘,学士忠名遍九垓。shàng huáng cí bǐ guī zhōng mì,xué shì zhōng míng biàn jiǔ gāi。
榻畔祥风翻谏纸,朝衣收得异香回。tà pàn xiáng fēng fān jiàn zhǐ,cháo yī shōu dé yì xiāng huí。

少保席间道襄州朋旧

项安世

持杯相向各言衰,忆得襄州未老时。chí bēi xiāng xiàng gè yán shuāi,yì dé xiāng zhōu wèi lǎo shí。
晓踏青山寻秀句,夜簪红药听新词。xiǎo tà qīng shān xún xiù jù,yè zān hóng yào tīng xīn cí。
只言坐上皆豪逸,谁信人间有别离。zhǐ yán zuò shàng jiē háo yì,shuí xìn rén jiān yǒu bié lí。
头白归来堪自贺,独依雄楚看题诗。tóu bái guī lái kān zì hè,dú yī xióng chǔ kàn tí shī。

酴醾牡丹同赋

项安世

小园疏雨挟东风,败萼残英一夜空。xiǎo yuán shū yǔ xié dōng fēng,bài è cán yīng yī yè kōng。
世上已无桃与李,个中方是白和红。shì shàng yǐ wú táo yǔ lǐ,gè zhōng fāng shì bái hé hóng。
彩霞承露娇如滴,玉雪生香暖不融。cǎi xiá chéng lù jiāo rú dī,yù xuě shēng xiāng nuǎn bù róng。
可使低徊万花里,剪裁多少费春工。kě shǐ dī huái wàn huā lǐ,jiǎn cái duō shǎo fèi chūn gōng。

陈宣干至赅

项安世

十年无事书生病,一日谈兵志士忙。shí nián wú shì shū shēng bìng,yī rì tán bīng zhì shì máng。
虏退便收前印绶,秋来仍著战衣裳。lǔ tuì biàn shōu qián yìn shòu,qiū lái réng zhù zhàn yī shang。
天寒白兆腥风起,月黑黄陂燐火光。tiān hán bái zhào xīng fēng qǐ,yuè hēi huáng bēi lín huǒ guāng。
试问蕲州陈大著,几多流血浸沙场。shì wèn qí zhōu chén dà zhù,jǐ duō liú xuè jìn shā chǎng。

次韵曾宣干

项安世

无钵无箪晓自斋,一銎一衲晚逾乖。wú bō wú dān xiǎo zì zhāi,yī qióng yī nà wǎn yú guāi。
战场实事膏兼血,广坐虚谈冢共骸。zhàn chǎng shí shì gāo jiān xuè,guǎng zuò xū tán zhǒng gòng hái。
虏事方然人尚尔,世途何者我犹谐。lǔ shì fāng rán rén shàng ěr,shì tú hé zhě wǒ yóu xié。
道林自有山花鸟,收起棚前傀儡牌。dào lín zì yǒu shān huā niǎo,shōu qǐ péng qián guī lěi pái。

上泉

项安世

阴崖古木挂藤萝,下有神龙阅世多。yīn yá gǔ mù guà téng luó,xià yǒu shén lóng yuè shì duō。
荇带水衣闲自舞,鯈鱼石蟹戏相过。xìng dài shuǐ yī xián zì wǔ,tiáo yú shí xiè xì xiāng guò。
岂知霖雨为何事,自喜红尘不到他。qǐ zhī lín yǔ wèi hé shì,zì xǐ hóng chén bù dào tā。
落叶满林迷去路,牧童相引到山阿。luò yè mǎn lín mí qù lù,mù tóng xiāng yǐn dào shān ā。