古诗词

次韵答席蕃秀才论春秋

项安世

北冀之土南交州,瓜戎直西东泗浮。běi jì zhī tǔ nán jiāo zhōu,guā róng zhí xī dōng sì fú。
中间代霸若桃梗,列国聚散同夫不。zhōng jiān dài bà ruò táo gěng,liè guó jù sàn tóng fū bù。
史编断烂杂虫鼠,野记纷纶充马牛。shǐ biān duàn làn zá chóng shǔ,yě jì fēn lún chōng mǎ niú。
惊雷破聩目开瞽,上起蔑歃终麟游。jīng léi pò kuì mù kāi gǔ,shàng qǐ miè shà zhōng lín yóu。
玄铅书字亦刀削,如木遇扁金逢欧。xuán qiān shū zì yì dāo xuē,rú mù yù biǎn jīn féng ōu。
不同释子付泡幻,肯信蒙叟判浮休。bù tóng shì zi fù pào huàn,kěn xìn méng sǒu pàn fú xiū。
妍皮丑骨区万态,大川小港条千洲。yán pí chǒu gǔ qū wàn tài,dà chuān xiǎo gǎng tiáo qiān zhōu。
年深未免成伯帛,声乱已复还邾邹。nián shēn wèi miǎn chéng bó bó,shēng luàn yǐ fù hái zhū zōu。
崛兴啖赵倚天斧,嗣有陈胡横海舟。jué xīng dàn zhào yǐ tiān fǔ,sì yǒu chén hú héng hǎi zhōu。
群言一划露初意,后学平济无千忧。qún yán yī huà lù chū yì,hòu xué píng jì wú qiān yōu。
当时岂为题目计,此日寖成场屋流。dāng shí qǐ wèi tí mù jì,cǐ rì jìn chéng chǎng wū liú。
横穿异义作同体,立取贵绶驱雄驺。héng chuān yì yì zuò tóng tǐ,lì qǔ guì shòu qū xióng zōu。
席君吾倩好兄弟,蜀郡此学多声猷。xí jūn wú qiàn hǎo xiōng dì,shǔ jùn cǐ xué duō shēng yóu。
得来三叹出诗本,昉此一笑同茶瓯。dé lái sān tàn chū shī běn,fǎng cǐ yī xiào tóng chá ōu。
愿披一十九万字,与子斟酌更献酬。yuàn pī yī shí jiǔ wàn zì,yǔ zi zhēn zhuó gèng xiàn chóu。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

过□台

项安世

马卿几日西山客,已有新诗著道乡。mǎ qīng jǐ rì xī shān kè,yǐ yǒu xīn shī zhù dào xiāng。
指点东城笑伧父,半年无句写潇湘。zhǐ diǎn dōng chéng xiào cāng fù,bàn nián wú jù xiě xiāo xiāng。

重午饷菜楚俗也邓抚干以诗来谢次韵答之三首

项安世

大家朱书亭午时,小家艾人张天师。dà jiā zhū shū tíng wǔ shí,xiǎo jiā ài rén zhāng tiān shī。
惟有书生最穷饿,盘中日出菜离离。wéi yǒu shū shēng zuì qióng è,pán zhōng rì chū cài lí lí。

重午饷菜楚俗也邓抚干以诗来谢次韵答之三首

项安世

万钱食君君不尝,一饭爱我供寒浆。wàn qián shí jūn jūn bù cháng,yī fàn ài wǒ gōng hán jiāng。
不尽三生蔬笋气,邓侯风味似支郎。bù jǐn sān shēng shū sǔn qì,dèng hóu fēng wèi shì zhī láng。

重午饷菜楚俗也邓抚干以诗来谢次韵答之三首

项安世

蜀客登来屈子城,九歌重见笔纵横。shǔ kè dēng lái qū zi chéng,jiǔ gē zhòng jiàn bǐ zòng héng。
不妨秋露浇春菜,只可从渠学独清。bù fáng qiū lù jiāo chūn cài,zhǐ kě cóng qú xué dú qīng。

次韵和黄江陵重午二绝

项安世

门前帖子虫书小,壁上仙人虎脊高。mén qián tiē zi chóng shū xiǎo,bì shàng xiān rén hǔ jí gāo。
欲起沉疴无旧艾,枕边霜鬓日萧骚。yù qǐ chén kē wú jiù ài,zhěn biān shuāng bìn rì xiāo sāo。

次韵和黄江陵重午二绝

项安世

老便蜜粽加餐易,病却蒲根细嚼难。lǎo biàn mì zòng jiā cān yì,bìng què pú gēn xì jué nán。
系腕只馀心似结,沐芳谁与臭如兰。xì wàn zhǐ yú xīn shì jié,mù fāng shuí yǔ chòu rú lán。

大旱小雨

项安世

白水连天九泽浑,平田五月献龟纹。bái shuǐ lián tiān jiǔ zé hún,píng tián wǔ yuè xiàn guī wén。
北人未识黄梅雨,千里争占赤土云。běi rén wèi shí huáng méi yǔ,qiān lǐ zhēng zhàn chì tǔ yún。

大旱小雨

项安世

稍觉丝丝来万弩,如闻隐隐动千军。shāo jué sī sī lái wàn nǔ,rú wén yǐn yǐn dòng qiān jūn。
夜窗一霎聊堪睡,未救田家卒岁勤。yè chuāng yī shà liáo kān shuì,wèi jiù tián jiā zú suì qín。

槠州路口小雨诗

项安世

三十年前过此时,一双青髻绾青丝。sān shí nián qián guò cǐ shí,yī shuāng qīng jì wǎn qīng sī。
如今旧雨犹相记,只傍星星白发吹。rú jīn jiù yǔ yóu xiāng jì,zhǐ bàng xīng xīng bái fā chuī。

小雨怀张升之

项安世

夜窗疏雨不堪听,独坐寒斋万感生。yè chuāng shū yǔ bù kān tīng,dú zuò hán zhāi wàn gǎn shēng。
今夜故人江上宿,如何禁得打篷声。jīn yè gù rén jiāng shàng sù,rú hé jìn dé dǎ péng shēng。

自子陵市寻路入游上泉三首

项安世

去年雨宿严陵市,咫尺风烟隔上泉。qù nián yǔ sù yán líng shì,zhǐ chǐ fēng yān gé shàng quán。
今日山神方信我,不将尘土到渠边。jīn rì shān shén fāng xìn wǒ,bù jiāng chén tǔ dào qú biān。

自子陵市寻路入游上泉三首

项安世

千年玉水閟深林,十里重冈隔世尘。qiān nián yù shuǐ bì shēn lín,shí lǐ zhòng gāng gé shì chén。
犹恨子陵饶舌在,却当户口告行人。yóu hèn zi líng ráo shé zài,què dāng hù kǒu gào xíng rén。

自子陵市寻路入游上泉三首

项安世

君看酒碗涴蒙泉,玉气珠光夜索然。jūn kàn jiǔ wǎn wò méng quán,yù qì zhū guāng yè suǒ rán。
可使黄尘车马客,更将此地世人传。kě shǐ huáng chén chē mǎ kè,gèng jiāng cǐ dì shì rén chuán。

梅开次韵答叶教授二首

项安世

雨洗晴烘两行梅,朱朱白白尽情开。yǔ xǐ qíng hōng liǎng xíng méi,zhū zhū bái bái jǐn qíng kāi。
不须更到东亭得,读罢君诗似看来。bù xū gèng dào dōng tíng dé,dú bà jūn shī shì kàn lái。

梅开次韵答叶教授二首

项安世

春风一点暗惊梅,便有千花动地开。chūn fēng yī diǎn àn jīng méi,biàn yǒu qiān huā dòng dì kāi。
却似德人方寸事,等间流向笔端来。què shì dé rén fāng cùn shì,děng jiān liú xiàng bǐ duān lái。