古诗词

次韵答席蕃秀才论春秋

项安世

北冀之土南交州,瓜戎直西东泗浮。běi jì zhī tǔ nán jiāo zhōu,guā róng zhí xī dōng sì fú。
中间代霸若桃梗,列国聚散同夫不。zhōng jiān dài bà ruò táo gěng,liè guó jù sàn tóng fū bù。
史编断烂杂虫鼠,野记纷纶充马牛。shǐ biān duàn làn zá chóng shǔ,yě jì fēn lún chōng mǎ niú。
惊雷破聩目开瞽,上起蔑歃终麟游。jīng léi pò kuì mù kāi gǔ,shàng qǐ miè shà zhōng lín yóu。
玄铅书字亦刀削,如木遇扁金逢欧。xuán qiān shū zì yì dāo xuē,rú mù yù biǎn jīn féng ōu。
不同释子付泡幻,肯信蒙叟判浮休。bù tóng shì zi fù pào huàn,kěn xìn méng sǒu pàn fú xiū。
妍皮丑骨区万态,大川小港条千洲。yán pí chǒu gǔ qū wàn tài,dà chuān xiǎo gǎng tiáo qiān zhōu。
年深未免成伯帛,声乱已复还邾邹。nián shēn wèi miǎn chéng bó bó,shēng luàn yǐ fù hái zhū zōu。
崛兴啖赵倚天斧,嗣有陈胡横海舟。jué xīng dàn zhào yǐ tiān fǔ,sì yǒu chén hú héng hǎi zhōu。
群言一划露初意,后学平济无千忧。qún yán yī huà lù chū yì,hòu xué píng jì wú qiān yōu。
当时岂为题目计,此日寖成场屋流。dāng shí qǐ wèi tí mù jì,cǐ rì jìn chéng chǎng wū liú。
横穿异义作同体,立取贵绶驱雄驺。héng chuān yì yì zuò tóng tǐ,lì qǔ guì shòu qū xióng zōu。
席君吾倩好兄弟,蜀郡此学多声猷。xí jūn wú qiàn hǎo xiōng dì,shǔ jùn cǐ xué duō shēng yóu。
得来三叹出诗本,昉此一笑同茶瓯。dé lái sān tàn chū shī běn,fǎng cǐ yī xiào tóng chá ōu。
愿披一十九万字,与子斟酌更献酬。yuàn pī yī shí jiǔ wàn zì,yǔ zi zhēn zhuó gèng xiàn chóu。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

纸阁

项安世

也知无鬼瞰高明,纸阁中间万事轻。yě zhī wú guǐ kàn gāo míng,zhǐ gé zhōng jiān wàn shì qīng。
不愿人呼贵公子,只图身作富书生。bù yuàn rén hū guì gōng zi,zhǐ tú shēn zuò fù shū shēng。

纸阁

项安世

薄似秋云莹似冰,清于寒士懒于僧。báo shì qiū yún yíng shì bīng,qīng yú hán shì lǎn yú sēng。
凭谁更得移蟾法,剪取光明不用灯。píng shuí gèng dé yí chán fǎ,jiǎn qǔ guāng míng bù yòng dēng。

春色三首

项安世

花因实盛村村有,树为花繁处处明。huā yīn shí shèng cūn cūn yǒu,shù wèi huā fán chù chù míng。
浩荡九州春色里,输他桃李最多情。hào dàng jiǔ zhōu chūn sè lǐ,shū tā táo lǐ zuì duō qíng。

春色三首

项安世

春风十九归桃李,白白红红得最多。chūn fēng shí jiǔ guī táo lǐ,bái bái hóng hóng dé zuì duō。
未抵垂杨春最惜,娇娇袅袅奈渠何。wèi dǐ chuí yáng chūn zuì xī,jiāo jiāo niǎo niǎo nài qú hé。

春色三首

项安世

堕粉瓢红迹已陈,却将春色付何人。duò fěn piáo hóng jì yǐ chén,què jiāng chūn sè fù hé rén。
东君老去都平施,绿幕连天一样新。dōng jūn lǎo qù dōu píng shī,lǜ mù lián tiān yī yàng xīn。

安园送春三首

项安世

春归重到是何时,满劝教渠醉似泥。chūn guī zhòng dào shì hé shí,mǎn quàn jiào qú zuì shì ní。
长短亭前芳草满,醉中归去路应迷。zhǎng duǎn tíng qián fāng cǎo mǎn,zuì zhōng guī qù lù yīng mí。

安园送春三首

项安世

未信飞花取次空,绕园千步觅春风。wèi xìn fēi huā qǔ cì kōng,rào yuán qiān bù mì chūn fēng。
元来都在榴花上,百摺芳心一并红。yuán lái dōu zài liú huā shàng,bǎi zhé fāng xīn yī bìng hóng。

安园送春三首

项安世

春风从此不须归,伴我逍遥更莫疑。chūn fēng cóng cǐ bù xū guī,bàn wǒ xiāo yáo gèng mò yí。
闲事胸中无一点,相看日日是春时。xián shì xiōng zhōng wú yī diǎn,xiāng kàn rì rì shì chūn shí。

立夏日南风大作二首

项安世

堤边树子最无情,恰则春归第一程。dī biān shù zi zuì wú qíng,qià zé chūn guī dì yī chéng。
舞向南风浑不住,叶间羞损旧啼莺。wǔ xiàng nán fēng hún bù zhù,yè jiān xiū sǔn jiù tí yīng。

立夏日南风大作二首

项安世

满城杨柳绿依依,背着春风自在飞。mǎn chéng yáng liǔ lǜ yī yī,bèi zhe chūn fēng zì zài fēi。
却是杨花有才思,一时收拾伴春归。què shì yáng huā yǒu cái sī,yī shí shōu shí bàn chūn guī。

长亭解

项安世

行人处处论亭邮,总为长亭怕永州。xíng rén chù chù lùn tíng yóu,zǒng wèi zhǎng tíng pà yǒng zhōu。
不道长亭更长去,也应行到日西休。bù dào zhǎng tíng gèng zhǎng qù,yě yīng xíng dào rì xī xiū。

游云

项安世

唐人诗板四十五,丽句亭中岁月深。táng rén shī bǎn sì shí wǔ,lì jù tíng zhōng suì yuè shēn。
烦公丐我一碑石,与张万壑松风音。fán gōng gài wǒ yī bēi shí,yǔ zhāng wàn hè sōng fēng yīn。

将往襄阳一日大雨

项安世

谁报江神我欲西,怕传新句落檀溪。shuí bào jiāng shén wǒ yù xī,pà chuán xīn jù luò tán xī。
江头一雨泥三尺,车没双轮马没蹄。jiāng tóu yī yǔ ní sān chǐ,chē méi shuāng lún mǎ méi tí。

留荆门蒙泉上三日无诗将去作二绝句谢之

项安世

倚云上头寒碧下,三日团圆看似痴。yǐ yún shàng tóu hán bì xià,sān rì tuán yuán kàn shì chī。
领略山灵无此客,与君何处更须诗。lǐng lüè shān líng wú cǐ kè,yǔ jūn hé chù gèng xū shī。

留荆门蒙泉上三日无诗将去作二绝句谢之

项安世

我诗只在篮舆上,兀兀荒陂自语时。wǒ shī zhǐ zài lán yú shàng,wù wù huāng bēi zì yǔ shí。
坐看飞云行看水,此时无我更寻诗。zuò kàn fēi yún xíng kàn shuǐ,cǐ shí wú wǒ gèng xún shī。