古诗词

赋运使张大监道州石山以张诗平地风澜险于水此心铁石听之天为韵

项安世

枚回洲边春水生,日光照縠波文平。méi huí zhōu biān chūn shuǐ shēng,rì guāng zhào hú bō wén píng。
绣衣使者何世上,彩舟唤客论交情。xiù yī shǐ zhě hé shì shàng,cǎi zhōu huàn kè lùn jiāo qíng。
平生择交不择利,俗子纷纷卧之地。píng shēng zé jiāo bù zé lì,sú zi fēn fēn wò zhī dì。
少年所识惟石君,晚岁相从不相弃。shǎo nián suǒ shí wéi shí jūn,wǎn suì xiāng cóng bù xiāng qì。
一官到处西复东,悲欢得失无不同。yī guān dào chù xī fù dōng,bēi huān dé shī wú bù tóng。
谁云我州大如斗,中有千岩万壑含松风。shuí yún wǒ zhōu dà rú dòu,zhōng yǒu qiān yán wàn hè hán sōng fēng。
迩来所得尤艰难,人力不到天为剜。ěr lái suǒ dé yóu jiān nán,rén lì bù dào tiān wèi wān。
幽寻五岭犯炎雾,裹送万里穿狂澜。yōu xún wǔ lǐng fàn yán wù,guǒ sòng wàn lǐ chuān kuáng lán。
十夫舁前一夫洗,落尽煨尘见云巘。shí fū yú qián yī fū xǐ,luò jǐn wēi chén jiàn yún yǎn。
回首笑向道州守,此解未如人世险。huí shǒu xiào xiàng dào zhōu shǒu,cǐ jiě wèi rú rén shì xiǎn。
头颅已过羊肠车,不用更通丞相书。tóu lú yǐ guò yáng cháng chē,bù yòng gèng tōng chéng xiāng shū。
老来得此万事足,摩挲苍璧相倚于。lǎo lái dé cǐ wàn shì zú,mó sā cāng bì xiāng yǐ yú。
玉帘崭崭何齿齿,质坚德重不可徙。yù lián zhǎn zhǎn hé chǐ chǐ,zhì jiān dé zhòng bù kě xǐ。
要镌?口方玉池,更酌西岭玻璃水。yào juān kǒu fāng yù chí,gèng zhuó xī lǐng bō lí shuǐ。
小却盛之数亩园,日夕与之同卧起。xiǎo què shèng zhī shù mǔ yuán,rì xī yǔ zhī tóng wò qǐ。
客来莫怪我自怜,老子心情正如此。kè lái mò guài wǒ zì lián,lǎo zi xīn qíng zhèng rú cǐ。
大山嵯峨势千寻,小山左右罗瑶簪。dà shān cuó é shì qiān xún,xiǎo shān zuǒ yòu luó yáo zān。
坡陀峭立各有态,面目虽异同肝心。pō tuó qiào lì gè yǒu tài,miàn mù suī yì tóng gān xīn。
叩之其声清以越,如磬之石钟之铁。kòu zhī qí shēng qīng yǐ yuè,rú qìng zhī shí zhōng zhī tiě。
怕令去作清庙器,潜向江头□□□。pà lìng qù zuò qīng miào qì,qián xiàng jiāng tóu。
江头之月今几年,惯见东西南北客。jiāng tóu zhī yuè jīn jǐ nián,guàn jiàn dōng xī nán běi kè。
凛然相对各无惭,惟此主人伴此石。lǐn rán xiāng duì gè wú cán,wéi cǐ zhǔ rén bàn cǐ shí。
主人说法石解应,夜深哦诗使之听。zhǔ rén shuō fǎ shí jiě yīng,yè shēn ó shī shǐ zhī tīng。
垠崖划断声雷硍,有语盘空如此硬。yín yá huà duàn shēng léi xiàn,yǒu yǔ pán kōng rú cǐ yìng。
与人说石仍说诗,世间此乐谁得之。yǔ rén shuō shí réng shuō shī,shì jiān cǐ lè shuí dé zhī。
故人往往解此意,赠以飞瀑和天池。gù rén wǎng wǎng jiě cǐ yì,zèng yǐ fēi pù hé tiān chí。
三君相视俱悠然,主人之乐无穷年。sān jūn xiāng shì jù yōu rán,zhǔ rén zhī lè wú qióng nián。
只愁清庙要钟磬,早晚捉去调钧天。zhǐ chóu qīng miào yào zhōng qìng,zǎo wǎn zhuō qù diào jūn tiān。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

次韵和谢江陵杨县丞投赠四首

项安世

与君齐宦五云东,与我齐生一岁中。yǔ jūn qí huàn wǔ yún dōng,yǔ wǒ qí shēng yī suì zhōng。
今日天涯须共笑,半生头鬓略相同。jīn rì tiān yá xū gòng xiào,bàn shēng tóu bìn lüè xiāng tóng。
观中香火无官守,庭下吟哦少事功。guān zhōng xiāng huǒ wú guān shǒu,tíng xià yín ó shǎo shì gōng。
未必苕溪闲似此,买船归去莫匆匆。wèi bì sháo xī xián shì cǐ,mǎi chuán guī qù mò cōng cōng。

次韵和谢江陵杨县丞投赠四首

项安世

买臣五十贵何疑,衣锦怀章亦未迟。mǎi chén wǔ shí guì hé yí,yī jǐn huái zhāng yì wèi chí。
苕霅有情依辇毂,簪缨无数足亲知。sháo zhà yǒu qíng yī niǎn gǔ,zān yīng wú shù zú qīn zhī。
只消笑向长安得,何用歌穿郢市为。zhǐ xiāo xiào xiàng zhǎng ān dé,hé yòng gē chuān yǐng shì wèi。
江汉沮漳吾老矣,药囊如栉气如丝。jiāng hàn jǔ zhāng wú lǎo yǐ,yào náng rú zhì qì rú sī。

又次韵罗商卿七夕雷雨

项安世

早秋初夜暗凉生,门巷欢呼见物情。zǎo qiū chū yè àn liáng shēng,mén xiàng huān hū jiàn wù qíng。
时节自令儿女爱,年华潜遣鬓毛惊。shí jié zì lìng ér nǚ ài,nián huá qián qiǎn bìn máo jīng。
一声霹雳开银汉,万丈云涛下太清。yī shēng pī lì kāi yín hàn,wàn zhàng yún tāo xià tài qīng。
析木津头倾见底,鹊桥从此不须营。xī mù jīn tóu qīng jiàn dǐ,què qiáo cóng cǐ bù xū yíng。

送任梅叔赴州教授

项安世

楚船西上蜀东圻,茆滑芹香水半围。chǔ chuán xī shàng shǔ dōng qí,máo huá qín xiāng shuǐ bàn wéi。
养就鲲鯩观海运,哺成鸾鹄教天飞。yǎng jiù kūn lún guān hǎi yùn,bǔ chéng luán gǔ jiào tiān fēi。
化行石照铜梁外,人指蓬山藏室归。huà xíng shí zhào tóng liáng wài,rén zhǐ péng shān cáng shì guī。
唤起少年时习梦,小窗寒日鬓毛稀。huàn qǐ shǎo nián shí xí mèng,xiǎo chuāng hán rì bìn máo xī。

直州次韵丁教授送行二首

项安世

谁唤新霜破晓扉,江神知我向庭闱。shuí huàn xīn shuāng pò xiǎo fēi,jiāng shén zhī wǒ xiàng tíng wéi。
直州千古送人处,一棹横江从此归。zhí zhōu qiān gǔ sòng rén chù,yī zhào héng jiāng cóng cǐ guī。
帘额北风情索索,轿窗东日薄晖晖。lián é běi fēng qíng suǒ suǒ,jiào chuāng dōng rì báo huī huī。
树头鹊子能传喜,欲去回头更整衣。shù tóu què zi néng chuán xǐ,yù qù huí tóu gèng zhěng yī。

直州次韵丁教授送行二首

项安世

送行第一要君诗,一路看诗慰所思。sòng xíng dì yī yào jūn shī,yī lù kàn shī wèi suǒ sī。
可吏可儒仍可将,吾兄吾友亦吾师。kě lì kě rú réng kě jiāng,wú xiōng wú yǒu yì wú shī。
暂移马舫仿亭榭,小簇螺盘话别离。zàn yí mǎ fǎng fǎng tíng xiè,xiǎo cù luó pán huà bié lí。
指点方壶门外柳,归来须及欲黄时。zhǐ diǎn fāng hú mén wài liǔ,guī lái xū jí yù huáng shí。

送汉阳军巩教授

项安世

今代清时有巩兄,世间无处著才情。jīn dài qīng shí yǒu gǒng xiōng,shì jiān wú chù zhù cái qíng。
洗乾螺黛姿仍好,挽出鲸鱼意转平。xǐ qián luó dài zī réng hǎo,wǎn chū jīng yú yì zhuǎn píng。
千古未吟渠忽到,傍人不解我先惊。qiān gǔ wèi yín qú hū dào,bàng rén bù jiě wǒ xiān jīng。
何如锁著金銮殿,玉烛新调看凤鸣。hé rú suǒ zhù jīn luán diàn,yù zhú xīn diào kàn fèng míng。

送李公衡从其弟赴涪州教授

项安世

对床夜雨副深情,去续眉山万古名。duì chuáng yè yǔ fù shēn qíng,qù xù méi shān wàn gǔ míng。
杜宇不来无客恨,鹡鸰相唤有新声。dù yǔ bù lái wú kè hèn,jí líng xiāng huàn yǒu xīn shēng。
江西太史吟诗处,洛下先生载道行。jiāng xī tài shǐ yín shī chù,luò xià xiān shēng zài dào xíng。
今日重提旧公案,亦须拈问老师兄。jīn rì zhòng tí jiù gōng àn,yì xū niān wèn lǎo shī xiōng。

用韵送倪教授千里

项安世

吟罢随州路口诗,先生书剑此东之。yín bà suí zhōu lù kǒu shī,xiān shēng shū jiàn cǐ dōng zhī。
边城它日无斯士,病叟中年惜所知。biān chéng tā rì wú sī shì,bìng sǒu zhōng nián xī suǒ zhī。
出处如今方永隔,逢迎何处是前期。chū chù rú jīn fāng yǒng gé,féng yíng hé chù shì qián qī。
故人若问孙文宝,闭户焚香读坎离。gù rén ruò wèn sūn wén bǎo,bì hù fén xiāng dú kǎn lí。

再次前韵留黄县尉二首

项安世

邮亭别酒也须倾,底作匆匆向永明。yóu tíng bié jiǔ yě xū qīng,dǐ zuò cōng cōng xiàng yǒng míng。
莲里青心犹有薏,雨中红日可无情。lián lǐ qīng xīn yóu yǒu yì,yǔ zhōng hóng rì kě wú qíng。
吾伊未了吾难出,子墨传言子试评。wú yī wèi le wú nán chū,zi mò chuán yán zi shì píng。
回首便成千里恨,论心何惜片时程。huí shǒu biàn chéng qiān lǐ hèn,lùn xīn hé xī piàn shí chéng。

再次前韵留黄县尉二首

项安世

天教槐辅抚藩州,人道梅仙百不愁。tiān jiào huái fǔ fǔ fān zhōu,rén dào méi xiān bǎi bù chóu。
倚阁才情翻作苦,留连诗卷不成酬。yǐ gé cái qíng fān zuò kǔ,liú lián shī juǎn bù chéng chóu。
我方设棘蒐芹水,渠自张蒲去荻洲。wǒ fāng shè jí sōu qín shuǐ,qú zì zhāng pú qù dí zhōu。
二十四泷高浪里,卧敲船板醉吟休。èr shí sì lóng gāo làng lǐ,wò qiāo chuán bǎn zuì yín xiū。

次韵张以道对雨

项安世

西湖水足镜新磨,竺寺云深著色多。xī hú shuǐ zú jìng xīn mó,zhú sì yún shēn zhù sè duō。
双桨满城舟子唱,一犁无数老农歌。shuāng jiǎng mǎn chéng zhōu zi chàng,yī lí wú shù lǎo nóng gē。
冬温无计邀滕六,春旱愁人似石皤。dōng wēn wú jì yāo téng liù,chūn hàn chóu rén shì shí pó。
但得新年堪浸种,不嗔花事雨中过。dàn dé xīn nián kān jìn zhǒng,bù chēn huā shì yǔ zhōng guò。

次韵张直阁对雨

项安世

九重城里作山园,隔尽红尘一世喧。jiǔ zhòng chéng lǐ zuò shān yuán,gé jǐn hóng chén yī shì xuān。
今雨未妨连昨日,春寒聊为破冬温。jīn yǔ wèi fáng lián zuó rì,chūn hán liáo wèi pò dōng wēn。
客传条令来梅圃,僮报平安向竹村。kè chuán tiáo lìng lái méi pǔ,tóng bào píng ān xiàng zhú cūn。
我在道山犹羡子,世间谁似隐君尊。wǒ zài dào shān yóu xiàn zi,shì jiān shuí shì yǐn jūn zūn。

淳熙己亥岁傅子渊劝予无弄文墨自是绝意笔研十四年矣非应用不得已不作也今年胡季随复劝予为之曰文不可溺也其可废乎因作此寄傅子渊

项安世

儿时月露与风云,半世词场罢策勋。ér shí yuè lù yǔ fēng yún,bàn shì cí chǎng bà cè xūn。
老子今年新有兴,良朋嗔我久无文。lǎo zi jīn nián xīn yǒu xīng,liáng péng chēn wǒ jiǔ wú wén。
不妨翰墨鸣斯事,聊遣篇章记所云。bù fáng hàn mò míng sī shì,liáo qiǎn piān zhāng jì suǒ yún。
不见衡州傅文学,春来雩咏满湘濆。bù jiàn héng zhōu fù wén xué,chūn lái yú yǒng mǎn xiāng fén。

寄郑荐玉

项安世

郑公身与我同寒,陆子泉头隔几山。zhèng gōng shēn yǔ wǒ tóng hán,lù zi quán tóu gé jǐ shān。
为客盖头无一瓦,何时开眼见千间。wèi kè gài tóu wú yī wǎ,hé shí kāi yǎn jiàn qiān jiān。
非干世俗人情薄,自是书生命运悭。fēi gàn shì sú rén qíng báo,zì shì shū shēng mìng yùn qiān。
三邑未随燔肉废,先师心事几曾还。sān yì wèi suí fán ròu fèi,xiān shī xīn shì jǐ céng hái。