古诗词

赋运使张大监道州石山以张诗平地风澜险于水此心铁石听之天为韵

项安世

枚回洲边春水生,日光照縠波文平。méi huí zhōu biān chūn shuǐ shēng,rì guāng zhào hú bō wén píng。
绣衣使者何世上,彩舟唤客论交情。xiù yī shǐ zhě hé shì shàng,cǎi zhōu huàn kè lùn jiāo qíng。
平生择交不择利,俗子纷纷卧之地。píng shēng zé jiāo bù zé lì,sú zi fēn fēn wò zhī dì。
少年所识惟石君,晚岁相从不相弃。shǎo nián suǒ shí wéi shí jūn,wǎn suì xiāng cóng bù xiāng qì。
一官到处西复东,悲欢得失无不同。yī guān dào chù xī fù dōng,bēi huān dé shī wú bù tóng。
谁云我州大如斗,中有千岩万壑含松风。shuí yún wǒ zhōu dà rú dòu,zhōng yǒu qiān yán wàn hè hán sōng fēng。
迩来所得尤艰难,人力不到天为剜。ěr lái suǒ dé yóu jiān nán,rén lì bù dào tiān wèi wān。
幽寻五岭犯炎雾,裹送万里穿狂澜。yōu xún wǔ lǐng fàn yán wù,guǒ sòng wàn lǐ chuān kuáng lán。
十夫舁前一夫洗,落尽煨尘见云巘。shí fū yú qián yī fū xǐ,luò jǐn wēi chén jiàn yún yǎn。
回首笑向道州守,此解未如人世险。huí shǒu xiào xiàng dào zhōu shǒu,cǐ jiě wèi rú rén shì xiǎn。
头颅已过羊肠车,不用更通丞相书。tóu lú yǐ guò yáng cháng chē,bù yòng gèng tōng chéng xiāng shū。
老来得此万事足,摩挲苍璧相倚于。lǎo lái dé cǐ wàn shì zú,mó sā cāng bì xiāng yǐ yú。
玉帘崭崭何齿齿,质坚德重不可徙。yù lián zhǎn zhǎn hé chǐ chǐ,zhì jiān dé zhòng bù kě xǐ。
要镌?口方玉池,更酌西岭玻璃水。yào juān kǒu fāng yù chí,gèng zhuó xī lǐng bō lí shuǐ。
小却盛之数亩园,日夕与之同卧起。xiǎo què shèng zhī shù mǔ yuán,rì xī yǔ zhī tóng wò qǐ。
客来莫怪我自怜,老子心情正如此。kè lái mò guài wǒ zì lián,lǎo zi xīn qíng zhèng rú cǐ。
大山嵯峨势千寻,小山左右罗瑶簪。dà shān cuó é shì qiān xún,xiǎo shān zuǒ yòu luó yáo zān。
坡陀峭立各有态,面目虽异同肝心。pō tuó qiào lì gè yǒu tài,miàn mù suī yì tóng gān xīn。
叩之其声清以越,如磬之石钟之铁。kòu zhī qí shēng qīng yǐ yuè,rú qìng zhī shí zhōng zhī tiě。
怕令去作清庙器,潜向江头□□□。pà lìng qù zuò qīng miào qì,qián xiàng jiāng tóu。
江头之月今几年,惯见东西南北客。jiāng tóu zhī yuè jīn jǐ nián,guàn jiàn dōng xī nán běi kè。
凛然相对各无惭,惟此主人伴此石。lǐn rán xiāng duì gè wú cán,wéi cǐ zhǔ rén bàn cǐ shí。
主人说法石解应,夜深哦诗使之听。zhǔ rén shuō fǎ shí jiě yīng,yè shēn ó shī shǐ zhī tīng。
垠崖划断声雷硍,有语盘空如此硬。yín yá huà duàn shēng léi xiàn,yǒu yǔ pán kōng rú cǐ yìng。
与人说石仍说诗,世间此乐谁得之。yǔ rén shuō shí réng shuō shī,shì jiān cǐ lè shuí dé zhī。
故人往往解此意,赠以飞瀑和天池。gù rén wǎng wǎng jiě cǐ yì,zèng yǐ fēi pù hé tiān chí。
三君相视俱悠然,主人之乐无穷年。sān jūn xiāng shì jù yōu rán,zhǔ rén zhī lè wú qióng nián。
只愁清庙要钟磬,早晚捉去调钧天。zhǐ chóu qīng miào yào zhōng qìng,zǎo wǎn zhuō qù diào jūn tiān。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

大人生朝六首安世

项安世

一年好景是重阳,萸紫樨红菊更黄。yī nián hǎo jǐng shì zhòng yáng,yú zǐ xī hóng jú gèng huáng。
可但初旬堪落帽,不□二九再飞觞。kě dàn chū xún kān luò mào,bù èr jiǔ zài fēi shāng。
芝书况有重重庆,桂种仍传衮衮芳。zhī shū kuàng yǒu zhòng zhòng qìng,guì zhǒng réng chuán gǔn gǔn fāng。
岁岁年年秋色里,玳筵红烛醉风光。suì suì nián nián qiū sè lǐ,dài yán hóng zhú zuì fēng guāng。

大人生朝六首安世

项安世

隔江遥望小蓬莱,满眼风光入寿杯。gé jiāng yáo wàng xiǎo péng lái,mǎn yǎn fēng guāng rù shòu bēi。
涌起涛江为玉酒,泻开东海作金罍。yǒng qǐ tāo jiāng wèi yù jiǔ,xiè kāi dōng hǎi zuò jīn léi。
山龙恰为供香兽,桥鲤真堪截锦腮。shān lóng qià wèi gōng xiāng shòu,qiáo lǐ zhēn kān jié jǐn sāi。
雁字满天霞正赤,染成诗轴胜于坯。yàn zì mǎn tiān xiá zhèng chì,rǎn chéng shī zhóu shèng yú pī。

大人生朝六首安世

项安世

角羁小小未多知,但识堆盘果实奇。jiǎo jī xiǎo xiǎo wèi duō zhī,dàn shí duī pán guǒ shí qí。
星女机边榴粲粲,炎官伞底柿累累。xīng nǚ jī biān liú càn càn,yán guān sǎn dǐ shì lèi lèi。
绿皱紫壳如拳栗,玉液金肌似碗梨。lǜ zhòu zǐ ké rú quán lì,yù yè jīn jī shì wǎn lí。
愿得仙翁千岁寿,长分馀颗及孙儿。yuàn dé xiān wēng qiān suì shòu,zhǎng fēn yú kē jí sūn ér。

瑞庆节

项安世

引罢琳宫祝寿班,团团初日上云间。yǐn bà lín gōng zhù shòu bān,tuán tuán chū rì shàng yún jiān。
微风不动靴袍暖,千骑无哗锦绣环。wēi fēng bù dòng xuē páo nuǎn,qiān qí wú huā jǐn xiù huán。
一色新花迷远近,十分和气满江山。yī sè xīn huā mí yuǎn jìn,shí fēn hé qì mǎn jiāng shān。
边城尽日闻箫鼓,岂料今朝有此闲。biān chéng jǐn rì wén xiāo gǔ,qǐ liào jīn cháo yǒu cǐ xián。

题周丞相寿沙亭

项安世

台星入轸照三湘,申画南云作寿乡。tái xīng rù zhěn zhào sān xiāng,shēn huà nán yún zuò shòu xiāng。
太始以来山色在,北流无尽水声长。tài shǐ yǐ lái shān sè zài,běi liú wú jǐn shuǐ shēng zhǎng。
曾开皇极颁诸福,亲把鸿钧转八荒。céng kāi huáng jí bān zhū fú,qīn bǎ hóng jūn zhuǎn bā huāng。
却倚虚栏看平楚,野潢闲受济川航。què yǐ xū lán kàn píng chǔ,yě huáng xián shòu jì chuān háng。

方太君生日

项安世

金鸭烟青蜡炬红,玉龟山上劝春风。jīn yā yān qīng là jù hóng,yù guī shān shàng quàn chūn fēng。
乍寒还暖花无数,似缺疑圆桂欲中。zhà hán hái nuǎn huā wú shù,shì quē yí yuán guì yù zhōng。
八十又三人所羡,双瞳如漆寿难穷。bā shí yòu sān rén suǒ xiàn,shuāng tóng rú qī shòu nán qióng。
七千九百十七岁,始共椿龄一半同。qī qiān jiǔ bǎi shí qī suì,shǐ gòng chūn líng yī bàn tóng。

方太君生日

项安世

飘飘南极上明星,浩浩东风入翠醽。piāo piāo nán jí shàng míng xīng,hào hào dōng fēng rù cuì líng。
春最好时才中半,人难学处是修龄。chūn zuì hǎo shí cái zhōng bàn,rén nán xué chù shì xiū líng。
已开棠树千枝锦,尚欠蓂花一荚青。yǐ kāi táng shù qiān zhī jǐn,shàng qiàn míng huā yī jiá qīng。
更愿儿孙添晚景,早收丹桂媚慈庭。gèng yuàn ér sūn tiān wǎn jǐng,zǎo shōu dān guì mèi cí tíng。

六叔母生日

项安世

千岁光阴二十停,一停才向此时盈。qiān suì guāng yīn èr shí tíng,yī tíng cái xiàng cǐ shí yíng。
律筒又报三阳近,历草还飞四荚轻。lǜ tǒng yòu bào sān yáng jìn,lì cǎo hái fēi sì jiá qīng。
冉冉春盘行细绿,泠泠臈盏泻空清。rǎn rǎn chūn pán xíng xì lǜ,líng líng là zhǎn xiè kōng qīng。
不须更煮囊中药,息气存神自久生。bù xū gèng zhǔ náng zhōng yào,xī qì cún shén zì jiǔ shēng。

六叔母生日

项安世

已传春日在春前,诞日欺春又占先。yǐ chuán chūn rì zài chūn qián,dàn rì qī chūn yòu zhàn xiān。
百面玉盘檠菜缕,两行红烛罩沉烟。bǎi miàn yù pán qíng cài lǚ,liǎng xíng hóng zhú zhào chén yān。
自从梅里迎王母,直到荷时庆老仙。zì cóng méi lǐ yíng wáng mǔ,zhí dào hé shí qìng lǎo xiān。
拦住东风头与尾,中间和气一千年。lán zhù dōng fēng tóu yǔ wěi,zhōng jiān hé qì yī qiān nián。

内子生日

项安世

去岁亲前捧寿杯,如今万里独西来。qù suì qīn qián pěng shòu bēi,rú jīn wàn lǐ dú xī lái。
遥知此日怜儿妇,应抚南枝问雪梅。yáo zhī cǐ rì lián ér fù,yīng fǔ nán zhī wèn xuě méi。
百尺灯山初转眼,一卮春酒欲酡腮。bǎi chǐ dēng shān chū zhuǎn yǎn,yī zhī chūn jiǔ yù tuó sāi。
愿言尊幼俱彊健,归著斑衣伴老莱。yuàn yán zūn yòu jù jiàng jiàn,guī zhù bān yī bàn lǎo lái。

内子生日

项安世

东风吹草未成花,物色相看意已嘉。dōng fēng chuī cǎo wèi chéng huā,wù sè xiāng kàn yì yǐ jiā。
游女尽从灯夕出,家人重向寿辰夸。yóu nǚ jǐn cóng dēng xī chū,jiā rén zhòng xiàng shòu chén kuā。
层层膝下孙枝长,衮衮天边帝綍加。céng céng xī xià sūn zhī zhǎng,gǔn gǔn tiān biān dì fú jiā。
欲和晏公延寿曲,红鸾紫凤劝流霞。yù hé yàn gōng yán shòu qū,hóng luán zǐ fèng quàn liú xiá。

内子生日

项安世

人间十八最风流,更占新年第一筹。rén jiān shí bā zuì fēng liú,gèng zhàn xīn nián dì yī chóu。
北梦南云春渐暖,星桥火树夜初收。běi mèng nán yún chūn jiàn nuǎn,xīng qiáo huǒ shù yè chū shōu。
舅姑未老椿松固,儿女成行璧玉稠。jiù gū wèi lǎo chūn sōng gù,ér nǚ chéng xíng bì yù chóu。
但得长年同饱饭,其他万事更何求。dàn dé zhǎng nián tóng bǎo fàn,qí tā wàn shì gèng hé qiú。

内子生日

项安世

居士新年六秩来,细君初庆绮筵开。jū shì xīn nián liù zhì lái,xì jūn chū qìng qǐ yán kāi。
朱颜拂拂生银勺,华发鲜鲜上玉台。zhū yán fú fú shēng yín sháo,huá fā xiān xiān shàng yù tái。
女嫁男婚成次第,殃销祸散到耆鲐。nǚ jià nán hūn chéng cì dì,yāng xiāo huò sàn dào qí tái。
高堂一曲斑衣舞,我唱君随作老莱。gāo táng yī qū bān yī wǔ,wǒ chàng jūn suí zuò lǎo lái。

又中秋诗

项安世

去年客里念庭闱,今日尊前捧寿卮。qù nián kè lǐ niàn tíng wéi,jīn rì zūn qián pěng shòu zhī。
乐事赏心仍有月,好天良夜可无诗。lè shì shǎng xīn réng yǒu yuè,hǎo tiān liáng yè kě wú shī。
秋原绝粒真成旱,俚俗烧灯不负时。qiū yuán jué lì zhēn chéng hàn,lǐ sú shāo dēng bù fù shí。
一笑难逢须自庆,几人对酒得开眉。yī xiào nán féng xū zì qìng,jǐ rén duì jiǔ dé kāi méi。

又中秋诗

项安世

烟清露冷月明中,无古无今此夕同。yān qīng lù lěng yuè míng zhōng,wú gǔ wú jīn cǐ xī tóng。
大地山河归影里,白银宫阙上天东。dà dì shān hé guī yǐng lǐ,bái yín gōng quē shàng tiān dōng。
人情可是随时别,酒盏真堪对影空。rén qíng kě shì suí shí bié,jiǔ zhǎn zhēn kān duì yǐng kōng。
来岁相逢应更好,丹梯高处独乘风。lái suì xiāng féng yīng gèng hǎo,dān tī gāo chù dú chéng fēng。