古诗词

次韵鄂州吴少保南楼

项安世

武昌城头起高阁,下见二江争一壑。wǔ chāng chéng tóu qǐ gāo gé,xià jiàn èr jiāng zhēng yī hè。
滔滔还作一江流,底用相遭苦相恶。tāo tāo hái zuò yī jiāng liú,dǐ yòng xiāng zāo kǔ xiāng è。
庾公当日此登临,拊髀北风思远略。yǔ gōng dāng rì cǐ dēng lín,fǔ bì běi fēng sī yuǎn lüè。
檐开历历汉阳树,多少雄心入开拓。yán kāi lì lì hàn yáng shù,duō shǎo xióng xīn rù kāi tuò。
暮年出手竟抢攘,千丈涛头空寂寞。mù nián chū shǒu jìng qiǎng rǎng,qiān zhàng tāo tóu kōng jì mò。
何如乘月坐胡床,且共诸人跨鸾鹤。hé rú chéng yuè zuò hú chuáng,qiě gòng zhū rén kuà luán hè。
平生枉恨王公弱,要是王公高一著。píng shēng wǎng hèn wáng gōng ruò,yào shì wáng gōng gāo yī zhù。
古来经济有包荒,愦愦故应强凿凿。gǔ lái jīng jì yǒu bāo huāng,kuì kuì gù yīng qiáng záo záo。
只今遗址向千年,又见神州□□索。zhǐ jīn yí zhǐ xiàng qiān nián,yòu jiàn shén zhōu suǒ。
凭栏堪赏亦堪嗟,长使游人望关洛。píng lán kān shǎng yì kān jiē,zhǎng shǐ yóu rén wàng guān luò。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

淳熙乙未登科是夏再中教官得绍兴府教授秋末还家待阙时杨枢密为帅送程先生赴省八绝句

项安世

五星高会记当年,笑语喧江夜不眠。wǔ xīng gāo huì jì dāng nián,xiào yǔ xuān jiāng yè bù mián。
今日江头看独往,人生聚散亦堪怜。jīn rì jiāng tóu kàn dú wǎng,rén shēng jù sàn yì kān lián。

淳熙乙未登科是夏再中教官得绍兴府教授秋末还家待阙时杨枢密为帅送程先生赴省八绝句

项安世

霜风策策鼓黄芦,满眼吴江旧去途。shuāng fēng cè cè gǔ huáng lú,mǎn yǎn wú jiāng jiù qù tú。
梦到月明天阔处,夜深泥宿故城湖。mèng dào yuè míng tiān kuò chù,yè shēn ní sù gù chéng hú。

淳熙乙未登科是夏再中教官得绍兴府教授秋末还家待阙时杨枢密为帅送程先生赴省八绝句

项安世

夜醉巴河酒满船,晓餐湓浦浪掀天。yè zuì bā hé jiǔ mǎn chuán,xiǎo cān pén pǔ làng xiān tiān。
回头已作三年梦,应笑当时尚少年。huí tóu yǐ zuò sān nián mèng,yīng xiào dāng shí shàng shǎo nián。

淳熙乙未登科是夏再中教官得绍兴府教授秋末还家待阙时杨枢密为帅送程先生赴省八绝句

项安世

江南官路接天开,五月长安赐第回。jiāng nán guān lù jiē tiān kāi,wǔ yuè zhǎng ān cì dì huí。
若见门人旧题处,亦须披拂记曾来。ruò jiàn mén rén jiù tí chù,yì xū pī fú jì céng lái。

次韵苏教授饭郑教授五首

项安世

卧龙山下鹿门居,消得幽人一草庐。wò lóng shān xià lù mén jū,xiāo dé yōu rén yī cǎo lú。
更有胜如诸葛处,稻花香里看芙蕖。gèng yǒu shèng rú zhū gé chù,dào huā xiāng lǐ kàn fú qú。

次韵苏教授饭郑教授五首

项安世

琼枝璧月夜争新,玉粒云抄岁有陈。qióng zhī bì yuè yè zhēng xīn,yù lì yún chāo suì yǒu chén。
列屋万钟只此是,更须骑马傍何人。liè wū wàn zhōng zhǐ cǐ shì,gèng xū qí mǎ bàng hé rén。

次韵苏教授饭郑教授五首

项安世

采蘋堪赋有斋诗,稚子谈经已大奇。cǎi píng kān fù yǒu zhāi shī,zhì zi tán jīng yǐ dà qí。
翁但绿阴啼鸟下,敷床眠到日西时。wēng dàn lǜ yīn tí niǎo xià,fū chuáng mián dào rì xī shí。

次韵苏教授饭郑教授五首

项安世

叹息吾家老郑君,三年孤鹤困鸡群。tàn xī wú jiā lǎo zhèng jūn,sān nián gū hè kùn jī qún。
天教此地苏司业,与对当时郑广文。tiān jiào cǐ dì sū sī yè,yǔ duì dāng shí zhèng guǎng wén。

次韵苏教授饭郑教授五首

项安世

三生杜牧垂纶手,渠自长安障日头。sān shēng dù mù chuí lún shǒu,qú zì zhǎng ān zhàng rì tóu。
我意从来端易败,分司御史莫来休。wǒ yì cóng lái duān yì bài,fēn sī yù shǐ mò lái xiū。

初三日解维

项安世

隐隐金钲解岸维,昏昏红日下田陂。yǐn yǐn jīn zhēng jiě àn wéi,hūn hūn hóng rì xià tián bēi。
朦胧雾里廉纤雨,妆点行人去国诗。méng lóng wù lǐ lián xiān yǔ,zhuāng diǎn xíng rén qù guó shī。

失题

项安世

梦回似觉前身误,蜕罢便寻芳草吟。mèng huí shì jué qián shēn wù,tuì bà biàn xún fāng cǎo yín。
吟到夕阳人不恨,满怀风露本无心。yín dào xī yáng rén bù hèn,mǎn huái fēng lù běn wú xīn。

田间草花

项安世

十里五里望不断,白花红花俱可怜。shí lǐ wǔ lǐ wàng bù duàn,bái huā hóng huā jù kě lián。
无姓无名天下乐,自开自落卉中仙。wú xìng wú míng tiān xià lè,zì kāi zì luò huì zhōng xiān。

重阳前一日大风雨

项安世

天公着意做重阳,风伯驱除特地忙。tiān gōng zhe yì zuò zhòng yáng,fēng bó qū chú tè dì máng。
扫尽残花与红叶,放教篱菊占秋光。sǎo jǐn cán huā yǔ hóng yè,fàng jiào lí jú zhàn qiū guāng。

重九以枣糕饷孙司户

项安世

满城风雨近重阳,应为征廛堕渺茫。mǎn chéng fēng yǔ jìn zhòng yáng,yīng wèi zhēng chán duò miǎo máng。
要看诗来压奇字,试拈公案示孙郎。yào kàn shī lái yā qí zì,shì niān gōng àn shì sūn láng。

疑雨

项安世

泉声㶁㶁转山隈,错认山头急雨来。quán shēng guó guó zhuǎn shān wēi,cuò rèn shān tóu jí yǔ lái。
赤道千寻上青壁,恍如飞电掣云开。chì dào qiān xún shàng qīng bì,huǎng rú fēi diàn chè yún kāi。