古诗词

次韵张安抚李侍郎同赋茯苓酥

项安世

山人采药晞乔松,披云扶石松根空。shān rén cǎi yào xī qiáo sōng,pī yún fú shí sōng gēn kōng。
捣霜饵玉得不死,大药真与神灵通。dǎo shuāng ěr yù dé bù sǐ,dà yào zhēn yǔ shén líng tōng。
论功合在金石上,何意坐随脂泽融。lùn gōng hé zài jīn shí shàng,hé yì zuò suí zhī zé róng。
谁令千古玉环秽,涴此万壑寒林风。shuí lìng qiān gǔ yù huán huì,wò cǐ wàn hè hán lín fēng。
煎膏桐乳彼何物,滑咽润颊夸微功。jiān gāo tóng rǔ bǐ hé wù,huá yàn rùn jiá kuā wēi gōng。
嗟哉可吊不可贺,吾道至此宁非穷。jiē zāi kě diào bù kě hè,wú dào zhì cǐ níng fēi qióng。
梁公一生面如铁,阿武家儿看花月。liáng gōng yī shēng miàn rú tiě,ā wǔ jiā ér kàn huā yuè。
鲁公言言秋霜烈,作文佞仙要仙诀。lǔ gōng yán yán qiū shuāng liè,zuò wén nìng xiān yào xiān jué。
曲江翻爱软美人,此理至今吾未彻。qū jiāng fān ài ruǎn měi rén,cǐ lǐ zhì jīn wú wèi chè。
元忠独立孟青时,晚岁脂韦事凄切。yuán zhōng dú lì mèng qīng shí,wǎn suì zhī wéi shì qī qiè。
微之年少本不凡,老作瓜蝇岂非拙。wēi zhī nián shǎo běn bù fán,lǎo zuò guā yíng qǐ fēi zhuō。
精金和铅怕先缺,脂麻煮茗那可说。jīng jīn hé qiān pà xiān quē,zhī má zhǔ míng nà kě shuō。
千年妙质当珀化,一啜微甘差剑吷。qiān nián miào zhì dāng pò huà,yī chuài wēi gān chà jiàn xuè。
作诗自警勿示人,同志相期在全节。zuò shī zì jǐng wù shì rén,tóng zhì xiāng qī zài quán jié。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

望三叠泉谷帘泉而不能至

项安世

只游玉峡并三峡,未到帘泉与叠泉。zhǐ yóu yù xiá bìng sān xiá,wèi dào lián quán yǔ dié quán。
少日跻攀今老矣,且随筋力度残年。shǎo rì jī pān jīn lǎo yǐ,qiě suí jīn lì dù cán nián。

次韵连通州祷雨弥勒像二绝句

项安世

欲呼弥勒下天宫,云叶森森意已浓。yù hū mí lēi xià tiān gōng,yún yè sēn sēn yì yǐ nóng。
尘世为霖消底物,葛陂龙是向来筇。chén shì wèi lín xiāo dǐ wù,gé bēi lóng shì xiàng lái qióng。

次韵连通州祷雨弥勒像二绝句

项安世

田父占云控血诚,治中得句写江清。tián fù zhàn yún kòng xuè chéng,zhì zhōng dé jù xiě jiāng qīng。
若为古堰千龟裂,得似词源万斛倾。ruò wèi gǔ yàn qiān guī liè,dé shì cí yuán wàn hú qīng。

用韵寄四川总领陈郎中

项安世

天上归来睡九春,一封黄牒拜除新。tiān shàng guī lái shuì jiǔ chūn,yī fēng huáng dié bài chú xīn。
赤城洞府今为主,抚掌群仙总是宾。chì chéng dòng fǔ jīn wèi zhǔ,fǔ zhǎng qún xiān zǒng shì bīn。

用韵寄四川总领陈郎中

项安世

笔稀秋老墨花春,散作烟云段段新。bǐ xī qiū lǎo mò huā chūn,sàn zuò yān yún duàn duàn xīn。
闻有清诗心便渴,径烦珍字写西宾。wén yǒu qīng shī xīn biàn kě,jìng fán zhēn zì xiě xī bīn。

巴河

项安世

纷纷剑客走淮濆,破虏红袍海内闻。fēn fēn jiàn kè zǒu huái fén,pò lǔ hóng páo hǎi nèi wén。
行到巴河打叉处,居人犹识旧将军。xíng dào bā hé dǎ chā chù,jū rén yóu shí jiù jiāng jūn。

忠州

项安世

耕凿林庐满四山,人家境象极宽闲。gēng záo lín lú mǎn sì shān,rén jiā jìng xiàng jí kuān xián。
不妨五马云根住,小市孤城自掩关。bù fáng wǔ mǎ yún gēn zhù,xiǎo shì gū chéng zì yǎn guān。

过滑澾岭

项安世

连山赤埴号胶泥,想见林深叫竹鸡。lián shān chì zhí hào jiāo ní,xiǎng jiàn lín shēn jiào zhú jī。
一路新晴天借我,稳扶篮笋上山蹊。yī lù xīn qíng tiān jiè wǒ,wěn fú lán sǔn shàng shān qī。

石滑澾岭

项安世

脚穿行到石滑澾,耳鸣听得提葫芦。jiǎo chuān xíng dào shí huá tà,ěr míng tīng dé tí hú lú。
乱山无数日欲落,一声美酒宽征夫。luàn shān wú shù rì yù luò,yī shēng měi jiǔ kuān zhēng fū。

石滑澾岭

项安世

滑澾岭上十年前,黄泥白石故依然。huá tà lǐng shàng shí nián qián,huáng ní bái shí gù yī rán。
旧时茅舍无寻处,一我能消几十年。jiù shí máo shě wú xún chù,yī wǒ néng xiāo jǐ shí nián。

二十九日过小将军大将军岭

项安世

复岭参差意出群,行人遥指两将军。fù lǐng cān chà yì chū qún,xíng rén yáo zhǐ liǎng jiāng jūn。
黥彭只么空山老,不向中原早策勋。qíng péng zhǐ me kōng shān lǎo,bù xiàng zhōng yuán zǎo cè xūn。

辑句招王国正四首

项安世

璧门金阙倚天开,兴罢张帆载酒回。bì mén jīn quē yǐ tiān kāi,xīng bà zhāng fān zài jiǔ huí。
日看省曹阍者面,鞭笞鸾凤相追陪。rì kàn shěng cáo hūn zhě miàn,biān chī luán fèng xiāng zhuī péi。

辑句招王国正四首

项安世

青春欲尽急还乡,万里桥西一草堂。qīng chūn yù jǐn jí hái xiāng,wàn lǐ qiáo xī yī cǎo táng。
富贵功名何足道,先生有道出羲皇。fù guì gōng míng hé zú dào,xiān shēng yǒu dào chū xī huáng。

辑句招王国正四首

项安世

投老归来一幅巾,翛然三月闭柴荆。tóu lǎo guī lái yī fú jīn,xiāo rán sān yuè bì chái jīng。
固知贫病人须弃,客至从嗔不出迎。gù zhī pín bìng rén xū qì,kè zhì cóng chēn bù chū yíng。

辑句招王国正四首

项安世

万里相逢贪握手,蓬门今始为君开。wàn lǐ xiāng féng tān wò shǒu,péng mén jīn shǐ wèi jūn kāi。
留连城郭今如此,有底忙时不肯来。liú lián chéng guō jīn rú cǐ,yǒu dǐ máng shí bù kěn lái。