古诗词

次韵张安抚李侍郎同赋茯苓酥

项安世

山人采药晞乔松,披云扶石松根空。shān rén cǎi yào xī qiáo sōng,pī yún fú shí sōng gēn kōng。
捣霜饵玉得不死,大药真与神灵通。dǎo shuāng ěr yù dé bù sǐ,dà yào zhēn yǔ shén líng tōng。
论功合在金石上,何意坐随脂泽融。lùn gōng hé zài jīn shí shàng,hé yì zuò suí zhī zé róng。
谁令千古玉环秽,涴此万壑寒林风。shuí lìng qiān gǔ yù huán huì,wò cǐ wàn hè hán lín fēng。
煎膏桐乳彼何物,滑咽润颊夸微功。jiān gāo tóng rǔ bǐ hé wù,huá yàn rùn jiá kuā wēi gōng。
嗟哉可吊不可贺,吾道至此宁非穷。jiē zāi kě diào bù kě hè,wú dào zhì cǐ níng fēi qióng。
梁公一生面如铁,阿武家儿看花月。liáng gōng yī shēng miàn rú tiě,ā wǔ jiā ér kàn huā yuè。
鲁公言言秋霜烈,作文佞仙要仙诀。lǔ gōng yán yán qiū shuāng liè,zuò wén nìng xiān yào xiān jué。
曲江翻爱软美人,此理至今吾未彻。qū jiāng fān ài ruǎn měi rén,cǐ lǐ zhì jīn wú wèi chè。
元忠独立孟青时,晚岁脂韦事凄切。yuán zhōng dú lì mèng qīng shí,wǎn suì zhī wéi shì qī qiè。
微之年少本不凡,老作瓜蝇岂非拙。wēi zhī nián shǎo běn bù fán,lǎo zuò guā yíng qǐ fēi zhuō。
精金和铅怕先缺,脂麻煮茗那可说。jīng jīn hé qiān pà xiān quē,zhī má zhǔ míng nà kě shuō。
千年妙质当珀化,一啜微甘差剑吷。qiān nián miào zhì dāng pò huà,yī chuài wēi gān chà jiàn xuè。
作诗自警勿示人,同志相期在全节。zuò shī zì jǐng wù shì rén,tóng zhì xiāng qī zài quán jié。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

贺范安抚上事十绝

项安世

忽引风帆下玉京,傍人惟见此身荣。hū yǐn fēng fān xià yù jīng,bàng rén wéi jiàn cǐ shēn róng。
君侯未解眉间摺,元是忠文去国情。jūn hóu wèi jiě méi jiān zhé,yuán shì zhōng wén qù guó qíng。

贺范安抚上事十绝

项安世

泥仙高退故难量,国子先生更善藏。ní xiān gāo tuì gù nán liàng,guó zi xiān shēng gèng shàn cáng。
不枉中朝推范吕,小申公畔有荥阳。bù wǎng zhōng cháo tuī fàn lǚ,xiǎo shēn gōng pàn yǒu xíng yáng。

贺范安抚上事十绝

项安世

太史当年责了翁,二程佳处似春风。tài shǐ dāng nián zé le wēng,èr chéng jiā chù shì chūn fēng。
固应却有诸孙在,重把阳春教郢中。gù yīng què yǒu zhū sūn zài,zhòng bǎ yáng chūn jiào yǐng zhōng。

贺范安抚上事十绝

项安世

涨江迎造忽吞天,说与江神莫太颠。zhǎng jiāng yíng zào hū tūn tiān,shuō yǔ jiāng shén mò tài diān。
公是乘槎天上客,曾经倒海试孤骞。gōng shì chéng chá tiān shàng kè,céng jīng dào hǎi shì gū qiān。

贺范安抚上事十绝

项安世

十日焚云七泽焦,六千里楚未开窑。shí rì fén yún qī zé jiāo,liù qiān lǐ chǔ wèi kāi yáo。
使君恰与秋同到,一箑风吹万愠消。shǐ jūn qià yǔ qiū tóng dào,yī shà fēng chuī wàn yùn xiāo。

贺范安抚上事十绝

项安世

因声调笑古扬州,下水如何占上流。yīn shēng diào xiào gǔ yáng zhōu,xià shuǐ rú hé zhàn shàng liú。
却倩枚回洲上月,照将馀润到瓜州。què qiàn méi huí zhōu shàng yuè,zhào jiāng yú rùn dào guā zhōu。

贺范安抚上事十绝

项安世

东观归来病史官,枕棱刓尽席痕斑。dōng guān guī lái bìng shǐ guān,zhěn léng wán jǐn xí hén bān。
自从公去关门睡,直到公来未启关。zì cóng gōng qù guān mén shuì,zhí dào gōng lái wèi qǐ guān。

贺范安抚上事十绝

项安世

是人从古为秋悲,病骨逢秋更可知。shì rén cóng gǔ wèi qiū bēi,bìng gǔ féng qiū gèng kě zhī。
说与世人应未信,今年新有羡秋诗。shuō yǔ shì rén yīng wèi xìn,jīn nián xīn yǒu xiàn qiū shī。

寄湖北张总领六绝句

项安世

故人天上厌晨趋,走向人间看五湖。gù rén tiān shàng yàn chén qū,zǒu xiàng rén jiān kàn wǔ hú。
已煮太湖东畔海,更飞青草北边刍。yǐ zhǔ tài hú dōng pàn hǎi,gèng fēi qīng cǎo běi biān chú。

寄湖北张总领六绝句

项安世

六千里楚旧堂堂,六十年来尔许荒。liù qiān lǐ chǔ jiù táng táng,liù shí nián lái ěr xǔ huāng。
败券殃民为第一,诸馀报发总寻常。bài quàn yāng mín wèi dì yī,zhū yú bào fā zǒng xún cháng。

寄湖北张总领六绝句

项安世

只道军储入较量,谁知民命更禁当。zhǐ dào jūn chǔ rù jiào liàng,shuí zhī mín mìng gèng jìn dāng。
增钱新有梁肤使,破产旧遭周侍郎。zēng qián xīn yǒu liáng fū shǐ,pò chǎn jiù zāo zhōu shì láng。

寄湖北张总领六绝句

项安世

券贱官家币日轻,券高民失旧家生。quàn jiàn guān jiā bì rì qīng,quàn gāo mín shī jiù jiā shēng。
靴中运指何年了,一度称提一度惊。xuē zhōng yùn zhǐ hé nián le,yī dù chēng tí yī dù jīng。

寄湖北张总领六绝句

项安世

杭州之券每新抄,行地仍宽价自豪。háng zhōu zhī quàn měi xīn chāo,xíng dì réng kuān jià zì háo。
不出荆州三十载,烂如袍絮若为高。bù chū jīng zhōu sān shí zài,làn rú páo xù ruò wèi gāo。

寄湖北张总领六绝句

项安世

吴楚如今共一天,两州分券亦堪怜。wú chǔ rú jīn gòng yī tiān,liǎng zhōu fēn quàn yì kān lián。
若教尽展杭州券,应不秤提自直钱。ruò jiào jǐn zhǎn háng zhōu quàn,yīng bù chèng tí zì zhí qián。

寄赵帐干

项安世

晦明风雨朝朝出,远近高低寺寺行。huì míng fēng yǔ cháo cháo chū,yuǎn jìn gāo dī sì sì xíng。
汉体八分唐七字,王孙题处总关情。hàn tǐ bā fēn táng qī zì,wáng sūn tí chù zǒng guān qíng。