古诗词

减字木兰花·苦雨

俞彦

春光无主。chūn guāng wú zhǔ。
被底悄寒生夜雨。bèi dǐ qiāo hán shēng yè yǔ。
燕子飞来。yàn zi fēi lái。
不道梅花尚未开。bù dào méi huā shàng wèi kāi。
春江已半。chūn jiāng yǐ bàn。
恁把岁华都送断。nèn bǎ suì huá dōu sòng duàn。
倩语东皇。qiàn yǔ dōng huáng。
此后风尘渐可伤。cǐ hòu fēng chén jiàn kě shāng。

俞彦

[明](约公元一六一五年前后在世)字仲茅,上元人。生卒年均不详,约明神宗万历四十三年前后在世。万历二十九年(公元一六0一年)进士。历官光禄寺少卿。彦长于词,尤工小令,以淡雅见称。词集今失传,仅见于各种选本中。 俞彦的作品>>

猜您喜欢

荷叶杯·温助教廷筠体

俞彦

春色天涯孤馆。chūn sè tiān yá gū guǎn。
悽婉。qī wǎn。
才到小屏山。cái dào xiǎo píng shān。
双成不解便相看。shuāng chéng bù jiě biàn xiāng kàn。
还么还。hái me hái。
还么还。hái me hái。

荷叶杯·温助教廷筠体

俞彦

减尽当年玉腕。jiǎn jǐn dāng nián yù wàn。
肠断。cháng duàn。
约莫两心痴。yuē mò liǎng xīn chī。
此情无计与郎知。cǐ qíng wú jì yǔ láng zhī。
思摩思。sī mó sī。
思摩思。sī mó sī。

荷叶杯·温助教廷筠体

俞彦

兀地心头似火。wù dì xīn tóu shì huǒ。
愁坐。chóu zuò。
此后不思郎。cǐ hòu bù sī láng。
思郎空自断人肠。sī láng kōng zì duàn rén cháng。
伤摩伤。shāng mó shāng。
伤摩伤。shāng mó shāng。

荷叶杯·温助教廷筠体

俞彦

正是恼人时候。zhèng shì nǎo rén shí hòu。
春昼。chūn zhòu。
花好奈风颠。huā hǎo nài fēng diān。
幽襟凄断总堪怜。yōu jīn qī duàn zǒng kān lián。
天摩天。tiān mó tiān。
天摩天。tiān mó tiān。

荷叶杯·温助教廷筠体

俞彦

风急又惊愁雨。fēng jí yòu jīng chóu yǔ。
无主。wú zhǔ。
倩若报佳期。qiàn ruò bào jiā qī。
便教今日也应迟。biàn jiào jīn rì yě yīng chí。
知摩知。zhī mó zhī。
知摩知。zhī mó zhī。

荷叶杯·温助教廷筠体

俞彦

闻道红梅开遍。wén dào hóng méi kāi biàn。
郎见。láng jiàn。
花只到郎家。huā zhǐ dào láng jiā。
妾家那得似郎花。qiè jiā nà dé shì láng huā。
嗟摩嗟。jiē mó jiē。
嗟摩嗟。jiē mó jiē。

捣练子

俞彦

庭静峭,月昏黄。tíng jìng qiào,yuè hūn huáng。
捣练声高夜正长。dǎo liàn shēng gāo yè zhèng zhǎng。
万绪千丝提不尽。wàn xù qiān sī tí bù jǐn。
随风和恨过西墙。suí fēng hé hèn guò xī qiáng。

捣练子

俞彦

风峭紧,月模糊。fēng qiào jǐn,yuè mó hú。
捣练声高忙复徐。dǎo liàn shēng gāo máng fù xú。
欲寄芦河书一纸,边霜莫待染关榆。yù jì lú hé shū yī zhǐ,biān shuāng mò dài rǎn guān yú。

赤枣子·欧阳舍人体

俞彦

排锦烛,响银笙。pái jǐn zhú,xiǎng yín shēng。
桂堂东畔敞云屏。guì táng dōng pàn chǎng yún píng。
月落星寒嘶骑散,绣帏莲脸待相迎。yuè luò xīng hán sī qí sàn,xiù wéi lián liǎn dài xiāng yíng。

赤枣子·欧阳舍人体

俞彦

排蕙户,启兰扃。pái huì hù,qǐ lán jiōng。
香残雀尾缕烟轻。xiāng cán què wěi lǚ yān qīng。
更泛软金偎软玉,始知人世锦前程。gèng fàn ruǎn jīn wēi ruǎn yù,shǐ zhī rén shì jǐn qián chéng。

潇湘神·刘宾客体。以上二调俱相似,实不同,宜细辨之

俞彦

湘水神。xiāng shuǐ shén。
湘水神。xiāng shuǐ shén。
黄陵歌舞逐时新。huáng líng gē wǔ zhú shí xīn。
日暮江干春草绿,含情含怨复含颦。rì mù jiāng gàn chūn cǎo lǜ,hán qíng hán yuàn fù hán pín。

潇湘神·刘宾客体。以上二调俱相似,实不同,宜细辨之

俞彦

湘女祠。xiāng nǚ cí。
湘女祠。xiāng nǚ cí。
靓俨明妆有所思。jìng yǎn míng zhuāng yǒu suǒ sī。
春尽落花啼鸟候,泪痕齐发去年枝。chūn jǐn luò huā tí niǎo hòu,lèi hén qí fā qù nián zhī。

渔父四时词

俞彦

暖入冰池云母澌。nuǎn rù bīng chí yún mǔ sī。
东风如炙雨如脂。dōng fēng rú zhì yǔ rú zhī。
风笠影,雨蓑丝。fēng lì yǐng,yǔ suō sī。
妆点玄真一首诗。zhuāng diǎn xuán zhēn yī shǒu shī。

渔父四时词

俞彦

十里平堤古柳中。shí lǐ píng dī gǔ liǔ zhōng。
朝朝暮暮有阴浓。cháo cháo mù mù yǒu yīn nóng。
牵约艇,趁西东。qiān yuē tǐng,chèn xī dōng。
随处荷花面面风。suí chù hé huā miàn miàn fēng。

渔父四时词

俞彦

露白苹香月欲西。lù bái píng xiāng yuè yù xī。
人家三五渐闻鸡。rén jiā sān wǔ jiàn wén jī。
鸣短棹,过前溪。míng duǎn zhào,guò qián xī。
网得鲈鱼蟹正肥。wǎng dé lú yú xiè zhèng féi。
1421234567»