古诗词

玲珑四犯送廿子明还豫章

俞彦

歌罢尊空,奈陌上骊驹,又自催早。gē bà zūn kōng,nài mò shàng lí jū,yòu zì cuī zǎo。
握手河梁,极目水天绵邈。wò shǒu hé liáng,jí mù shuǐ tiān mián miǎo。
孤客荏冉征途,泪染断肠芳草。gū kè rěn rǎn zhēng tú,lèi rǎn duàn cháng fāng cǎo。
笑年年、季子裘敝,惟有舌存未老。xiào nián nián jì zi qiú bì,wéi yǒu shé cún wèi lǎo。
暮云春树江东道。mù yún chūn shù jiāng dōng dào。
任王孙、去来谙饱。rèn wáng sūn qù lái ān bǎo。
中原漫道稀麟凤,故把刘宝恼。zhōng yuán màn dào xī lín fèng,gù bǎ liú bǎo nǎo。
寻想翠幄夜阑,醉梦里、狂情杳眇。xún xiǎng cuì wò yè lán,zuì mèng lǐ kuáng qíng yǎo miǎo。
更甚时,并辔油壁,殢人娇好。gèng shén shí,bìng pèi yóu bì,tì rén jiāo hǎo。

俞彦

[明](约公元一六一五年前后在世)字仲茅,上元人。生卒年均不详,约明神宗万历四十三年前后在世。万历二十九年(公元一六0一年)进士。历官光禄寺少卿。彦长于词,尤工小令,以淡雅见称。词集今失传,仅见于各种选本中。 俞彦的作品>>

猜您喜欢

谒金门·人日喜晴

俞彦

东风晓。dōng fēng xiǎo。
斗帐薄衾寒悄。dòu zhàng báo qīn hán qiāo。
马日鸡辰都过了。mǎ rì jī chén dōu guò le。
恰晴人意好。qià qíng rén yì hǎo。
檐外弄春么鸟。yán wài nòng chūn me niǎo。
数点落梅风小。shù diǎn luò méi fēng xiǎo。
胜里金花看惯巧。shèng lǐ jīn huā kàn guàn qiǎo。
个中催得老。gè zhōng cuī dé lǎo。

江城梅花引·偶成

俞彦

当年陶令赋归兮。dāng nián táo lìng fù guī xī。
悔前非。huǐ qián fēi。
只嫌迟。zhǐ xián chí。
能进不如能退勿须疑。néng jìn bù rú néng tuì wù xū yí。
君看泰昌天启后,卿与相,争旦晚,便云泥。jūn kàn tài chāng tiān qǐ hòu,qīng yǔ xiāng,zhēng dàn wǎn,biàn yún ní。
未曾无食与无衣。wèi céng wú shí yǔ wú yī。
是山溪。shì shān xī。
总堪栖。zǒng kān qī。
若到咸阳市里悔何追。ruò dào xián yáng shì lǐ huǐ hé zhuī。
上蔡东门谁禁汝,父和子,黄犬骏,兔儿肥。shàng cài dōng mén shuí jìn rǔ,fù hé zi,huáng quǎn jùn,tù ér féi。

沁园春·寿李伯英太君

俞彦

寿母康哉,婺星晖朗,高傍三台。shòu mǔ kāng zāi,wù xīng huī lǎng,gāo bàng sān tái。
见西王法驾,双成旌旆,缤纷旖旎,烂熳昭回。jiàn xī wáng fǎ jià,shuāng chéng jīng pèi,bīn fēn yǐ nǐ,làn màn zhāo huí。
仙李蟠根,灵萱擢秀,管领春风着意栽。xiān lǐ pán gēn,líng xuān zhuó xiù,guǎn lǐng chūn fēng zhe yì zāi。
天都上,正霞生海峤,云满蓬莱。tiān dōu shàng,zhèng xiá shēng hǎi jiào,yún mǎn péng lái。
养堂此日崔嵬。yǎng táng cǐ rì cuī wéi。
更谁羡、怀清旧筑台。gèng shuí xiàn huái qīng jiù zhù tái。
便玉杖扶鸠,金书衔凤,绿尊泛蚁,华发凝鲐。biàn yù zhàng fú jiū,jīn shū xián fèng,lǜ zūn fàn yǐ,huá fā níng tái。
何物斑斓,阶前绣彩,鼎食纶褒次第开。hé wù bān lán,jiē qián xiù cǎi,dǐng shí lún bāo cì dì kāi。
三千岁,待桃花结子,许我重来。sān qiān suì,dài táo huā jié zi,xǔ wǒ zhòng lái。

忆秦娥·梅

俞彦

春寒熟。chūn hán shú。
溪梅已绽枝头玉。xī méi yǐ zhàn zhī tóu yù。
枝头玉。zhī tóu yù。
照人明媚,殢人芬馥。zhào rén míng mèi,tì rén fēn fù。
东皇为我怜幽独。dōng huáng wèi wǒ lián yōu dú。
小楼细雨眠初足。xiǎo lóu xì yǔ mián chū zú。
眠初足。mián chū zú。
一番花信,一番裀褥。yī fān huā xìn,yī fān yīn rù。

忆秦娥·梅

俞彦

烧灯毕。shāo dēng bì。
凄风楚雨人愁寂。qī fēng chǔ yǔ rén chóu jì。
人愁寂。rén chóu jì。
三分春事,二分抛掷。sān fēn chūn shì,èr fēn pāo zhì。
西园载酒知何日。xī yuán zài jiǔ zhī hé rì。
南楼遣闷闲凭立。nán lóu qiǎn mèn xián píng lì。
闲凭立。xián píng lì。
乱山无数,暮云遮讫。luàn shān wú shù,mù yún zhē qì。

贺圣朝·留春

俞彦

东皇听我多珍重。dōng huáng tīng wǒ duō zhēn zhòng。
莫便思飞轻。mò biàn sī fēi qīng。
得得难来,频频要去,匆匆如梦。dé dé nán lái,pín pín yào qù,cōng cōng rú mèng。
梨花欲吐香魂动。lí huā yù tǔ xiāng hún dòng。
待一杯相共。dài yī bēi xiāng gòng。
可能张主,免教佳节,雨摧风送。kě néng zhāng zhǔ,miǎn jiào jiā jié,yǔ cuī fēng sòng。

戊辰春日有怀白阳毕老公祖

俞彦

乞得东郊未老身,顿教礼芑失元臣。qǐ dé dōng jiāo wèi lǎo shēn,dùn jiào lǐ qǐ shī yuán chén。
海鸥巳狎忘机客,楚凤从悲岐路人。hǎi ōu sì xiá wàng jī kè,chǔ fèng cóng bēi qí lù rén。
一饭何曾遗圣主,二毛真欲感比邻。yī fàn hé céng yí shèng zhǔ,èr máo zhēn yù gǎn bǐ lín。
所嗟辽祲连溟渤,伫看蒲车下隐沦。suǒ jiē liáo jìn lián míng bó,zhù kàn pú chē xià yǐn lún。
142«45678910