古诗词

拙庵

白玉蟾

笑携藜杖倚寒松,现世神仙一拙翁。xiào xié lí zhàng yǐ hán sōng,xiàn shì shén xiān yī zhuō wēng。
冠简投关离玉阙,天人推出镇琳宫。guān jiǎn tóu guān lí yù quē,tiān rén tuī chū zhèn lín gōng。
身居星弁霞裾上,心在烟都月府中。shēn jū xīng biàn xiá jū shàng,xīn zài yān dōu yuè fǔ zhōng。
岂是摩挲令发黑,不须服饵自颜红。qǐ shì mó sā lìng fā hēi,bù xū fú ěr zì yán hóng。
百年赢得十分讷,万事算来俱是空。bǎi nián yíng dé shí fēn nè,wàn shì suàn lái jù shì kōng。
解织蜘蛛空结网,能言鹦鹉被樊笼。jiě zhī zhī zhū kōng jié wǎng,néng yán yīng wǔ bèi fán lóng。
闲将世味闲中嚼,静把天机静处穷。xián jiāng shì wèi xián zhōng jué,jìng bǎ tiān jī jìng chù qióng。
学巧不如藏巧是,忘机不与用机同。xué qiǎo bù rú cáng qiǎo shì,wàng jī bù yǔ yòng jī tóng。
虚空不语虚空广,造化无声造化公。xū kōng bù yǔ xū kōng guǎng,zào huà wú shēng zào huà gōng。
六贼奈人闲不得,十魔见我懒相攻。liù zéi nài rén xián bù dé,shí mó jiàn wǒ lǎn xiāng gōng。
凝神多得佯呆力,养气无非守口功。níng shén duō dé yáng dāi lì,yǎng qì wú fēi shǒu kǒu gōng。
欲雨只消呼瀣沆,要雷略目召丰隆。yù yǔ zhǐ xiāo hū xiè hàng,yào léi lüè mù zhào fēng lóng。
人间若也不容住,学骑白鹤乘天风。rén jiān ruò yě bù róng zhù,xué qí bái hè chéng tiān fēng。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

华阳吟

白玉蟾

白云和我到天台,眼入青山意豁开。bái yún hé wǒ dào tiān tái,yǎn rù qīng shān yì huō kāi。
到彼山中结茅屋,空馀千古夜猿哀。dào bǐ shān zhōng jié máo wū,kōng yú qiān gǔ yè yuán āi。

华阳吟

白玉蟾

拄杖随身入武夷,幔亭峰下雪花飞。zhǔ zhàng suí shēn rù wǔ yí,màn tíng fēng xià xuě huā fēi。
行从九曲山头看,万壑千岩翠打围。xíng cóng jiǔ qū shān tóu kàn,wàn hè qiān yán cuì dǎ wéi。

华阳吟

白玉蟾

武夷结草二年馀,花笑莺啼春一壶。wǔ yí jié cǎo èr nián yú,huā xiào yīng tí chūn yī hú。
流水下山人出洞,岩前空有炼丹炉。liú shuǐ xià shān rén chū dòng,yán qián kōng yǒu liàn dān lú。

华阳吟

白玉蟾

得诀归来试炼看,龙争虎斗片时间。dé jué guī lái shì liàn kàn,lóng zhēng hǔ dòu piàn shí jiān。
九华天上人知得,一夜风雷撼万山。jiǔ huá tiān shàng rén zhī dé,yī yè fēng léi hàn wàn shān。

华阳吟

白玉蟾

白马江头笑一声,红光紫雾水中生。bái mǎ jiāng tóu xiào yī shēng,hóng guāng zǐ wù shuǐ zhōng shēng。
急抽匣内青蛇剑,搅得黄河彻底清。jí chōu xiá nèi qīng shé jiàn,jiǎo dé huáng hé chè dǐ qīng。

华阳吟

白玉蟾

渴饮金波数百钟,醉时仗剑指虚空。kě yǐn jīn bō shù bǎi zhōng,zuì shí zhàng jiàn zhǐ xū kōng。
脚根戏蹑交乾斗,长啸一声天地红。jiǎo gēn xì niè jiāo qián dòu,zhǎng xiào yī shēng tiān dì hóng。

华阳吟

白玉蟾

移将北斗过南辰,两手双擎日月轮。yí jiāng běi dòu guò nán chén,liǎng shǒu shuāng qíng rì yuè lún。
飞趁昆仑山上去,须臾化作一天云。fēi chèn kūn lún shān shàng qù,xū yú huà zuò yī tiān yún。

华阳吟

白玉蟾

戏泛金船到海涯,暗随海水度流沙。xì fàn jīn chuán dào hǎi yá,àn suí hǎi shuǐ dù liú shā。
一从登著蓬莱岸,去看琼台阆苑花。yī cóng dēng zhù péng lái àn,qù kàn qióng tái láng yuàn huā。

华阳吟

白玉蟾

人身自有一蓬莱,十二层楼白玉阶。rén shēn zì yǒu yī péng lái,shí èr céng lóu bái yù jiē。
姹女金翁常宴会,堂前夜夜牡丹开。chà nǚ jīn wēng cháng yàn huì,táng qián yè yè mǔ dān kāi。

华阳吟

白玉蟾

怪事教人笑几回,男儿今也会怀胎。guài shì jiào rén xiào jǐ huí,nán ér jīn yě huì huái tāi。
自家精血自交媾,身里夫妻真妙哉。zì jiā jīng xuè zì jiāo gòu,shēn lǐ fū qī zhēn miào zāi。

华阳吟

白玉蟾

一吟一醉一刀圭,真气真精满四肢。yī yín yī zuì yī dāo guī,zhēn qì zhēn jīng mǎn sì zhī。
若到酒酣眠熟后,满船载宝过曹溪。ruò dào jiǔ hān mián shú hòu,mǎn chuán zài bǎo guò cáo xī。

华阳吟

白玉蟾

元神夜夜宿丹田,云满黄庭月满天。yuán shén yè yè sù dān tián,yún mǎn huáng tíng yuè mǎn tiān。
两个鸳鸯浮绿水,水心一朵紫金莲。liǎng gè yuān yāng fú lǜ shuǐ,shuǐ xīn yī duǒ zǐ jīn lián。

华阳吟

白玉蟾

饥餐一两黑龟肝,寒向丹田猛火山。jī cān yī liǎng hēi guī gān,hán xiàng dān tián měng huǒ shān。
但见心头无点事,不知人世有饥寒。dàn jiàn xīn tóu wú diǎn shì,bù zhī rén shì yǒu jī hán。

华阳吟

白玉蟾

青牛人去几多年,此道分明在目前。qīng niú rén qù jǐ duō nián,cǐ dào fēn míng zài mù qián。
愿识目前真的处,一堂风冷月婵娟。yuàn shí mù qián zhēn de chù,yī táng fēng lěng yuè chán juān。

华阳吟

白玉蟾

片饷工夫炼汞铅,一炉猛火夜烧天。piàn xiǎng gōng fū liàn gǒng qiān,yī lú měng huǒ yè shāo tiān。
忽然神水落金井,打合灵砂月样圆。hū rán shén shuǐ luò jīn jǐng,dǎ hé líng shā yuè yàng yuán。