古诗词

明妃曲

白玉蟾

行行莫敢悲,一死复千怨。xíng xíng mò gǎn bēi,yī sǐ fù qiān yuàn。
脱身歌舞中,姊姒不足恋。tuō shēn gē wǔ zhōng,zǐ sì bù zú liàn。
蛮帐紫茸毡,虽卑固不贱。mán zhàng zǐ rōng zhān,suī bēi gù bù jiàn。
昔在后宫时,几见君王面。xī zài hòu gōng shí,jǐ jiàn jūn wáng miàn。
君王有凤偶,不数芹边燕。jūn wáng yǒu fèng ǒu,bù shù qín biān yàn。
傥曾赐御览,岂为画所幻。tǎng céng cì yù lǎn,qǐ wèi huà suǒ huàn。
粉黛相嵚巇,亦惧人彘变。fěn dài xiāng qīn xī,yì jù rén zhì biàn。
但念辞乡国,远适堪慨叹。dàn niàn cí xiāng guó,yuǎn shì kān kǎi tàn。
此时汉无策,聊塞呼韩愿。cǐ shí hàn wú cè,liáo sāi hū hán yuàn。
非无霍嫖姚,两国虑涂炭。fēi wú huò piáo yáo,liǎng guó lǜ tú tàn。
欲宽公卿忧,只影非所羡。yù kuān gōng qīng yōu,zhǐ yǐng fēi suǒ xiàn。
敬将金缯行,不觉泪珠溅。jìng jiāng jīn zēng xíng,bù jué lèi zhū jiàn。
请行安得辞,心心存汉殿。qǐng xíng ān dé cí,xīn xīn cún hàn diàn。
所怜毛延寿,既杀不可谏。suǒ lián máo yán shòu,jì shā bù kě jiàn。
马蹄蹴胡尘,晓月光灿灿。mǎ tí cù hú chén,xiǎo yuè guāng càn càn。
悽怆成琵琶,千古庶自见。qī chuàng chéng pí pá,qiān gǔ shù zì jiàn。
他时冢草青,汉使或一奠。tā shí zhǒng cǎo qīng,hàn shǐ huò yī diàn。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

武夷有感

白玉蟾

千山猿叫月如昼,万籁风号天正秋。qiān shān yuán jiào yuè rú zhòu,wàn lài fēng hào tiān zhèng qiū。
雾湿苍苔烟漠漠,白云飞梦过瀛洲。wù shī cāng tái yān mò mò,bái yún fēi mèng guò yíng zhōu。

武夷有感

白玉蟾

岩下烟深人不来,白云寂寂掩苍苔。yán xià yān shēn rén bù lái,bái yún jì jì yǎn cāng tái。
松花落地鸟声寂,一枕清风送梦回。sōng huā luò dì niǎo shēng jì,yī zhěn qīng fēng sòng mèng huí。

武夷有感

白玉蟾

道人心与物俱化,对景无思诗自成。dào rén xīn yǔ wù jù huà,duì jǐng wú sī shī zì chéng。
诗句自然明造化,诗成造化寂无声。shī jù zì rán míng zào huà,shī chéng zào huà jì wú shēng。

题精舍

白玉蟾

到此黄昏飒飒风,岩头只见药炉空。dào cǐ huáng hūn sà sà fēng,yán tóu zhǐ jiàn yào lú kōng。
不堪花落烟飞处,又听寒猿哭晦翁。bù kān huā luò yān fēi chù,yòu tīng hán yuán kū huì wēng。

渔舍

白玉蟾

江上蓼花红似血,江头沙碛明如雪。jiāng shàng liǎo huā hóng shì xuè,jiāng tóu shā qì míng rú xuě。
前山后山寂无人,一犬夜吠松梢月。qián shān hòu shān jì wú rén,yī quǎn yè fèi sōng shāo yuè。

午顿

白玉蟾

笋方合爪蕨擎拳,好与同参诗里禅。sǔn fāng hé zhǎo jué qíng quán,hǎo yǔ tóng cān shī lǐ chán。
居士闻韶今已久,炉峰为我晓生烟。jū shì wén sháo jīn yǐ jiǔ,lú fēng wèi wǒ xiǎo shēng yān。

酌贪泉因吊吴隐之

白玉蟾

人其禄仕为齑盐,溪壑民财饱未厌。rén qí lù shì wèi jī yán,xī hè mín cái bǎo wèi yàn。
不识隐之心与口,酌泉依旧只清廉。bù shí yǐn zhī xīn yǔ kǒu,zhuó quán yī jiù zhǐ qīng lián。

酌贪泉因吊吴隐之

白玉蟾

酌之一似取廉名,未酌泉时本自清。zhuó zhī yī shì qǔ lián míng,wèi zhuó quán shí běn zì qīng。
向使无泉亦无语,不贪不酌更分明。xiàng shǐ wú quán yì wú yǔ,bù tān bù zhuó gèng fēn míng。

酌贪泉因吊吴隐之

白玉蟾

晋人相扇以清名,何事因泉始立清。jìn rén xiāng shàn yǐ qīng míng,hé shì yīn quán shǐ lì qīng。
清到饥寒妻子地,此清太不近人情。qīng dào jī hán qī zi dì,cǐ qīng tài bù jìn rén qíng。

栩庵力高士与同散步

白玉蟾

老槐苍苍嫩槐绿,小麦青青大麦黄。lǎo huái cāng cāng nèn huái lǜ,xiǎo mài qīng qīng dà mài huáng。
燕已生雏莺已去,落花不管蜂蝶忙。yàn yǐ shēng chú yīng yǐ qù,luò huā bù guǎn fēng dié máng。

栩庵力高士与同散步

白玉蟾

功名不直一杯水,富贵于我如浮云。gōng míng bù zhí yī bēi shuǐ,fù guì yú wǒ rú fú yún。
诗句清妍仍净远,游丝飞絮听缤纷。shī jù qīng yán réng jìng yuǎn,yóu sī fēi xù tīng bīn fēn。

示如净讲主

白玉蟾

浩浩春风泛碧梧,娟娟秋水照芙蕖。hào hào chūn fēng fàn bì wú,juān juān qiū shuǐ zhào fú qú。
大师佛法无多子,居士身心本一如。dà shī fú fǎ wú duō zi,jū shì shēn xīn běn yī rú。

重九

白玉蟾

疏风冷雨北山南,时见归鸿度碧潭。shū fēng lěng yǔ běi shān nán,shí jiàn guī hóng dù bì tán。
重九日人多是醉,两三枝菊总斜簪。zhòng jiǔ rì rén duō shì zuì,liǎng sān zhī jú zǒng xié zān。

闽中晓晴赏牡丹

白玉蟾

晴窗冉冉飞尘喜,寒砚微微暖气伸。qíng chuāng rǎn rǎn fēi chén xǐ,hán yàn wēi wēi nuǎn qì shēn。
唤醒东吴天外梦,化为南越海边春。huàn xǐng dōng wú tiān wài mèng,huà wèi nán yuè hǎi biān chūn。

忆鹤

白玉蟾

洞里不知城市改,人间再到子孙非。dòng lǐ bù zhī chéng shì gǎi,rén jiān zài dào zi sūn fēi。
有谁尚自看华表,何处如今叫令威。yǒu shuí shàng zì kàn huá biǎo,hé chù rú jīn jiào lìng wēi。