古诗词

觉非居士东庵甚奇观玉蟾曾游其间醉吟一篇旧风以纪之

白玉蟾

一瓯之闽古无诸,山奇水秀真画图。yī ōu zhī mǐn gǔ wú zhū,shān qí shuǐ xiù zhēn huà tú。
霍童山在闽之隅,天下第一神仙都。huò tóng shān zài mǐn zhī yú,tiān xià dì yī shén xiān dōu。
神仙渺茫不可见,桑田沧海几迁变。shén xiān miǎo máng bù kě jiàn,sāng tián cāng hǎi jǐ qiān biàn。
三山崒嵂青至今,堪嗟山下人如燕。sān shān zú lǜ qīng zhì jīn,kān jiē shān xià rén rú yàn。
螺女江头十万家,西湖十里碧莲花。luó nǚ jiāng tóu shí wàn jiā,xī hú shí lǐ bì lián huā。
满城和气浓于酒,一天雨露饶桑麻。mǎn chéng hé qì nóng yú jiǔ,yī tiān yǔ lù ráo sāng má。
东有鼓山榴花谷,南有方山小王屋。dōng yǒu gǔ shān liú huā gǔ,nán yǒu fāng shān xiǎo wáng wū。
王霸炼药怡山西,老任跨鹤升山北。wáng bà liàn yào yí shān xī,lǎo rèn kuà hè shēng shān běi。
距城以东七里馀,丹崖翠壁凌太虚。jù chéng yǐ dōng qī lǐ yú,dān yá cuì bì líng tài xū。
天閟地藏一蓬壶,神刓鬼划画不如。tiān bì dì cáng yī péng hú,shén wán guǐ huà huà bù rú。
种橘仙人来瑞世,况是篯翁其后裔。zhǒng jú xiān rén lái ruì shì,kuàng shì jiān wēng qí hòu yì。
苍松筋骨鹤精神,谓之觉非老居士。cāng sōng jīn gǔ hè jīng shén,wèi zhī jué fēi lǎo jū shì。
居士少时观此山,便拟归隐乎其间。jū shì shǎo shí guān cǐ shān,biàn nǐ guī yǐn hū qí jiān。
及其赋罢归去来,此山尚锁青烟寒。jí qí fù bà guī qù lái,cǐ shān shàng suǒ qīng yān hán。
平生使节半天下,秋霜夏日大声价。píng shēng shǐ jié bàn tiān xià,qiū shuāng xià rì dà shēng jià。
咄哉富贵非吾愿,何似归来一茅舍。duō zāi fù guì fēi wú yuàn,hé shì guī lái yī máo shě。
百丁持钁薙荆榛,寒岩怪石翠峥嵘。bǎi dīng chí jué tì jīng zhēn,hán yán guài shí cuì zhēng róng。
奇花异草不知名,地灵夜泣猿鸟惊。qí huā yì cǎo bù zhī míng,dì líng yè qì yuán niǎo jīng。
天然一石大如廪,裂开发露五云锦。tiān rán yī shí dà rú lǐn,liè kāi fā lù wǔ yún jǐn。
满地璀璨黄金沙,地下掘出玄玉枕。mǎn dì cuǐ càn huáng jīn shā,dì xià jué chū xuán yù zhěn。
度其广袤筑屠苏,鳷鹊峭耸鸳鸯铺。dù qí guǎng mào zhù tú sū,zhī què qiào sǒng yuān yāng pù。
人来山下抬头看,直疑上有神仙居。rén lái shān xià tái tóu kàn,zhí yí shàng yǒu shén xiān jū。
夜静星辰挂朱桷,万丈华表立双鹤。yè jìng xīng chén guà zhū jué,wàn zhàng huá biǎo lì shuāng hè。
山童指向游山人,高处更有兼山阁。shān tóng zhǐ xiàng yóu shān rén,gāo chù gèng yǒu jiān shān gé。
阁边数石罗翠屏,倚崖建一介隐亭。gé biān shù shí luó cuì píng,yǐ yá jiàn yī jiè yǐn tíng。
一登云外忽舒啸,醉归小山风月清。yī dēng yún wài hū shū xiào,zuì guī xiǎo shān fēng yuè qīng。
双石削成辟紫户,犹胜武夷石门坞。shuāng shí xuē chéng pì zǐ hù,yóu shèng wǔ yí shí mén wù。
一石俯仰状如龟,一石跨蹲露如虎。yī shí fǔ yǎng zhuàng rú guī,yī shí kuà dūn lù rú hǔ。
岩头千尺炼丹台,银泥丹砂朱草堆。yán tóu qiān chǐ liàn dān tái,yín ní dān shā zhū cǎo duī。
台上凿开四小涔,不见炉鼎空寒灰。tái shàng záo kāi sì xiǎo cén,bù jiàn lú dǐng kōng hán huī。
石眼有泉迸山腹,可成一池足鸦浴。shí yǎn yǒu quán bèng shān fù,kě chéng yī chí zú yā yù。
千山万山翠打围,稻田万顷如棋局。qiān shān wàn shān cuì dǎ wéi,dào tián wàn qǐng rú qí jú。
于中突出五石岩,紫云苍雾缠松杉。yú zhōng tū chū wǔ shí yán,zǐ yún cāng wù chán sōng shān。
吾疑闽中四五辈,向者曾此话同参。wú yí mǐn zhōng sì wǔ bèi,xiàng zhě céng cǐ huà tóng cān。
粉墙围住万竿竹,白凤飞来枝外宿。fěn qiáng wéi zhù wàn gān zhú,bái fèng fēi lái zhī wài sù。
山前山后多麋鹿,疏栽兰蕙密栽菊。shān qián shān hòu duō mí lù,shū zāi lán huì mì zāi jú。
何年种此千树梅,满山雪色白皑皑。hé nián zhǒng cǐ qiān shù méi,mǎn shān xuě sè bái ái ái。
晚来山风扫落英,五色虹霓明绿苔。wǎn lái shān fēng sǎo luò yīng,wǔ sè hóng ní míng lǜ tái。
隔林仿佛闻机杼,人家知在云深处。gé lín fǎng fú wén jī zhù,rén jiā zhī zài yún shēn chù。
何处招提最近傍,早暮送钟斋送鼓。hé chù zhāo tí zuì jìn bàng,zǎo mù sòng zhōng zhāi sòng gǔ。
凫汀鹤渚白蘋洲,小溪流水横断桥。fú tīng hè zhǔ bái píng zhōu,xiǎo xī liú shuǐ héng duàn qiáo。
画出一派潇湘秋,万家秋色人渔樵。huà chū yī pài xiāo xiāng qiū,wàn jiā qiū sè rén yú qiáo。
长江浩浩数千里,浪花喷薄蛟龙起。zhǎng jiāng hào hào shù qiān lǐ,làng huā pēn báo jiāo lóng qǐ。
叶叶扁舟古渡头,目力所至海门止。yè yè biǎn zhōu gǔ dù tóu,mù lì suǒ zhì hǎi mén zhǐ。
仆家本住青城边,去此迢迢路八千。pū jiā běn zhù qīng chéng biān,qù cǐ tiáo tiáo lù bā qiān。
对面窣堵高插天,恍惊天柱落樽前。duì miàn sū dǔ gāo chā tiān,huǎng jīng tiān zhù luò zūn qián。
觉非居士高且洁,时把黄庭玩岁月。jué fēi jū shì gāo qiě jié,shí bǎ huáng tíng wán suì yuè。
丹山碧水我楼观,苍椿翠桧我幢节。dān shān bì shuǐ wǒ lóu guān,cāng chūn cuì guì wǒ chuáng jié。
客来到此蛰仙庵,披蒙茸兮登巉岩。kè lái dào cǐ zhé xiān ān,pī méng rōng xī dēng chán yán。
龙盘虎踞甚形胜,大江以东斗以南。lóng pán hǔ jù shén xíng shèng,dà jiāng yǐ dōng dòu yǐ nán。
酒空核尽人亦醉,眼花浑不醒天地。jiǔ kōng hé jǐn rén yì zuì,yǎn huā hún bù xǐng tiān dì。
壁间醉墨正淋漓,夕阳已挂青山外。bì jiān zuì mò zhèng lín lí,xī yáng yǐ guà qīng shān wài。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

次韵王将仕

白玉蟾

白雾重重山复山,山光树色有无间。bái wù zhòng zhòng shān fù shān,shān guāng shù sè yǒu wú jiān。
是中紫翠皆诗料,病起无聊著句难。shì zhōng zǐ cuì jiē shī liào,bìng qǐ wú liáo zhù jù nán。

示周道士

白玉蟾

前山隐隐起雷声,细雨丝丝濯旱氛。qián shān yǐn yǐn qǐ léi shēng,xì yǔ sī sī zhuó hàn fēn。
何处飞来松上鹤,晚风唳断九天云。hé chù fēi lái sōng shàng hè,wǎn fēng lì duàn jiǔ tiān yún。

秋日书怀

白玉蟾

桂花已是上番香,枫叶飘红柿叶黄。guì huā yǐ shì shàng fān xiāng,fēng yè piāo hóng shì yè huáng。
社日雨多晴较少,秋风昼热暮差凉。shè rì yǔ duō qíng jiào shǎo,qiū fēng zhòu rè mù chà liáng。

秋日书怀

白玉蟾

检点秋光莫问天,只从鸿雁见推迁。jiǎn diǎn qiū guāng mò wèn tiān,zhǐ cóng hóng yàn jiàn tuī qiān。
未霜杨柳老多病,既雨芙蓉美少年。wèi shuāng yáng liǔ lǎo duō bìng,jì yǔ fú róng měi shǎo nián。

秋日书怀

白玉蟾

秋风秋雨索人诗,云放千山翠色奇。qiū fēng qiū yǔ suǒ rén shī,yún fàng qiān shān cuì sè qí。
重九数来还渐近,木犀开了不曾知。zhòng jiǔ shù lái hái jiàn jìn,mù xī kāi le bù céng zhī。

残春

白玉蟾

昨日春光更水涯,水涯今日已春赊。zuó rì chūn guāng gèng shuǐ yá,shuǐ yá jīn rì yǐ chūn shē。
春归只道无踪迹,尚有青苔一片花。chūn guī zhǐ dào wú zōng jì,shàng yǒu qīng tái yī piàn huā。

萧侍郎故居

白玉蟾

玉笥山前萧子云,手携白璧玩青春。yù sì shān qián xiāo zi yún,shǒu xié bái bì wán qīng chūn。
碧坛夜夜松风起,八十二人朝玉宸。bì tán yè yè sōng fēng qǐ,bā shí èr rén cháo yù chén。

行春辞

白玉蟾

一斗百篇诚有之,无人知我只春知。yī dòu bǎi piān chéng yǒu zhī,wú rén zhī wǒ zhǐ chūn zhī。
吟逢蝴蝶即庄子,醉见海棠真贵妃。yín féng hú dié jí zhuāng zi,zuì jiàn hǎi táng zhēn guì fēi。

行春辞

白玉蟾

春来春去不知时,只有诗人冷眼窥。chūn lái chūn qù bù zhī shí,zhǐ yǒu shī rén lěng yǎn kuī。
夜雨揩磨好山色,晓风抬举旧花枝。yè yǔ kāi mó hǎo shān sè,xiǎo fēng tái jǔ jiù huā zhī。

行春辞

白玉蟾

园园是日是花开,我又何朝不醉来。yuán yuán shì rì shì huā kāi,wǒ yòu hé cháo bù zuì lái。
井有人焉蛙两部,日之夕矣蝶三台。jǐng yǒu rén yān wā liǎng bù,rì zhī xī yǐ dié sān tái。

行春辞

白玉蟾

借彼笙箫鼓笛中,诗人随分得春风。jiè bǐ shēng xiāo gǔ dí zhōng,shī rén suí fēn dé chūn fēng。
提壶处处差监酒,布谷朝朝讲劝农。tí hú chù chù chà jiān jiǔ,bù gǔ cháo cháo jiǎng quàn nóng。

行春辞

白玉蟾

几日春功似有加,晓来万象尽排衙。jǐ rì chūn gōng shì yǒu jiā,xiǎo lái wàn xiàng jǐn pái yá。
群莺主管园林事,一雨巡行桃李花。qún yīng zhǔ guǎn yuán lín shì,yī yǔ xún xíng táo lǐ huā。

行春辞

白玉蟾

终日寻春入醉乡,不知何处见春光。zhōng rì xún chūn rù zuì xiāng,bù zhī hé chù jiàn chūn guāng。
风条舞绿水杨柳,雨点飞红山海棠。fēng tiáo wǔ lǜ shuǐ yáng liǔ,yǔ diǎn fēi hóng shān hǎi táng。

行春辞

白玉蟾

政是风娇日騃天,蔷薇粉褪海棠蔫。zhèng shì fēng jiāo rì ái tiān,qiáng wēi fěn tuì hǎi táng niān。
贵人那得看花福,多在绿窗犹醉眠。guì rén nà dé kàn huā fú,duō zài lǜ chuāng yóu zuì mián。

行春辞

白玉蟾

绿杨无力暖相依,不管黄莺诉落晖。lǜ yáng wú lì nuǎn xiāng yī,bù guǎn huáng yīng sù luò huī。
水被鱼吹成雨点,花为蝶扰逐风飞。shuǐ bèi yú chuī chéng yǔ diǎn,huā wèi dié rǎo zhú fēng fēi。