古诗词

悲秋辞

白玉蟾

虫声树声各已变,吾知流年暗中换。chóng shēng shù shēng gè yǐ biàn,wú zhī liú nián àn zhōng huàn。
昼乌夜兔忙如箭,秋光渐入芦花岸。zhòu wū yè tù máng rú jiàn,qiū guāng jiàn rù lú huā àn。
芦花白兮蓼花红,鸿雁跧蹲满荻丛。lú huā bái xī liǎo huā hóng,hóng yàn quán dūn mǎn dí cóng。
牡丹海棠如梦中,莲藕香散池馆空。mǔ dān hǎi táng rú mèng zhōng,lián ǒu xiāng sàn chí guǎn kōng。
人生岁月去如水,燕去莺归一弹指。rén shēng suì yuè qù rú shuǐ,yàn qù yīng guī yī dàn zhǐ。
星霜磨老道人心,满目世人纷如蚁。xīng shuāng mó lǎo dào rén xīn,mǎn mù shì rén fēn rú yǐ。
感今慨昔令人愁,乃知宋玉非悲秋。gǎn jīn kǎi xī lìng rén chóu,nǎi zhī sòng yù fēi bēi qiū。
江山紫翠饯汉唐,风物不复追商周。jiāng shān zǐ cuì jiàn hàn táng,fēng wù bù fù zhuī shāng zhōu。
古人混混去不返,今人纷纷知何限。gǔ rén hùn hùn qù bù fǎn,jīn rén fēn fēn zhī hé xiàn。
古人怜今今怜古,夕阳影里云影乱。gǔ rén lián jīn jīn lián gǔ,xī yáng yǐng lǐ yún yǐng luàn。
此身飘飘如游尘,身体发肤皆他人。cǐ shēn piāo piāo rú yóu chén,shēn tǐ fā fū jiē tā rén。
尚馀方寸管喜怒,不敢漏泄天公嗔。shàng yú fāng cùn guǎn xǐ nù,bù gǎn lòu xiè tiān gōng chēn。
向时欢娱成冷落,谁与感慨怜萧索。xiàng shí huān yú chéng lěng luò,shuí yǔ gǎn kǎi lián xiāo suǒ。
定知悲喜聚散因,世间果无扬州鹤。dìng zhī bēi xǐ jù sàn yīn,shì jiān guǒ wú yáng zhōu hè。
所可悲者贫且孤,览镜自笑清而癯。suǒ kě bēi zhě pín qiě gū,lǎn jìng zì xiào qīng ér qú。
安能十事九如意,定数岂复人能逾。ān néng shí shì jiǔ rú yì,dìng shù qǐ fù rén néng yú。
秋风起兮秋水寒,秋心悲兮秋兴酸。qiū fēng qǐ xī qiū shuǐ hán,qiū xīn bēi xī qiū xīng suān。
佳人一去不复还,顾影度此时光难。jiā rén yī qù bù fù hái,gù yǐng dù cǐ shí guāng nán。
此心寥寥秋夜月,孤光散入寒光阔。cǐ xīn liáo liáo qiū yè yuè,gū guāng sàn rù hán guāng kuò。
夜深月落无人知,江上渔翁空网撒。yè shēn yuè luò wú rén zhī,jiāng shàng yú wēng kōng wǎng sā。
不堪举此向愁人,使人泣下肝肠裂。bù kān jǔ cǐ xiàng chóu rén,shǐ rén qì xià gān cháng liè。
何人为我调素琴,叠叠为我写孤襟。hé rén wèi wǒ diào sù qín,dié dié wèi wǒ xiě gū jīn。
庶令鬼神伴伊泣,山空树冷风萧森。shù lìng guǐ shén bàn yī qì,shān kōng shù lěng fēng xiāo sēn。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

赠雷怡真

白玉蟾

地魄天魂日月精,夺来鼎内及时烹。dì pò tiān hún rì yuè jīng,duó lái dǐng nèi jí shí pēng。
只行龟斗蛇争法,早是龙吟虎啸声。zhǐ xíng guī dòu shé zhēng fǎ,zǎo shì lóng yín hǔ xiào shēng。
神水华池初匹配,黄芽白雪便分明。shén shuǐ huá chí chū pǐ pèi,huáng yá bái xuě biàn fēn míng。
这些是饮刀圭处,渐渐抽添渐渐成。zhè xiē shì yǐn dāo guī chù,jiàn jiàn chōu tiān jiàn jiàn chéng。

题玉隆宫壁

白玉蟾

旌阳归去太康年,石灶灰寒古洞前。jīng yáng guī qù tài kāng nián,shí zào huī hán gǔ dòng qián。
笑斩白龙横蓼岸,醉骑黄鹤步云天。xiào zhǎn bái lóng héng liǎo àn,zuì qí huáng hè bù yún tiān。
金丹玉屑不复得,铁臼石函犹宛然。jīn dān yù xiè bù fù dé,tiě jiù shí hán yóu wǎn rán。
四十二口家何在,猿啸西山柏树烟。sì shí èr kǒu jiā hé zài,yuán xiào xī shān bǎi shù yān。

题清虚堂

白玉蟾

月移花影来窗外,风引松声到枕边。yuè yí huā yǐng lái chuāng wài,fēng yǐn sōng shēng dào zhěn biān。
长剑舞馀烹茗试,新诗吟就抱琴眠。zhǎng jiàn wǔ yú pēng míng shì,xīn shī yín jiù bào qín mián。
酒醅初泼青螺髓,香篆常烧紫马鞭。jiǔ pēi chū pō qīng luó suǐ,xiāng zhuàn cháng shāo zǐ mǎ biān。
九曲溪头冲佑观,清虚堂里有神仙。jiǔ qū xī tóu chōng yòu guān,qīng xū táng lǐ yǒu shén xiān。

赋诗二首呈懒翁其一

白玉蟾

惊秋镜里鬓边星,到处溪山皆洞庭。jīng qiū jìng lǐ bìn biān xīng,dào chù xī shān jiē dòng tíng。
怒雨打莲攲沼绿,颠风掣竹过墙青。nù yǔ dǎ lián qī zhǎo lǜ,diān fēng chè zhú guò qiáng qīng。
趁船紫燕辞芹渚,缩颈白鸥眠蓼汀。chèn chuán zǐ yàn cí qín zhǔ,suō jǐng bái ōu mián liǎo tīng。
荷笠欲寻懒翁去,带些爽气入疏棂。hé lì yù xún lǎn wēng qù,dài xiē shuǎng qì rù shū líng。

暮抵懒翁斋醉吟

白玉蟾

旋开白酒买莲房,满泻桐膏照玉缸。xuán kāi bái jiǔ mǎi lián fáng,mǎn xiè tóng gāo zhào yù gāng。
月女冷窥青斗帐,风神轻撼碧纱窗。yuè nǚ lěng kuī qīng dòu zhàng,fēng shén qīng hàn bì shā chuāng。
公疑我是今皇甫,我恐公为昔老庞。gōng yí wǒ shì jīn huáng fǔ,wǒ kǒng gōng wèi xī lǎo páng。
醉后唾珠粘纸面,笑将笔力与人扛。zuì hòu tuò zhū zhān zhǐ miàn,xiào jiāng bǐ lì yǔ rén káng。

赠紫华侍经周希清

白玉蟾

螓首蛾眉天上人,不知何事到红尘。qín shǒu é méi tiān shàng rén,bù zhī hé shì dào hóng chén。
神霄蕊笈今谁侍,紫府琪花不敢春。shén xiāo ruǐ jí jīn shuí shì,zǐ fǔ qí huā bù gǎn chūn。
无梦去陪王母宴,前生多是紫虚身。wú mèng qù péi wáng mǔ yàn,qián shēng duō shì zǐ xū shēn。
寄言寻取蓬莱路,风送双鸾上太旻。jì yán xún qǔ péng lái lù,fēng sòng shuāng luán shàng tài mín。

赠天庆观

白玉蟾

买得螺江一叶舟,功名如蜡何休休。mǎi dé luó jiāng yī yè zhōu,gōng míng rú là hé xiū xiū。
我无曳尾乞怜态,早作灰心不仕谋。wǒ wú yè wěi qǐ lián tài,zǎo zuò huī xīn bù shì móu。
已学漆园耕白兆,甘为关令候青牛。yǐ xué qī yuán gēng bái zhào,gān wèi guān lìng hòu qīng niú。
刀圭底事凭谁会,明月清风为点头。dāo guī dǐ shì píng shuí huì,míng yuè qīng fēng wèi diǎn tóu。

题岳祠

白玉蟾

南来一剑住三山,分得平生风月欢。nán lái yī jiàn zhù sān shān,fēn dé píng shēng fēng yuè huān。
虽宰旌阳应施药,本求勾漏为修丹。suī zǎi jīng yáng yīng shī yào,běn qiú gōu lòu wèi xiū dān。
蒙庄且慕漆园禄,李老尝为柱下官。méng zhuāng qiě mù qī yuán lù,lǐ lǎo cháng wèi zhù xià guān。
我视荣华真惯见,何如早炼碧琅玕。wǒ shì róng huá zhēn guàn jiàn,hé rú zǎo liàn bì láng gān。

桐柏观留别

白玉蟾

身落天台古洞天,蒲团未暖又飘然。shēn luò tiān tái gǔ dòng tiān,pú tuán wèi nuǎn yòu piāo rán。
如何庵不琼台地,想是吾非桐柏仙。rú hé ān bù qióng tái dì,xiǎng shì wú fēi tóng bǎi xiān。
无复得餐三井水,未曾深结九峰缘。wú fù dé cān sān jǐng shuǐ,wèi céng shēn jié jiǔ fēng yuán。
杖头挑月下山去,空使寒猿啸晓烟。zhàng tóu tiāo yuè xià shān qù,kōng shǐ hán yuán xiào xiǎo yān。

步虚

白玉蟾

玉殿朝回夜已深,三千世界静沉沉。yù diàn cháo huí yè yǐ shēn,sān qiān shì jiè jìng chén chén。
微微花雨粘琪树,浩浩天风动宝林。wēi wēi huā yǔ zhān qí shù,hào hào tiān fēng dòng bǎo lín。
烟锁昆仑山上顶,月明娑竭海中心。yān suǒ kūn lún shān shàng dǐng,yuè míng suō jié hǎi zhōng xīn。
步虚声断一回首,十二楼台何处寻。bù xū shēng duàn yī huí shǒu,shí èr lóu tái hé chù xún。

白玉蟾

新巢故园两依依,似与春花秋叶期。xīn cháo gù yuán liǎng yī yī,shì yǔ chūn huā qiū yè qī。
雨过池塘得泥迹,日高台榭卷帘迟。yǔ guò chí táng dé ní jì,rì gāo tái xiè juǎn lián chí。
秋千节后初相见,祓禊人归有所思。qiū qiān jié hòu chū xiāng jiàn,fú xì rén guī yǒu suǒ sī。
双侣多情拟凭仗,小笺封就碧云诗。shuāng lǚ duō qíng nǐ píng zhàng,xiǎo jiān fēng jiù bì yún shī。

演教堂

白玉蟾

洞霄大涤扈神京,玉佩金珰会百灵。dòng xiāo dà dí hù shén jīng,yù pèi jīn dāng huì bǎi líng。
天柱一尖凌碧落,云关九锁叠苍屏。tiān zhù yī jiān líng bì luò,yún guān jiǔ suǒ dié cāng píng。
前峰后峰烟漠漠,东洞西洞风泠泠。qián fēng hòu fēng yān mò mò,dōng dòng xī dòng fēng líng líng。
见说坡仙诗墨在,约君同坐翠蛟亭。jiàn shuō pō xiān shī mò zài,yuē jūn tóng zuò cuì jiāo tíng。

洞庭

白玉蟾

帆腹膨脝饱北风,一弹指顷万山空。fān fù péng hēng bǎo běi fēng,yī dàn zhǐ qǐng wàn shān kōng。
天垂九马层云外,人在孤鸿过影中。tiān chuí jiǔ mǎ céng yún wài,rén zài gū hóng guò yǐng zhōng。
夙世曾游银世界,飞精复谒水精宫。sù shì céng yóu yín shì jiè,fēi jīng fù yè shuǐ jīng gōng。
湖神波吏须相识,吾在神霄旧有功。hú shén bō lì xū xiāng shí,wú zài shén xiāo jiù yǒu gōng。

次水帘洞韵

白玉蟾

天上真珠直下垂,更无钩箔惹尘埃。tiān shàng zhēn zhū zhí xià chuí,gèng wú gōu bó rě chén āi。
青鸾白鹤从教入,紫诏黄封不用来。qīng luán bái hè cóng jiào rù,zǐ zhào huáng fēng bù yòng lái。
夜月只为苏邝照,晚风端与葛黄开。yè yuè zhǐ wèi sū kuàng zhào,wǎn fēng duān yǔ gé huáng kāi。
纵饶展挂长千尺,莫掩罗浮紫翠堆。zòng ráo zhǎn guà zhǎng qiān chǐ,mò yǎn luó fú zǐ cuì duī。

罗浮歌朝斗回作

白玉蟾

紫霄飞步谒琼楼,回首人间只一周。zǐ xiāo fēi bù yè qióng lóu,huí shǒu rén jiān zhǐ yī zhōu。
云绕昆仑山上起,月沉娑竭水中浮。yún rào kūn lún shān shàng qǐ,yuè chén suō jié shuǐ zhōng fú。
香烟欲断归来早,羽驾相迎未敢留。xiāng yān yù duàn guī lái zǎo,yǔ jià xiāng yíng wèi gǎn liú。
尽洗尘缘知熟路,瑶池花木未应秋。jǐn xǐ chén yuán zhī shú lù,yáo chí huā mù wèi yīng qiū。