古诗词

悲秋辞

白玉蟾

虫声树声各已变,吾知流年暗中换。chóng shēng shù shēng gè yǐ biàn,wú zhī liú nián àn zhōng huàn。
昼乌夜兔忙如箭,秋光渐入芦花岸。zhòu wū yè tù máng rú jiàn,qiū guāng jiàn rù lú huā àn。
芦花白兮蓼花红,鸿雁跧蹲满荻丛。lú huā bái xī liǎo huā hóng,hóng yàn quán dūn mǎn dí cóng。
牡丹海棠如梦中,莲藕香散池馆空。mǔ dān hǎi táng rú mèng zhōng,lián ǒu xiāng sàn chí guǎn kōng。
人生岁月去如水,燕去莺归一弹指。rén shēng suì yuè qù rú shuǐ,yàn qù yīng guī yī dàn zhǐ。
星霜磨老道人心,满目世人纷如蚁。xīng shuāng mó lǎo dào rén xīn,mǎn mù shì rén fēn rú yǐ。
感今慨昔令人愁,乃知宋玉非悲秋。gǎn jīn kǎi xī lìng rén chóu,nǎi zhī sòng yù fēi bēi qiū。
江山紫翠饯汉唐,风物不复追商周。jiāng shān zǐ cuì jiàn hàn táng,fēng wù bù fù zhuī shāng zhōu。
古人混混去不返,今人纷纷知何限。gǔ rén hùn hùn qù bù fǎn,jīn rén fēn fēn zhī hé xiàn。
古人怜今今怜古,夕阳影里云影乱。gǔ rén lián jīn jīn lián gǔ,xī yáng yǐng lǐ yún yǐng luàn。
此身飘飘如游尘,身体发肤皆他人。cǐ shēn piāo piāo rú yóu chén,shēn tǐ fā fū jiē tā rén。
尚馀方寸管喜怒,不敢漏泄天公嗔。shàng yú fāng cùn guǎn xǐ nù,bù gǎn lòu xiè tiān gōng chēn。
向时欢娱成冷落,谁与感慨怜萧索。xiàng shí huān yú chéng lěng luò,shuí yǔ gǎn kǎi lián xiāo suǒ。
定知悲喜聚散因,世间果无扬州鹤。dìng zhī bēi xǐ jù sàn yīn,shì jiān guǒ wú yáng zhōu hè。
所可悲者贫且孤,览镜自笑清而癯。suǒ kě bēi zhě pín qiě gū,lǎn jìng zì xiào qīng ér qú。
安能十事九如意,定数岂复人能逾。ān néng shí shì jiǔ rú yì,dìng shù qǐ fù rén néng yú。
秋风起兮秋水寒,秋心悲兮秋兴酸。qiū fēng qǐ xī qiū shuǐ hán,qiū xīn bēi xī qiū xīng suān。
佳人一去不复还,顾影度此时光难。jiā rén yī qù bù fù hái,gù yǐng dù cǐ shí guāng nán。
此心寥寥秋夜月,孤光散入寒光阔。cǐ xīn liáo liáo qiū yè yuè,gū guāng sàn rù hán guāng kuò。
夜深月落无人知,江上渔翁空网撒。yè shēn yuè luò wú rén zhī,jiāng shàng yú wēng kōng wǎng sā。
不堪举此向愁人,使人泣下肝肠裂。bù kān jǔ cǐ xiàng chóu rén,shǐ rén qì xià gān cháng liè。
何人为我调素琴,叠叠为我写孤襟。hé rén wèi wǒ diào sù qín,dié dié wèi wǒ xiě gū jīn。
庶令鬼神伴伊泣,山空树冷风萧森。shù lìng guǐ shén bàn yī qì,shān kōng shù lěng fēng xiāo sēn。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

步虚四章

白玉蟾

昔在神霄府,飞云步玉天。xī zài shén xiāo fǔ,fēi yún bù yù tiān。
玉天三十六,六梵聚飞仙。yù tiān sān shí liù,liù fàn jù fēi xiān。
太帝升烟殿,东皇驾凤軿。tài dì shēng yān diàn,dōng huáng jià fèng píng。
真灵来亿万,听演太灵篇。zhēn líng lái yì wàn,tīng yǎn tài líng piān。

步虚四章

白玉蟾

玉清长生君,锡命青华房。yù qīng zhǎng shēng jūn,xī mìng qīng huá fáng。
上念神母言,下慰天八方。shàng niàn shén mǔ yán,xià wèi tiān bā fāng。
八方俱红尘,尘埃何迷茫。bā fāng jù hóng chén,chén āi hé mí máng。
谁复念玉府,飞神登苍苍。shuí fù niàn yù fǔ,fēi shén dēng cāng cāng。

步虚四章

白玉蟾

帝在蕊珠殿,骞林白鹤翔。dì zài ruǐ zhū diàn,qiān lín bái hè xiáng。
方会琪花宴,遽听青鸾歌。fāng huì qí huā yàn,jù tīng qīng luán gē。
云笼六六天,下界徒嗷嗷。yún lóng liù liù tiān,xià jiè tú áo áo。
尔不慕玉府,轮回复奈何。ěr bù mù yù fǔ,lún huí fù nài hé。

步虚四章

白玉蟾

清都五云天,天中飞紫琼。qīng dōu wǔ yún tiān,tiān zhōng fēi zǐ qióng。
上皆青琳府,中有白玉京。shàng jiē qīng lín fǔ,zhōng yǒu bái yù jīng。
风露凄且冷,蕊宫云冥冥。fēng lù qī qiě lěng,ruǐ gōng yún míng míng。
玉童折珊瑚,下弄银河星。yù tóng zhé shān hú,xià nòng yín hé xīng。

易水辞

白玉蟾

天为燕丹畜赵高,风鸣易水止荆轲。tiān wèi yàn dān chù zhào gāo,fēng míng yì shuǐ zhǐ jīng kē。
不令刘季身秦怨,却速吴陈此水过。bù lìng liú jì shēn qín yuàn,què sù wú chén cǐ shuǐ guò。
秦王环柱剑光急,尺八匕首手死执。qín wáng huán zhù jiàn guāng jí,chǐ bā bǐ shǒu shǒu sǐ zhí。
伊独徙木信市人,殿下钤奴嬴得立。yī dú xǐ mù xìn shì rén,diàn xià qián nú yíng dé lì。

鹤谣

白玉蟾

鹤者胎化之禽兮明明,后玄鹄兮前苍鹰,冲若舞兮太清。hè zhě tāi huà zhī qín xī míng míng,hòu xuán gǔ xī qián cāng yīng,chōng ruò wǔ xī tài qīng。

鹤谣

白玉蟾

鹤者还丹之使兮洋洋,缟云衣兮玄绮裳,唳以下兮郴阳。hè zhě hái dān zhī shǐ xī yáng yáng,gǎo yún yī xī xuán qǐ shang,lì yǐ xià xī chēn yáng。

鹤谣

白玉蟾

鹤者冲虚之梯兮冥冥,朱霞弁兮翠锦熭,浩然归兮辽东。hè zhě chōng xū zhī tī xī míng míng,zhū xiá biàn xī cuì jǐn wèi,hào rán guī xī liáo dōng。

鹤谣

白玉蟾

鹤者飞仙之御兮英英,十二裙兮六六领,翻而来兮华亭。hè zhě fēi xiān zhī yù xī yīng yīng,shí èr qún xī liù liù lǐng,fān ér lái xī huá tíng。

鹤谣

白玉蟾

鹤兮鹤兮芝田兮,遐征不可望兮,倏去忽来兮。hè xī hè xī zhī tián xī,xiá zhēng bù kě wàng xī,shū qù hū lái xī。

鹤谣

白玉蟾

鹤兮鹤兮瑶池兮,若有控以御兮,杳不可诘兮。hè xī hè xī yáo chí xī,ruò yǒu kòng yǐ yù xī,yǎo bù kě jí xī。

鹤谣

白玉蟾

鹤兮鹤兮玄圃兮,是必有以致兮,将为谁来兮。hè xī hè xī xuán pǔ xī,shì bì yǒu yǐ zhì xī,jiāng wèi shuí lái xī。

鹤谣

白玉蟾

鹤兮鹤兮丹丘兮,下界尘土腥兮,何当致我归兮。hè xī hè xī dān qiū xī,xià jiè chén tǔ xīng xī,hé dāng zhì wǒ guī xī。

怀仙吟

白玉蟾

我怀仙兮神仙侣,霞裾摇曳兮居何所。wǒ huái xiān xī shén xiān lǚ,xiá jū yáo yè xī jū hé suǒ。
见鹤长吟犹可覆,蓬莱果在半步许。jiàn hè zhǎng yín yóu kě fù,péng lái guǒ zài bàn bù xǔ。
空留宝墨落人间,字句成行秋雁序。kōng liú bǎo mò luò rén jiān,zì jù chéng xíng qiū yàn xù。
正心诚意语犹奇,谁识忘形相尔汝。zhèng xīn chéng yì yǔ yóu qí,shuí shí wàng xíng xiāng ěr rǔ。

见鹤吟

白玉蟾

纸上画仙挂古壁,朝朝暮暮被烟熏。zhǐ shàng huà xiān guà gǔ bì,cháo cháo mù mù bèi yān xūn。
泥塑钟离木雕木,不是元皇大道君。ní sù zhōng lí mù diāo mù,bù shì yuán huáng dà dào jūn。
近来尘世无丹诀,哑口道人俱不说。jìn lái chén shì wú dān jué,yǎ kǒu dào rén jù bù shuō。
武夷散人不辱仙,只图一日三碗雪。wǔ yí sàn rén bù rǔ xiān,zhǐ tú yī rì sān wǎn xuě。
白鹤白鹤何方来,丹墀绛阙几时开。bái hè bái hè hé fāng lái,dān chí jiàng quē jǐ shí kāi。
空中莫作嘹唳声,片云冷风何快哉。kōng zhōng mò zuò liáo lì shēng,piàn yún lěng fēng hé kuài zāi。
鹤作声时我无耳,鹤振羽时我无眼。hè zuò shēng shí wǒ wú ěr,hè zhèn yǔ shí wǒ wú yǎn。
蓬莱只是半步许,一生且做老担板。péng lái zhǐ shì bàn bù xǔ,yī shēng qiě zuò lǎo dān bǎn。