古诗词

闻鹤叹

白玉蟾

霜翎雪羽胭脂顶,玄裳翠距白玉颈。shuāng líng xuě yǔ yān zhī dǐng,xuán shang cuì jù bái yù jǐng。
何年乘风下太清,芝田烟暝瑶池冷。hé nián chéng fēng xià tài qīng,zhī tián yān míng yáo chí lěng。
天台山上玉京天,何似青天玉帝前。tiān tái shān shàng yù jīng tiān,hé shì qīng tiān yù dì qián。
晓云黯淡但欲唳,夜月凄凉那得眠。xiǎo yún àn dàn dàn yù lì,yè yuè qī liáng nà dé mián。
君不见东海苍鱼浮吞舟,一朝失却风涛秋,陆地蝼蚁俱逆谋。jūn bù jiàn dōng hǎi cāng yú fú tūn zhōu,yī cháo shī què fēng tāo qiū,lù dì lóu yǐ jù nì móu。
又不见南山白虎啸裂石,一朝不得山林力,平原狸兔起图食。yòu bù jiàn nán shān bái hǔ xiào liè shí,yī cháo bù dé shān lín lì,píng yuán lí tù qǐ tú shí。
如彼茅圊蝇,不知天池翔大鹏。rú bǐ máo qīng yíng,bù zhī tiān chí xiáng dà péng。
如彼布裈虱,不知白鸾舞空碧。rú bǐ bù kūn shī,bù zhī bái luán wǔ kōng bì。
世间炎凉相渭泾,是非宠辱无限情。shì jiān yán liáng xiāng wèi jīng,shì fēi chǒng rǔ wú xiàn qíng。
彼鹤暂尔耳,自警聊自鸣。bǐ hè zàn ěr ěr,zì jǐng liáo zì míng。
山灵更须勤爱护,忽然鼓翅翔四溟。shān líng gèng xū qín ài hù,hū rán gǔ chì xiáng sì míng。
上有昆台琪花红,下有蓬山芝草青。shàng yǒu kūn tái qí huā hóng,xià yǒu péng shān zhī cǎo qīng。
山头知音复能几,几人得如华与丁。shān tóu zhī yīn fù néng jǐ,jǐ rén dé rú huá yǔ dīng。
那堪九霄去,人世无此声。nà kān jiǔ xiāo qù,rén shì wú cǐ shēng。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

赠蓝琴士

白玉蟾

逍遥阁下暮烟生,相对无言坐复行。xiāo yáo gé xià mù yān shēng,xiāng duì wú yán zuò fù xíng。
弹尽胡笳十八拍,床头剑吼月三更。dàn jǐn hú jiā shí bā pāi,chuáng tóu jiàn hǒu yuè sān gèng。

赠蓝琴士

白玉蟾

夜来莫说西山冷,见说庐山夏有冰。yè lái mò shuō xī shān lěng,jiàn shuō lú shān xià yǒu bīng。
直恐与君相别后,错听猿啸作琴声。zhí kǒng yǔ jūn xiāng bié hòu,cuò tīng yuán xiào zuò qín shēng。

清静经

白玉蟾

大地山河一卷经,拈来题目甚分明。dà dì shān hé yī juǎn jīng,niān lái tí mù shén fēn míng。
山花野草皆谈说,蠢动含灵侧耳听。shān huā yě cǎo jiē tán shuō,chǔn dòng hán líng cè ěr tīng。

招贤道士

白玉蟾

解鞍默默对斜晖,无限诗怀在翠微。jiě ān mò mò duì xié huī,wú xiàn shī huái zài cuì wēi。
一句秋鸿来入耳,两行客泪下沾衣。yī jù qiū hóng lái rù ěr,liǎng xíng kè lèi xià zhān yī。

秋思

白玉蟾

滴尽池荷无奈雨,吹翻井叶可怜风。dī jǐn chí hé wú nài yǔ,chuī fān jǐng yè kě lián fēng。
溪毛山骨犹无恙,尚有芦花对蓼红。xī máo shān gǔ yóu wú yàng,shàng yǒu lú huā duì liǎo hóng。

徐仙

白玉蟾

采樵有遇才三日,归路还家已十年。cǎi qiáo yǒu yù cái sān rì,guī lù hái jiā yǐ shí nián。
自古得仙非苦节,此坑安得号黄连。zì gǔ dé xiān fēi kǔ jié,cǐ kēng ān dé hào huáng lián。

忆西湖

白玉蟾

银月窥人夜漏沉,断蒲疏柳忽关心。yín yuè kuī rén yè lòu chén,duàn pú shū liǔ hū guān xīn。
西风为报西湖道,留取芙蓉供醉吟。xī fēng wèi bào xī hú dào,liú qǔ fú róng gōng zuì yín。

问花

白玉蟾

蓦地诗心到海棠,问花开未晓来忙。mò dì shī xīn dào hǎi táng,wèn huā kāi wèi xiǎo lái máng。
村童熟睡不知唤,惟有流莺语似簧。cūn tóng shú shuì bù zhī huàn,wéi yǒu liú yīng yǔ shì huáng。

梅花醉梦

白玉蟾

纸帐梅花醉梦间,了无它想鼻雷鼾。zhǐ zhàng méi huā zuì mèng jiān,le wú tā xiǎng bí léi hān。
鸳愁凤恨不入枕,睡觉身疑在广寒。yuān chóu fèng hèn bù rù zhěn,shuì jué shēn yí zài guǎng hán。

柏子家风

白玉蟾

山居剩得静乾坤,竹鼎时将柏子温。shān jū shèng dé jìng qián kūn,zhú dǐng shí jiāng bǎi zi wēn。
会似赵州参得透,等闲莫与俗夫论。huì shì zhào zhōu cān dé tòu,děng xián mò yǔ sú fū lùn。

首夏

白玉蟾

懒中倍觉我神清,烦恼如今叶似轻。lǎn zhōng bèi jué wǒ shén qīng,fán nǎo rú jīn yè shì qīng。
青士庭前销昼暑,苍官枕上送秋声。qīng shì tíng qián xiāo zhòu shǔ,cāng guān zhěn shàng sòng qiū shēng。

首夏

白玉蟾

日与浮云相往还,落花啼鸟总相关。rì yǔ fú yún xiāng wǎng hái,luò huā tí niǎo zǒng xiāng guān。
初无东观北门梦,只在西山南浦间。chū wú dōng guān běi mén mèng,zhǐ zài xī shān nán pǔ jiān。

首夏

白玉蟾

满目晴峦总是诗,诗情飞絮逐游丝。mǎn mù qíng luán zǒng shì shī,shī qíng fēi xù zhú yóu sī。
雨肥碧涧落花水,风瘦青松啼鸟枝。yǔ féi bì jiàn luò huā shuǐ,fēng shòu qīng sōng tí niǎo zhī。

与永兴观主梅

白玉蟾

破袖悬鹑鬓㖀苍,山前山后乐相羊。pò xiù xuán chún bìn lè cāng,shān qián shān hòu lè xiāng yáng。
三更月影如酥白,一树梅花似雪香。sān gèng yuè yǐng rú sū bái,yī shù méi huā shì xuě xiāng。

与永兴观主梅

白玉蟾

玉艳冰英绝可怜,即之时复一嫣然。yù yàn bīng yīng jué kě lián,jí zhī shí fù yī yān rán。
姑苏日暮逢西子,采石江明见谪仙。gū sū rì mù féng xī zi,cǎi shí jiāng míng jiàn zhé xiān。