古诗词

琵琶行

白玉蟾

长江浩浩送千古,江流不断鱼龙舞。zhǎng jiāng hào hào sòng qiān gǔ,jiāng liú bù duàn yú lóng wǔ。
芦花荻花愁暮云,天风吹我客湓浦。lú huā dí huā chóu mù yún,tiān fēng chuī wǒ kè pén pǔ。
移舟回首思故人,凄然一登琵琶亭。yí zhōu huí shǒu sī gù rén,qī rán yī dēng pí pá tíng。
琵琶亭上秦天远,琵琶亭下楚江横。pí pá tíng shàng qín tiān yuǎn,pí pá tíng xià chǔ jiāng héng。
呜呼我祖唐少傅,兜率天中已归去。wū hū wǒ zǔ táng shǎo fù,dōu lǜ tiān zhōng yǐ guī qù。
客来倚棹问渔翁,香山居士今何处。kè lái yǐ zhào wèn yú wēng,xiāng shān jū shì jīn hé chù。
冰魂雪魄挽不回,涛山浪屋空崔嵬。bīng hún xuě pò wǎn bù huí,tāo shān làng wū kōng cuī wéi。
樯乌惊起水鸥睡,绕船明月夜徘徊。qiáng wū jīng qǐ shuǐ ōu shuì,rào chuán míng yuè yè pái huái。
谪官江左秋风惨,江上黄昏月黯黯。zhé guān jiāng zuǒ qiū fēng cǎn,jiāng shàng huáng hūn yuè àn àn。
那堪送客闻琵琶,况对怨女不伤感。nà kān sòng kè wén pí pá,kuàng duì yuàn nǚ bù shāng gǎn。
洛阳城外虾牵陵,下有甲妓何娉婷。luò yáng chéng wài xiā qiān líng,xià yǒu jiǎ jì hé pīng tíng。
花落色衰婚舶客,独守孤舟伴月明。huā luò sè shuāi hūn bó kè,dú shǒu gū zhōu bàn yuè míng。
手抚琵琶意呜唈,挑拢撚抹缓复急。shǒu fǔ pí pá yì wū yì,tiāo lǒng niǎn mǒ huǎn fù jí。
大弦哀哀小弦悲,孤舟嫠妇岂不泣。dà xián āi āi xiǎo xián bēi,gū zhōu lí fù qǐ bù qì。
霓裳才歇六幺鸣,四弦尽作裂帛声。ní shang cái xiē liù yāo míng,sì xián jǐn zuò liè bó shēng。
碧落黄泉两凄苦,幽愁暗恨不堪听。bì luò huáng quán liǎng qī kǔ,yōu chóu àn hèn bù kān tīng。
凛如猿咽梧桐晚,款若莺啼春昼暖。lǐn rú yuán yàn wú tóng wǎn,kuǎn ruò yīng tí chūn zhòu nuǎn。
鹍弦转处如胡笳,宫调弹时若羌管。kūn xián zhuǎn chù rú hú jiā,gōng diào dàn shí ruò qiāng guǎn。
江州司马一断肠,灯前老泪如雨滂。jiāng zhōu sī mǎ yī duàn cháng,dēng qián lǎo lèi rú yǔ pāng。
老妇低眉娇滴滴,琵琶掩面罗衣香。lǎo fù dī méi jiāo dī dī,pí pá yǎn miàn luó yī xiāng。
初弹如珠后如缕,一声两声落花雨。chū dàn rú zhū hòu rú lǚ,yī shēng liǎng shēng luò huā yǔ。
诉尽平生云雨心,尽是春花秋月语。sù jǐn píng shēng yún yǔ xīn,jǐn shì chūn huā qiū yuè yǔ。
罗衣揾泪向人啼,妾是秦楼浪子妻。luó yī wèn lèi xiàng rén tí,qiè shì qín lóu làng zi qī。
流落烟尘归未得,青楼昔在洛阳西。liú luò yān chén guī wèi dé,qīng lóu xī zài luò yáng xī。
今嫁商人岂妾意,一曲萧骚夜无寐。jīn jià shāng rén qǐ qiè yì,yī qū xiāo sāo yè wú mèi。
秋风吹破居士心,琵琶声声堕珠泪。qiū fēng chuī pò jū shì xīn,pí pá shēng shēng duò zhū lèi。
居士左迁郁小邦,鼎鼐志愿犹未降。jū shì zuǒ qiān yù xiǎo bāng,dǐng nài zhì yuàn yóu wèi jiàng。
闻其曲声见其语,万斛愁肠如秋江。wén qí qū shēng jiàn qí yǔ,wàn hú chóu cháng rú qiū jiāng。
江花江草庐山下,春江花朝秋月夜。jiāng huā jiāng cǎo lú shān xià,chūn jiāng huā cháo qiū yuè yè。
江风飕飕江水寒,不见长安十年话。jiāng fēng sōu sōu jiāng shuǐ hán,bù jiàn zhǎng ān shí nián huà。
当时风月亦有情,为伊翻作琵琶行。dāng shí fēng yuè yì yǒu qíng,wèi yī fān zuò pí pá xíng。
居士悲乐似此妇,此妇激发居士情。jū shì bēi lè shì cǐ fù,cǐ fù jī fā jū shì qíng。
居士还朝此妇死,琵琶古声今已矣。jū shì hái cháo cǐ fù sǐ,pí pá gǔ shēng jīn yǐ yǐ。
邦人江上建此亭,古往今来亭下水。bāng rén jiāng shàng jiàn cǐ tíng,gǔ wǎng jīn lái tíng xià shuǐ。
柿叶翻红枫叶黄,荒烟压蓬月堕樯。shì yè fān hóng fēng yè huáng,huāng yān yā péng yuè duò qiáng。
星霜磨老香山句,香山骨冷今如霜。xīng shuāng mó lǎo xiāng shān jù,xiāng shān gǔ lěng jīn rú shuāng。
亭空江阔情何极,一思古人一叹息。tíng kōng jiāng kuò qíng hé jí,yī sī gǔ rén yī tàn xī。
两岸黄芦今画楼,山水窟中安乐国。liǎng àn huáng lú jīn huà lóu,shān shuǐ kū zhōng ān lè guó。
江国凄凉人自愁,香山一去三百秋。jiāng guó qī liáng rén zì chóu,xiāng shān yī qù sān bǎi qiū。
长江不管愁人恨,泪与江波还共流。zhǎng jiāng bù guǎn chóu rén hèn,lèi yǔ jiāng bō hái gòng liú。
九江风月嗟无主,孤月依然几今古。jiǔ jiāng fēng yuè jiē wú zhǔ,gū yuè yī rán jǐ jīn gǔ。
江头愁绝到三更,琵琶不作亦凄苦。jiāng tóu chóu jué dào sān gèng,pí pá bù zuò yì qī kǔ。
我来适是九世孙,思贤怀古独销魂。wǒ lái shì shì jiǔ shì sūn,sī xián huái gǔ dú xiāo hún。
悲风如舞琵琶调,哀鸟如歌琵琶弦。bēi fēng rú wǔ pí pá diào,āi niǎo rú gē pí pá xián。
古人去去不复返,孤亭寂寂寒江远。gǔ rén qù qù bù fù fǎn,gū tíng jì jì hán jiāng yuǎn。
琵琶无声万艇横,留得庐山遮醉眼。pí pá wú shēng wàn tǐng héng,liú dé lú shān zhē zuì yǎn。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

徐道士水墨屏

白玉蟾

人远看来短,山遥淡欲无。rén yuǎn kàn lái duǎn,shān yáo dàn yù wú。
水边渔舍密,天际客帆孤。shuǐ biān yú shě mì,tiān jì kè fān gū。

徐道士水墨屏

白玉蟾

乱山草斜出,危冈竹倒悬。luàn shān cǎo xié chū,wēi gāng zhú dào xuán。
人家春树里,山色夕阳边。rén jiā chūn shù lǐ,shān sè xī yáng biān。

徐道士水墨屏

白玉蟾

霜月沉青嶂,汀鸥卧白沙。shuāng yuè chén qīng zhàng,tīng ōu wò bái shā。
晓风删竹叶,秋雾补山丫。xiǎo fēng shān zhú yè,qiū wù bǔ shān yā。

春宵有感

白玉蟾

春夜常如岁,何妨秉烛嬉。chūn yè cháng rú suì,hé fáng bǐng zhú xī。
百花俱中酒,万竹自吟诗。bǎi huā jù zhōng jiǔ,wàn zhú zì yín shī。

春宵有感

白玉蟾

安得安期枣,如瓜恐不然。ān dé ān qī zǎo,rú guā kǒng bù rán。
楚江萍似斗,泰华藕如船。chǔ jiāng píng shì dòu,tài huá ǒu rú chuán。

春宵有感

白玉蟾

百念今何女,何年遂大刀。bǎi niàn jīn hé nǚ,hé nián suì dà dāo。
瑶池春不老,谁复敢偷桃。yáo chí chūn bù lǎo,shuí fù gǎn tōu táo。

春宵有感

白玉蟾

憎却堤边柳,青丝复尔长。zēng què dī biān liǔ,qīng sī fù ěr zhǎng。
自怜愁里鬓,不觉暗中霜。zì lián chóu lǐ bìn,bù jué àn zhōng shuāng。

春宵有感

白玉蟾

月落知何处,夜长无了时。yuè luò zhī hé chù,yè zhǎng wú le shí。
幽人春自感,莺燕亦何知。yōu rén chūn zì gǎn,yīng yàn yì hé zhī。

春宵有感

白玉蟾

书来相借问,客至欲如何。shū lái xiāng jiè wèn,kè zhì yù rú hé。
自草黄庭去,归来管割鹅。zì cǎo huáng tíng qù,guī lái guǎn gē é。

春宵有感

白玉蟾

命驾承千里,论文且一樽。mìng jià chéng qiān lǐ,lùn wén qiě yī zūn。
春高人易老,风雨闭柴门。chūn gāo rén yì lǎo,fēng yǔ bì chái mén。

春宵有感

白玉蟾

多愁君自尔,不乐我何曾。duō chóu jūn zì ěr,bù lè wǒ hé céng。
西北山如削,明朝约共登。xī běi shān rú xuē,míng cháo yuē gòng dēng。

闲吟

白玉蟾

东园风雨霁,一巷海棠开。dōng yuán fēng yǔ jì,yī xiàng hǎi táng kāi。
曲折穿花去,深行忘却回。qū zhé chuān huā qù,shēn xíng wàng què huí。

闲吟

白玉蟾

回首乌啼夜,伤心月满楼。huí shǒu wū tí yè,shāng xīn yuè mǎn lóu。
真成花命薄,不及柳风流。zhēn chéng huā mìng báo,bù jí liǔ fēng liú。

闲吟

白玉蟾

啼鸟千山暮,轻风一路清。tí niǎo qiān shān mù,qīng fēng yī lù qīng。
草连江色暝,月对夕阳明。cǎo lián jiāng sè míng,yuè duì xī yáng míng。

听琴

白玉蟾

十指生秋水,数声弹夕阳。shí zhǐ shēng qiū shuǐ,shù shēng dàn xī yáng。
不知君此曲,曾断几人肠。bù zhī jūn cǐ qū,céng duàn jǐ rén cháng。