古诗词

琵琶行

白玉蟾

长江浩浩送千古,江流不断鱼龙舞。zhǎng jiāng hào hào sòng qiān gǔ,jiāng liú bù duàn yú lóng wǔ。
芦花荻花愁暮云,天风吹我客湓浦。lú huā dí huā chóu mù yún,tiān fēng chuī wǒ kè pén pǔ。
移舟回首思故人,凄然一登琵琶亭。yí zhōu huí shǒu sī gù rén,qī rán yī dēng pí pá tíng。
琵琶亭上秦天远,琵琶亭下楚江横。pí pá tíng shàng qín tiān yuǎn,pí pá tíng xià chǔ jiāng héng。
呜呼我祖唐少傅,兜率天中已归去。wū hū wǒ zǔ táng shǎo fù,dōu lǜ tiān zhōng yǐ guī qù。
客来倚棹问渔翁,香山居士今何处。kè lái yǐ zhào wèn yú wēng,xiāng shān jū shì jīn hé chù。
冰魂雪魄挽不回,涛山浪屋空崔嵬。bīng hún xuě pò wǎn bù huí,tāo shān làng wū kōng cuī wéi。
樯乌惊起水鸥睡,绕船明月夜徘徊。qiáng wū jīng qǐ shuǐ ōu shuì,rào chuán míng yuè yè pái huái。
谪官江左秋风惨,江上黄昏月黯黯。zhé guān jiāng zuǒ qiū fēng cǎn,jiāng shàng huáng hūn yuè àn àn。
那堪送客闻琵琶,况对怨女不伤感。nà kān sòng kè wén pí pá,kuàng duì yuàn nǚ bù shāng gǎn。
洛阳城外虾牵陵,下有甲妓何娉婷。luò yáng chéng wài xiā qiān líng,xià yǒu jiǎ jì hé pīng tíng。
花落色衰婚舶客,独守孤舟伴月明。huā luò sè shuāi hūn bó kè,dú shǒu gū zhōu bàn yuè míng。
手抚琵琶意呜唈,挑拢撚抹缓复急。shǒu fǔ pí pá yì wū yì,tiāo lǒng niǎn mǒ huǎn fù jí。
大弦哀哀小弦悲,孤舟嫠妇岂不泣。dà xián āi āi xiǎo xián bēi,gū zhōu lí fù qǐ bù qì。
霓裳才歇六幺鸣,四弦尽作裂帛声。ní shang cái xiē liù yāo míng,sì xián jǐn zuò liè bó shēng。
碧落黄泉两凄苦,幽愁暗恨不堪听。bì luò huáng quán liǎng qī kǔ,yōu chóu àn hèn bù kān tīng。
凛如猿咽梧桐晚,款若莺啼春昼暖。lǐn rú yuán yàn wú tóng wǎn,kuǎn ruò yīng tí chūn zhòu nuǎn。
鹍弦转处如胡笳,宫调弹时若羌管。kūn xián zhuǎn chù rú hú jiā,gōng diào dàn shí ruò qiāng guǎn。
江州司马一断肠,灯前老泪如雨滂。jiāng zhōu sī mǎ yī duàn cháng,dēng qián lǎo lèi rú yǔ pāng。
老妇低眉娇滴滴,琵琶掩面罗衣香。lǎo fù dī méi jiāo dī dī,pí pá yǎn miàn luó yī xiāng。
初弹如珠后如缕,一声两声落花雨。chū dàn rú zhū hòu rú lǚ,yī shēng liǎng shēng luò huā yǔ。
诉尽平生云雨心,尽是春花秋月语。sù jǐn píng shēng yún yǔ xīn,jǐn shì chūn huā qiū yuè yǔ。
罗衣揾泪向人啼,妾是秦楼浪子妻。luó yī wèn lèi xiàng rén tí,qiè shì qín lóu làng zi qī。
流落烟尘归未得,青楼昔在洛阳西。liú luò yān chén guī wèi dé,qīng lóu xī zài luò yáng xī。
今嫁商人岂妾意,一曲萧骚夜无寐。jīn jià shāng rén qǐ qiè yì,yī qū xiāo sāo yè wú mèi。
秋风吹破居士心,琵琶声声堕珠泪。qiū fēng chuī pò jū shì xīn,pí pá shēng shēng duò zhū lèi。
居士左迁郁小邦,鼎鼐志愿犹未降。jū shì zuǒ qiān yù xiǎo bāng,dǐng nài zhì yuàn yóu wèi jiàng。
闻其曲声见其语,万斛愁肠如秋江。wén qí qū shēng jiàn qí yǔ,wàn hú chóu cháng rú qiū jiāng。
江花江草庐山下,春江花朝秋月夜。jiāng huā jiāng cǎo lú shān xià,chūn jiāng huā cháo qiū yuè yè。
江风飕飕江水寒,不见长安十年话。jiāng fēng sōu sōu jiāng shuǐ hán,bù jiàn zhǎng ān shí nián huà。
当时风月亦有情,为伊翻作琵琶行。dāng shí fēng yuè yì yǒu qíng,wèi yī fān zuò pí pá xíng。
居士悲乐似此妇,此妇激发居士情。jū shì bēi lè shì cǐ fù,cǐ fù jī fā jū shì qíng。
居士还朝此妇死,琵琶古声今已矣。jū shì hái cháo cǐ fù sǐ,pí pá gǔ shēng jīn yǐ yǐ。
邦人江上建此亭,古往今来亭下水。bāng rén jiāng shàng jiàn cǐ tíng,gǔ wǎng jīn lái tíng xià shuǐ。
柿叶翻红枫叶黄,荒烟压蓬月堕樯。shì yè fān hóng fēng yè huáng,huāng yān yā péng yuè duò qiáng。
星霜磨老香山句,香山骨冷今如霜。xīng shuāng mó lǎo xiāng shān jù,xiāng shān gǔ lěng jīn rú shuāng。
亭空江阔情何极,一思古人一叹息。tíng kōng jiāng kuò qíng hé jí,yī sī gǔ rén yī tàn xī。
两岸黄芦今画楼,山水窟中安乐国。liǎng àn huáng lú jīn huà lóu,shān shuǐ kū zhōng ān lè guó。
江国凄凉人自愁,香山一去三百秋。jiāng guó qī liáng rén zì chóu,xiāng shān yī qù sān bǎi qiū。
长江不管愁人恨,泪与江波还共流。zhǎng jiāng bù guǎn chóu rén hèn,lèi yǔ jiāng bō hái gòng liú。
九江风月嗟无主,孤月依然几今古。jiǔ jiāng fēng yuè jiē wú zhǔ,gū yuè yī rán jǐ jīn gǔ。
江头愁绝到三更,琵琶不作亦凄苦。jiāng tóu chóu jué dào sān gèng,pí pá bù zuò yì qī kǔ。
我来适是九世孙,思贤怀古独销魂。wǒ lái shì shì jiǔ shì sūn,sī xián huái gǔ dú xiāo hún。
悲风如舞琵琶调,哀鸟如歌琵琶弦。bēi fēng rú wǔ pí pá diào,āi niǎo rú gē pí pá xián。
古人去去不复返,孤亭寂寂寒江远。gǔ rén qù qù bù fù fǎn,gū tíng jì jì hán jiāng yuǎn。
琵琶无声万艇横,留得庐山遮醉眼。pí pá wú shēng wàn tǐng héng,liú dé lú shān zhē zuì yǎn。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

华阳吟

白玉蟾

一泓神水满华池,夜夜池边白雪飞。yī hóng shén shuǐ mǎn huá chí,yè yè chí biān bái xuě fēi。
雪里有人擒玉兔,赶教明月上寒枝。xuě lǐ yǒu rén qín yù tù,gǎn jiào míng yuè shàng hán zhī。

华阳吟

白玉蟾

不动丝毫过玉关,关头自有玉京山。bù dòng sī háo guò yù guān,guān tóu zì yǒu yù jīng shān。
能于山上通来往,风搅九天霜雪寒。néng yú shān shàng tōng lái wǎng,fēng jiǎo jiǔ tiān shuāng xuě hán。

华阳吟

白玉蟾

谁识周天造化工,于今蹙在片时中。shuí shí zhōu tiān zào huà gōng,yú jīn cù zài piàn shí zhōng。
只将铅汞入真土,炼出金花满鼎红。zhǐ jiāng qiān gǒng rù zhēn tǔ,liàn chū jīn huā mǎn dǐng hóng。

华阳吟

白玉蟾

昨夜三更雷撼山,九天门户不曾关。zuó yè sān gèng léi hàn shān,jiǔ tiān mén hù bù céng guān。
曹溪路上分明见,有个金乌入广寒。cáo xī lù shàng fēn míng jiàn,yǒu gè jīn wū rù guǎng hán。

华阳吟

白玉蟾

玉皇殿下一仙童,曾掌符书守蕊宫。yù huáng diàn xià yī xiān tóng,céng zhǎng fú shū shǒu ruǐ gōng。
因甚俗缘犹未断,于今幻质入尘笼。yīn shén sú yuán yóu wèi duàn,yú jīn huàn zhì rù chén lóng。

华阳吟

白玉蟾

曹溪一路透泥丸,只在丹田上下间。cáo xī yī lù tòu ní wán,zhǐ zài dān tián shàng xià jiān。
解使金翁媒姹女,朝云暮雨满巫山。jiě shǐ jīn wēng méi chà nǚ,cháo yún mù yǔ mǎn wū shān。

华阳吟

白玉蟾

只将戊己作丹炉,炼得红丸化玉酥。zhǐ jiāng wù jǐ zuò dān lú,liàn dé hóng wán huà yù sū。
漫守火爻三百日,产成一颗夜明珠。màn shǒu huǒ yáo sān bǎi rì,chǎn chéng yī kē yè míng zhū。

华阳吟

白玉蟾

绛阙仙都一散郎,偶来尘世且佯狂。jiàng quē xiān dōu yī sàn láng,ǒu lái chén shì qiě yáng kuáng。
身中自有长生宝,夜夜飞神谒上苍。shēn zhōng zì yǒu zhǎng shēng bǎo,yè yè fēi shén yè shàng cāng。

华阳吟

白玉蟾

家在神仙九气天,天中楼殿贮群仙。jiā zài shén xiān jiǔ qì tiān,tiān zhōng lóu diàn zhù qún xiān。
偶然来到人间世,料想神霄未一年。ǒu rán lái dào rén jiān shì,liào xiǎng shén xiāo wèi yī nián。

华阳吟

白玉蟾

气盖山河心胆粗,不能学剑不搜书。qì gài shān hé xīn dǎn cū,bù néng xué jiàn bù sōu shū。
夜来掇得乾坤动,火候温温守玉炉。yè lái duō dé qián kūn dòng,huǒ hòu wēn wēn shǒu yù lú。

华阳吟

白玉蟾

梦幻之身不久长,桑榆能几耐风霜。mèng huàn zhī shēn bù jiǔ zhǎng,sāng yú néng jǐ nài fēng shuāng。
何如跳出利名窟,赠汝长生不死方。hé rú tiào chū lì míng kū,zèng rǔ zhǎng shēng bù sǐ fāng。

华阳吟

白玉蟾

拈弄溪山诗伎巧,吐吞风月酒神通。niān nòng xī shān shī jì qiǎo,tǔ tūn fēng yuè jiǔ shén tōng。
且将诗酒瞒人眼,出入红尘过几冬。qiě jiāng shī jiǔ mán rén yǎn,chū rù hóng chén guò jǐ dōng。

赠诗仙

白玉蟾

学诗有似学仙难,炼句难于学炼丹。xué shī yǒu shì xué xiān nán,liàn jù nán yú xué liàn dān。
换骨脱胎君有诀,炷香特特扣诗坛。huàn gǔ tuō tāi jūn yǒu jué,zhù xiāng tè tè kòu shī tán。

题光孝观

白玉蟾

偶然骑鹤去游仙,来访泉山古洞天。ǒu rán qí hè qù yóu xiān,lái fǎng quán shān gǔ dòng tiān。
一剑当空又飞去,碧潭惊起老龙眠。yī jiàn dāng kōng yòu fēi qù,bì tán jīng qǐ lǎo lóng mián。

赠蓝琴士

白玉蟾

江湖见说老蓝公,今日相逢在玉隆。jiāng hú jiàn shuō lǎo lán gōng,jīn rì xiāng féng zài yù lóng。
竹样精神梅样骨,况君梅竹在胸中。zhú yàng jīng shén méi yàng gǔ,kuàng jūn méi zhú zài xiōng zhōng。