古诗词

琵琶行

白玉蟾

长江浩浩送千古,江流不断鱼龙舞。zhǎng jiāng hào hào sòng qiān gǔ,jiāng liú bù duàn yú lóng wǔ。
芦花荻花愁暮云,天风吹我客湓浦。lú huā dí huā chóu mù yún,tiān fēng chuī wǒ kè pén pǔ。
移舟回首思故人,凄然一登琵琶亭。yí zhōu huí shǒu sī gù rén,qī rán yī dēng pí pá tíng。
琵琶亭上秦天远,琵琶亭下楚江横。pí pá tíng shàng qín tiān yuǎn,pí pá tíng xià chǔ jiāng héng。
呜呼我祖唐少傅,兜率天中已归去。wū hū wǒ zǔ táng shǎo fù,dōu lǜ tiān zhōng yǐ guī qù。
客来倚棹问渔翁,香山居士今何处。kè lái yǐ zhào wèn yú wēng,xiāng shān jū shì jīn hé chù。
冰魂雪魄挽不回,涛山浪屋空崔嵬。bīng hún xuě pò wǎn bù huí,tāo shān làng wū kōng cuī wéi。
樯乌惊起水鸥睡,绕船明月夜徘徊。qiáng wū jīng qǐ shuǐ ōu shuì,rào chuán míng yuè yè pái huái。
谪官江左秋风惨,江上黄昏月黯黯。zhé guān jiāng zuǒ qiū fēng cǎn,jiāng shàng huáng hūn yuè àn àn。
那堪送客闻琵琶,况对怨女不伤感。nà kān sòng kè wén pí pá,kuàng duì yuàn nǚ bù shāng gǎn。
洛阳城外虾牵陵,下有甲妓何娉婷。luò yáng chéng wài xiā qiān líng,xià yǒu jiǎ jì hé pīng tíng。
花落色衰婚舶客,独守孤舟伴月明。huā luò sè shuāi hūn bó kè,dú shǒu gū zhōu bàn yuè míng。
手抚琵琶意呜唈,挑拢撚抹缓复急。shǒu fǔ pí pá yì wū yì,tiāo lǒng niǎn mǒ huǎn fù jí。
大弦哀哀小弦悲,孤舟嫠妇岂不泣。dà xián āi āi xiǎo xián bēi,gū zhōu lí fù qǐ bù qì。
霓裳才歇六幺鸣,四弦尽作裂帛声。ní shang cái xiē liù yāo míng,sì xián jǐn zuò liè bó shēng。
碧落黄泉两凄苦,幽愁暗恨不堪听。bì luò huáng quán liǎng qī kǔ,yōu chóu àn hèn bù kān tīng。
凛如猿咽梧桐晚,款若莺啼春昼暖。lǐn rú yuán yàn wú tóng wǎn,kuǎn ruò yīng tí chūn zhòu nuǎn。
鹍弦转处如胡笳,宫调弹时若羌管。kūn xián zhuǎn chù rú hú jiā,gōng diào dàn shí ruò qiāng guǎn。
江州司马一断肠,灯前老泪如雨滂。jiāng zhōu sī mǎ yī duàn cháng,dēng qián lǎo lèi rú yǔ pāng。
老妇低眉娇滴滴,琵琶掩面罗衣香。lǎo fù dī méi jiāo dī dī,pí pá yǎn miàn luó yī xiāng。
初弹如珠后如缕,一声两声落花雨。chū dàn rú zhū hòu rú lǚ,yī shēng liǎng shēng luò huā yǔ。
诉尽平生云雨心,尽是春花秋月语。sù jǐn píng shēng yún yǔ xīn,jǐn shì chūn huā qiū yuè yǔ。
罗衣揾泪向人啼,妾是秦楼浪子妻。luó yī wèn lèi xiàng rén tí,qiè shì qín lóu làng zi qī。
流落烟尘归未得,青楼昔在洛阳西。liú luò yān chén guī wèi dé,qīng lóu xī zài luò yáng xī。
今嫁商人岂妾意,一曲萧骚夜无寐。jīn jià shāng rén qǐ qiè yì,yī qū xiāo sāo yè wú mèi。
秋风吹破居士心,琵琶声声堕珠泪。qiū fēng chuī pò jū shì xīn,pí pá shēng shēng duò zhū lèi。
居士左迁郁小邦,鼎鼐志愿犹未降。jū shì zuǒ qiān yù xiǎo bāng,dǐng nài zhì yuàn yóu wèi jiàng。
闻其曲声见其语,万斛愁肠如秋江。wén qí qū shēng jiàn qí yǔ,wàn hú chóu cháng rú qiū jiāng。
江花江草庐山下,春江花朝秋月夜。jiāng huā jiāng cǎo lú shān xià,chūn jiāng huā cháo qiū yuè yè。
江风飕飕江水寒,不见长安十年话。jiāng fēng sōu sōu jiāng shuǐ hán,bù jiàn zhǎng ān shí nián huà。
当时风月亦有情,为伊翻作琵琶行。dāng shí fēng yuè yì yǒu qíng,wèi yī fān zuò pí pá xíng。
居士悲乐似此妇,此妇激发居士情。jū shì bēi lè shì cǐ fù,cǐ fù jī fā jū shì qíng。
居士还朝此妇死,琵琶古声今已矣。jū shì hái cháo cǐ fù sǐ,pí pá gǔ shēng jīn yǐ yǐ。
邦人江上建此亭,古往今来亭下水。bāng rén jiāng shàng jiàn cǐ tíng,gǔ wǎng jīn lái tíng xià shuǐ。
柿叶翻红枫叶黄,荒烟压蓬月堕樯。shì yè fān hóng fēng yè huáng,huāng yān yā péng yuè duò qiáng。
星霜磨老香山句,香山骨冷今如霜。xīng shuāng mó lǎo xiāng shān jù,xiāng shān gǔ lěng jīn rú shuāng。
亭空江阔情何极,一思古人一叹息。tíng kōng jiāng kuò qíng hé jí,yī sī gǔ rén yī tàn xī。
两岸黄芦今画楼,山水窟中安乐国。liǎng àn huáng lú jīn huà lóu,shān shuǐ kū zhōng ān lè guó。
江国凄凉人自愁,香山一去三百秋。jiāng guó qī liáng rén zì chóu,xiāng shān yī qù sān bǎi qiū。
长江不管愁人恨,泪与江波还共流。zhǎng jiāng bù guǎn chóu rén hèn,lèi yǔ jiāng bō hái gòng liú。
九江风月嗟无主,孤月依然几今古。jiǔ jiāng fēng yuè jiē wú zhǔ,gū yuè yī rán jǐ jīn gǔ。
江头愁绝到三更,琵琶不作亦凄苦。jiāng tóu chóu jué dào sān gèng,pí pá bù zuò yì qī kǔ。
我来适是九世孙,思贤怀古独销魂。wǒ lái shì shì jiǔ shì sūn,sī xián huái gǔ dú xiāo hún。
悲风如舞琵琶调,哀鸟如歌琵琶弦。bēi fēng rú wǔ pí pá diào,āi niǎo rú gē pí pá xián。
古人去去不复返,孤亭寂寂寒江远。gǔ rén qù qù bù fù fǎn,gū tíng jì jì hán jiāng yuǎn。
琵琶无声万艇横,留得庐山遮醉眼。pí pá wú shēng wàn tǐng héng,liú dé lú shān zhē zuì yǎn。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

清夜辞

白玉蟾

霜清兮露冷,暮天碧兮微云飞。shuāng qīng xī lù lěng,mù tiān bì xī wēi yún fēi。
北风兮吹我衣,梅花下兮明月来几时。běi fēng xī chuī wǒ yī,méi huā xià xī míng yuè lái jǐ shí。

清夜辞

白玉蟾

月明兮星稀,烟漠漠兮风悲。yuè míng xī xīng xī,yān mò mò xī fēng bēi。
空阶兮竹影,悄无人兮萤飞。kōng jiē xī zhú yǐng,qiāo wú rén xī yíng fēi。

清夜辞

白玉蟾

微云兮淡月,万籁静兮猿啼。wēi yún xī dàn yuè,wàn lài jìng xī yuán tí。
梅花兮无人言,夜气清兮露凄凄。méi huā xī wú rén yán,yè qì qīng xī lù qī qī。

清夜辞

白玉蟾

风起兮霜下,池塘冰兮井水寒。fēng qǐ xī shuāng xià,chí táng bīng xī jǐng shuǐ hán。
望清都兮鹤未还,明月兮空山。wàng qīng dōu xī hè wèi hái,míng yuè xī kōng shān。

清夜辞

白玉蟾

清都兮绛阙,五云深兮冥冥。qīng dōu xī jiàng quē,wǔ yún shēn xī míng míng。
玉楼高兮珠殿寒,漠漠兮无声。yù lóu gāo xī zhū diàn hán,mò mò xī wú shēng。

清夜辞

白玉蟾

橙黄兮橘绿,湛雾飞兮夜月寒。chéng huáng xī jú lǜ,zhàn wù fēi xī yè yuè hán。
幽人兮夜坐,顾影兮自怜。yōu rén xī yè zuò,gù yǐng xī zì lián。

清夜辞

白玉蟾

南山兮北陇,相对兮碧崔嵬。nán shān xī běi lǒng,xiāng duì xī bì cuī wéi。
青松兮白石,暮烟兮猿哀。qīng sōng xī bái shí,mù yān xī yuán āi。

清夜辞

白玉蟾

餐松兮饮水,望绛阙兮思归。cān sōng xī yǐn shuǐ,wàng jiàng quē xī sī guī。
白云兮黄鹤,胡不来兮何时。bái yún xī huáng hè,hú bù lái xī hé shí。

清夜辞

白玉蟾

凭虚兮御气,乘风兮驾浮。píng xū xī yù qì,chéng fēng xī jià fú。
朝罢兮归来,天边兮月钩。cháo bà xī guī lái,tiān biān xī yuè gōu。

清夜辞

白玉蟾

百年兮一炊黍,万幻兮一浮沤。bǎi nián xī yī chuī shǔ,wàn huàn xī yī fú ōu。
吾不知兮此身,骑鲸兮醉游。wú bù zhī xī cǐ shēn,qí jīng xī zuì yóu。

古别离臞庵李侍郎

白玉蟾

有婉孤山梅,香根寄霜雪。yǒu wǎn gū shān méi,xiāng gēn jì shuāng xuě。
早被东皇知,占断西湖月。zǎo bèi dōng huáng zhī,zhàn duàn xī hú yuè。
天风何狼籍,吹付寿阳人。tiān fēng hé láng jí,chuī fù shòu yáng rén。
骑箕弃鼎鼐,百花空自春。qí jī qì dǐng nài,bǎi huā kōng zì chūn。

古别离回庵谯大卿

白玉蟾

青青冬岭松,高出寒崔嵬。qīng qīng dōng lǐng sōng,gāo chū hán cuī wéi。
忆昔可怜宵,声如滟滪堆。yì xī kě lián xiāo,shēng rú yàn yù duī。
冰霜矧肯摧,枝叶故条畅。bīng shuāng shěn kěn cuī,zhī yè gù tiáo chàng。
一夕乘风雷,龙化失群望。yī xī chéng fēng léi,lóng huà shī qún wàng。

古别离觉非彭吏部

白玉蟾

彩凤何毰毸,有玉飞则立。cǎi fèng hé péi sāi,yǒu yù fēi zé lì。
竹林失所依,梧枝夜露泣。zhú lín shī suǒ yī,wú zhī yè lù qì。
鸡鹜疑九苞,鹓鹭厌五毛。jī wù yí jiǔ bāo,yuān lù yàn wǔ máo。
伊独怨德衰,箫韶如之何。yī dú yuàn dé shuāi,xiāo sháo rú zhī hé。

古别离盘庄黄检院

白玉蟾

溶溶空中云,肤寸能滂沱。róng róng kōng zhōng yún,fū cùn néng pāng tuó。
旦暮依神龙,所至蒙恩多。dàn mù yī shén lóng,suǒ zhì méng ēn duō。
归来太山阿,已罢泽民志。guī lái tài shān ā,yǐ bà zé mín zhì。
溘然登昆仑,猿鹤为歔欷。kè rán dēng kūn lún,yuán hè wèi xū xī。

古别离竹庄苏筠州

白玉蟾

彼美幽汀兰,开花满国香。bǐ měi yōu tīng lán,kāi huā mǎn guó xiāng。
怅无与同心,隔水遐相望。chàng wú yǔ tóng xīn,gé shuǐ xiá xiāng wàng。
皓月泽清姿,凉风怜幽芳。hào yuè zé qīng zī,liáng fēng lián yōu fāng。
不及见妆台,委之田舍郎。bù jí jiàn zhuāng tái,wěi zhī tián shě láng。