古诗词

云游歌

白玉蟾

云游难,云游难,万里水烟四海宽。yún yóu nán,yún yóu nán,wàn lǐ shuǐ yān sì hǎi kuān。
说着这般滋味苦,教人怎不鼻头酸。shuō zhe zhè bān zī wèi kǔ,jiào rén zěn bù bí tóu suān。
初别家山辞骨肉,腰下有钱三百足。chū bié jiā shān cí gǔ ròu,yāo xià yǒu qián sān bǎi zú。
思量寻师访道难,今夜不知何处宿。sī liàng xún shī fǎng dào nán,jīn yè bù zhī hé chù sù。
不觉行行三两程,人言此地是漳城。bù jué xíng xíng sān liǎng chéng,rén yán cǐ dì shì zhāng chéng。
身上衣裳典卖尽,路上何曾见一人。shēn shàng yī shang diǎn mài jǐn,lù shàng hé céng jiàn yī rén。
初到孤村宿孤馆,鸟啼花落千林晚。chū dào gū cūn sù gū guǎn,niǎo tí huā luò qiān lín wǎn。
明朝早膳又起行,只有随身一柄伞。míng cháo zǎo shàn yòu qǐ xíng,zhǐ yǒu suí shēn yī bǐng sǎn。
渐渐来来兴化军,风雨萧萧欲送春。jiàn jiàn lái lái xīng huà jūn,fēng yǔ xiāo xiāo yù sòng chūn。
惟一空自赤毵珉,囊中尚有三两文。wéi yī kōng zì chì sān mín,náng zhōng shàng yǒu sān liǎng wén。
行得艰辛脚无力,满身瘙痒都生虱。xíng dé jiān xīn jiǎo wú lì,mǎn shēn sào yǎng dōu shēng shī。
茫然到此赤条条,思欲归乡归未得。máng rán dào cǐ chì tiáo tiáo,sī yù guī xiāng guī wèi dé。
争奈旬馀守肚饥,埋名隐姓有谁知。zhēng nài xún yú shǒu dù jī,mái míng yǐn xìng yǒu shuí zhī。
来到罗源兴福寺,遂乃捐身作仆儿。lái dào luó yuán xīng fú sì,suì nǎi juān shēn zuò pū ér。
初作仆时未半月,复与僧主时作别。chū zuò pū shí wèi bàn yuè,fù yǔ sēng zhǔ shí zuò bié。
火云飞上支提峰,路上石头如火热。huǒ yún fēi shàng zhī tí fēng,lù shàng shí tóu rú huǒ rè。
炎炎畏日正烧空,不堪赤脚走途中。yán yán wèi rì zhèng shāo kōng,bù kān chì jiǎo zǒu tú zhōng。
一块肉山流出水,岂曾有扇可摇风。yī kuài ròu shān liú chū shuǐ,qǐ céng yǒu shàn kě yáo fēng。
且喜过除三伏暑,踪迹于今复剑浦。qiě xǐ guò chú sān fú shǔ,zōng jì yú jīn fù jiàn pǔ。
真个彻骨彻髓贫,荒郊一夜梧桐雨。zhēn gè chè gǔ chè suǐ pín,huāng jiāo yī yè wú tóng yǔ。
黄昏四顾泪珠流,无笠无蓑愁不愁。huáng hūn sì gù lèi zhū liú,wú lì wú suō chóu bù chóu。
偎傍茆檐待天晓,村翁不许住檐头。wēi bàng máo yán dài tiān xiǎo,cūn wēng bù xǔ zhù yán tóu。
闻说建宁人好善,特来此地求衣饭。wén shuō jiàn níng rén hǎo shàn,tè lái cǐ dì qiú yī fàn。
耳边但闻惭愧声,阿谁可具慈悲眼。ěr biān dàn wén cán kuì shēng,ā shuí kě jù cí bēi yǎn。
忆著从前富贵时,低头看鼻皱双眉。yì zhù cóng qián fù guì shí,dī tóu kàn bí zhòu shuāng méi。
家家门首空舒手,那有一人怜乞儿。jiā jiā mén shǒu kōng shū shǒu,nà yǒu yī rén lián qǐ ér。
福建出来到龙虎,上清宫中谒宫主。fú jiàn chū lái dào lóng hǔ,shàng qīng gōng zhōng yè gōng zhǔ。
未相识前求挂搭,知堂嫌我身褴缕。wèi xiāng shí qián qiú guà dā,zhī táng xián wǒ shēn lán lǚ。
恰似先来到武夷,黄冠道士叱骂时。qià shì xiān lái dào wǔ yí,huáng guān dào shì chì mà shí。
些儿馊饭冷熟水,道我孤寒玷辱伊。xiē ér sōu fàn lěng shú shuǐ,dào wǒ gū hán diàn rǔ yī。
江之东西湖南北,浙之左右接西蜀。jiāng zhī dōng xī hú nán běi,zhè zhī zuǒ yòu jiē xī shǔ。
广闽淮海数万里,千山万水空碌碌。guǎng mǐn huái hǎi shù wàn lǐ,qiān shān wàn shuǐ kōng lù lù。
云游不觉已多年,道友笑我何风颠。yún yóu bù jué yǐ duō nián,dào yǒu xiào wǒ hé fēng diān。
旧游经复再去来,大事忽忽莫怨天。jiù yóu jīng fù zài qù lái,dà shì hū hū mò yuàn tiān。
我生果有神仙分,前程有人可师问。wǒ shēng guǒ yǒu shén xiān fēn,qián chéng yǒu rén kě shī wèn。
于今历练已颟顸,胸中不著一点闷。yú jīn lì liàn yǐ mān hān,xiōng zhōng bù zhù yī diǎn mèn。
记得兵火起淮西,凄凉数里皆横尸。jì dé bīng huǒ qǐ huái xī,qī liáng shù lǐ jiē héng shī。
幸而天与残生活,受此饥渴不堪悲。xìng ér tiān yǔ cán shēng huó,shòu cǐ jī kě bù kān bēi。
记得武林天大雪,衣衫破碎风刮骨。jì dé wǔ lín tiān dà xuě,yī shān pò suì fēng guā gǔ。
何况身中精气全,犹自冻得皮迸血。hé kuàng shēn zhōng jīng qì quán,yóu zì dòng dé pí bèng xuè。
又思古庙风雨时,香炉无火纸钱飞。yòu sī gǔ miào fēng yǔ shí,xiāng lú wú huǒ zhǐ qián fēi。
神号鬼哭天惨惨,露冷云寒猿夜啼。shén hào guǐ kū tiān cǎn cǎn,lù lěng yún hán yuán yè tí。
又思草里卧严霜,月照苍苔落叶黄。yòu sī cǎo lǐ wò yán shuāng,yuè zhào cāng tái luò yè huáng。
未得些儿真受用,如何禁得不凄凉。wèi dé xiē ér zhēn shòu yòng,rú hé jìn dé bù qī liáng。
偶然一日天开眼,陈泥丸公知我懒。ǒu rán yī rì tiān kāi yǎn,chén ní wán gōng zhī wǒ lǎn。
癸丑中秋野外晴,独坐松阴说长短。guǐ chǒu zhōng qiū yě wài qíng,dú zuò sōng yīn shuō zhǎng duǎn。
元来家里有真金,前日辛勤枉用心。yuán lái jiā lǐ yǒu zhēn jīn,qián rì xīn qín wǎng yòng xīn。
即得长生留命诀,结茆静坐白云深。jí dé zhǎng shēng liú mìng jué,jié máo jìng zuò bái yún shēn。
炼就金丹亦容易,或在山中或在市。liàn jiù jīn dān yì róng yì,huò zài shān zhōng huò zài shì。
等闲作此云游歌,恐人不识云游意。děng xián zuò cǐ yún yóu gē,kǒng rén bù shí yún yóu yì。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

步虚四章

白玉蟾

昔在神霄府,飞云步玉天。xī zài shén xiāo fǔ,fēi yún bù yù tiān。
玉天三十六,六梵聚飞仙。yù tiān sān shí liù,liù fàn jù fēi xiān。
太帝升烟殿,东皇驾凤軿。tài dì shēng yān diàn,dōng huáng jià fèng píng。
真灵来亿万,听演太灵篇。zhēn líng lái yì wàn,tīng yǎn tài líng piān。

步虚四章

白玉蟾

玉清长生君,锡命青华房。yù qīng zhǎng shēng jūn,xī mìng qīng huá fáng。
上念神母言,下慰天八方。shàng niàn shén mǔ yán,xià wèi tiān bā fāng。
八方俱红尘,尘埃何迷茫。bā fāng jù hóng chén,chén āi hé mí máng。
谁复念玉府,飞神登苍苍。shuí fù niàn yù fǔ,fēi shén dēng cāng cāng。

步虚四章

白玉蟾

帝在蕊珠殿,骞林白鹤翔。dì zài ruǐ zhū diàn,qiān lín bái hè xiáng。
方会琪花宴,遽听青鸾歌。fāng huì qí huā yàn,jù tīng qīng luán gē。
云笼六六天,下界徒嗷嗷。yún lóng liù liù tiān,xià jiè tú áo áo。
尔不慕玉府,轮回复奈何。ěr bù mù yù fǔ,lún huí fù nài hé。

步虚四章

白玉蟾

清都五云天,天中飞紫琼。qīng dōu wǔ yún tiān,tiān zhōng fēi zǐ qióng。
上皆青琳府,中有白玉京。shàng jiē qīng lín fǔ,zhōng yǒu bái yù jīng。
风露凄且冷,蕊宫云冥冥。fēng lù qī qiě lěng,ruǐ gōng yún míng míng。
玉童折珊瑚,下弄银河星。yù tóng zhé shān hú,xià nòng yín hé xīng。

易水辞

白玉蟾

天为燕丹畜赵高,风鸣易水止荆轲。tiān wèi yàn dān chù zhào gāo,fēng míng yì shuǐ zhǐ jīng kē。
不令刘季身秦怨,却速吴陈此水过。bù lìng liú jì shēn qín yuàn,què sù wú chén cǐ shuǐ guò。
秦王环柱剑光急,尺八匕首手死执。qín wáng huán zhù jiàn guāng jí,chǐ bā bǐ shǒu shǒu sǐ zhí。
伊独徙木信市人,殿下钤奴嬴得立。yī dú xǐ mù xìn shì rén,diàn xià qián nú yíng dé lì。

鹤谣

白玉蟾

鹤者胎化之禽兮明明,后玄鹄兮前苍鹰,冲若舞兮太清。hè zhě tāi huà zhī qín xī míng míng,hòu xuán gǔ xī qián cāng yīng,chōng ruò wǔ xī tài qīng。

鹤谣

白玉蟾

鹤者还丹之使兮洋洋,缟云衣兮玄绮裳,唳以下兮郴阳。hè zhě hái dān zhī shǐ xī yáng yáng,gǎo yún yī xī xuán qǐ shang,lì yǐ xià xī chēn yáng。

鹤谣

白玉蟾

鹤者冲虚之梯兮冥冥,朱霞弁兮翠锦熭,浩然归兮辽东。hè zhě chōng xū zhī tī xī míng míng,zhū xiá biàn xī cuì jǐn wèi,hào rán guī xī liáo dōng。

鹤谣

白玉蟾

鹤者飞仙之御兮英英,十二裙兮六六领,翻而来兮华亭。hè zhě fēi xiān zhī yù xī yīng yīng,shí èr qún xī liù liù lǐng,fān ér lái xī huá tíng。

鹤谣

白玉蟾

鹤兮鹤兮芝田兮,遐征不可望兮,倏去忽来兮。hè xī hè xī zhī tián xī,xiá zhēng bù kě wàng xī,shū qù hū lái xī。

鹤谣

白玉蟾

鹤兮鹤兮瑶池兮,若有控以御兮,杳不可诘兮。hè xī hè xī yáo chí xī,ruò yǒu kòng yǐ yù xī,yǎo bù kě jí xī。

鹤谣

白玉蟾

鹤兮鹤兮玄圃兮,是必有以致兮,将为谁来兮。hè xī hè xī xuán pǔ xī,shì bì yǒu yǐ zhì xī,jiāng wèi shuí lái xī。

鹤谣

白玉蟾

鹤兮鹤兮丹丘兮,下界尘土腥兮,何当致我归兮。hè xī hè xī dān qiū xī,xià jiè chén tǔ xīng xī,hé dāng zhì wǒ guī xī。

怀仙吟

白玉蟾

我怀仙兮神仙侣,霞裾摇曳兮居何所。wǒ huái xiān xī shén xiān lǚ,xiá jū yáo yè xī jū hé suǒ。
见鹤长吟犹可覆,蓬莱果在半步许。jiàn hè zhǎng yín yóu kě fù,péng lái guǒ zài bàn bù xǔ。
空留宝墨落人间,字句成行秋雁序。kōng liú bǎo mò luò rén jiān,zì jù chéng xíng qiū yàn xù。
正心诚意语犹奇,谁识忘形相尔汝。zhèng xīn chéng yì yǔ yóu qí,shuí shí wàng xíng xiāng ěr rǔ。

见鹤吟

白玉蟾

纸上画仙挂古壁,朝朝暮暮被烟熏。zhǐ shàng huà xiān guà gǔ bì,cháo cháo mù mù bèi yān xūn。
泥塑钟离木雕木,不是元皇大道君。ní sù zhōng lí mù diāo mù,bù shì yuán huáng dà dào jūn。
近来尘世无丹诀,哑口道人俱不说。jìn lái chén shì wú dān jué,yǎ kǒu dào rén jù bù shuō。
武夷散人不辱仙,只图一日三碗雪。wǔ yí sàn rén bù rǔ xiān,zhǐ tú yī rì sān wǎn xuě。
白鹤白鹤何方来,丹墀绛阙几时开。bái hè bái hè hé fāng lái,dān chí jiàng quē jǐ shí kāi。
空中莫作嘹唳声,片云冷风何快哉。kōng zhōng mò zuò liáo lì shēng,piàn yún lěng fēng hé kuài zāi。
鹤作声时我无耳,鹤振羽时我无眼。hè zuò shēng shí wǒ wú ěr,hè zhèn yǔ shí wǒ wú yǎn。
蓬莱只是半步许,一生且做老担板。péng lái zhǐ shì bàn bù xǔ,yī shēng qiě zuò lǎo dān bǎn。