古诗词

琴歌

白玉蟾

月华飞下海棠枝,楼头春风鼓角悲。yuè huá fēi xià hǎi táng zhī,lóu tóu chūn fēng gǔ jiǎo bēi。
玉杯吸乾漏声转,金剑舞罢花影移。yù bēi xī qián lòu shēng zhuǎn,jīn jiàn wǔ bà huā yǐng yí。
蕊珠仙子笑移烛,唤起苍潭老龙哭。ruǐ zhū xiān zi xiào yí zhú,huàn qǐ cāng tán lǎo lóng kū。
一片高山流水心,三奏霓裳羽衣曲。yī piàn gāo shān liú shuǐ xīn,sān zòu ní shang yǔ yī qū。
初如古涧寒泉鸣,转入哀猿凄切声。chū rú gǔ jiàn hán quán míng,zhuǎn rù āi yuán qī qiè shēng。
吟猱撚抹无尽意,似语如愁不可听。yín náo niǎn mǒ wú jǐn yì,shì yǔ rú chóu bù kě tīng。
神霄宫中归未得,天上此夕知何夕。shén xiāo gōng zhōng guī wèi dé,tiān shàng cǐ xī zhī hé xī。
琼楼冷落琪花空,更作胡笳十八拍。qióng lóu lěng luò qí huā kōng,gèng zuò hú jiā shí bā pāi。
君琴妙甚素所悭,知我知音为我弹。jūn qín miào shén sù suǒ qiān,zhī wǒ zhī yīn wèi wǒ dàn。
瑶簪琅佩不易得,渺渺清飙吹广寒。yáo zān láng pèi bù yì dé,miǎo miǎo qīng biāo chuī guǎng hán。
人间如梦只如此,三万六千一弹指。rén jiān rú mèng zhǐ rú cǐ,sān wàn liù qiān yī dàn zhǐ。
蓬莱清浅欲桑田,君亦辍琴我隐几。péng lái qīng qiǎn yù sāng tián,jūn yì chuò qín wǒ yǐn jǐ。
为君歌此几操琴,琴不在曲而在心。wèi jūn gē cǐ jǐ cāo qín,qín bù zài qū ér zài xīn。
半颦如苦万绿缕,一笑不博千黄金。bàn pín rú kǔ wàn lǜ lǚ,yī xiào bù bó qiān huáng jīn。
我琴无徽亦无轸,瓠巴之外馀可哂。wǒ qín wú huī yì wú zhěn,hù bā zhī wài yú kě shěn。
指下方尔春露晞,弦中陡觉和风紧。zhǐ xià fāng ěr chūn lù xī,xián zhōng dǒu jué hé fēng jǐn。
琴意高远而飘飘,一奏令人万虑消。qín yì gāo yuǎn ér piāo piāo,yī zòu lìng rén wàn lǜ xiāo。
凄凉孤月照梧桐,断续夜雨鸣芭蕉。qī liáng gū yuè zhào wú tóng,duàn xù yè yǔ míng bā jiāo。
我琴是谓造化柄,时乎一弹混沌听。wǒ qín shì wèi zào huà bǐng,shí hū yī dàn hùn dùn tīng。
见君曾是蕊珠人,欲君琴与造化并。jiàn jūn céng shì ruǐ zhū rén,yù jūn qín yǔ zào huà bìng。
昔在神霄莫见君,蕊珠殿上如曾闻。xī zài shén xiāo mò jiàn jūn,ruǐ zhū diàn shàng rú céng wén。
天上人间已如隔,极目霭霭春空云。tiān shàng rén jiān yǐ rú gé,jí mù ǎi ǎi chūn kōng yún。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

雪中

白玉蟾

飞廉滕六逞寒威,费酒陪诗为解颐。fēi lián téng liù chěng hán wēi,fèi jiǔ péi shī wèi jiě yí。
雪待夜深飞落尽,梅嗔风恶放开迟。xuě dài yè shēn fēi luò jǐn,méi chēn fēng è fàng kāi chí。

龙虎山祈雨早行有作

白玉蟾

两三条电复无雨,六七点星微上云。liǎng sān tiáo diàn fù wú yǔ,liù qī diǎn xīng wēi shàng yún。
鞭起卧龙我骑去,挥戈叱问五雷君。biān qǐ wò lóng wǒ qí qù,huī gē chì wèn wǔ léi jūn。

题栖凤亭

白玉蟾

亭前绿密玉成丛,凤宿枝头烟雨空。tíng qián lǜ mì yù chéng cóng,fèng sù zhī tóu yān yǔ kōng。
箫管一声人未寝,满林明月浸清风。xiāo guǎn yī shēng rén wèi qǐn,mǎn lín míng yuè jìn qīng fēng。

题栖凤亭

白玉蟾

竹也多年管风月,凤兮几夜宿云烟。zhú yě duō nián guǎn fēng yuè,fèng xī jǐ yè sù yún yān。
林间有客吹箫去,竹化成龙凤入天。lín jiān yǒu kè chuī xiāo qù,zhú huà chéng lóng fèng rù tiān。

题栖凤亭

白玉蟾

潘氏亭前饮一宵,酒酣对竹啸琼箫。pān shì tíng qián yǐn yī xiāo,jiǔ hān duì zhú xiào qióng xiāo。
不知栖凤来多少,凤去人归竹寂寥。bù zhī qī fèng lái duō shǎo,fèng qù rén guī zhú jì liáo。

题栖凤亭

白玉蟾

声传琴瑟风生枕,影泻琅玕月满庭。shēng chuán qín sè fēng shēng zhěn,yǐng xiè láng gān yuè mǎn tíng。
白凤飞来枝外宿,夜深点破一林青。bái fèng fēi lái zhī wài sù,yè shēn diǎn pò yī lín qīng。

梅花有叹

白玉蟾

苍苔玉艳委西施,玉胆冰姿尚伯夷。cāng tái yù yàn wěi xī shī,yù dǎn bīng zī shàng bó yí。
春色一般清浊异,梅花亦自有安危。chūn sè yī bān qīng zhuó yì,méi huā yì zì yǒu ān wēi。

中秋月

白玉蟾

千崖爽气已平分,万里青天辗玉轮。qiān yá shuǎng qì yǐ píng fēn,wàn lǐ qīng tiān niǎn yù lún。
好向钱塘江上望,相逢都是广寒人。hǎo xiàng qián táng jiāng shàng wàng,xiāng féng dōu shì guǎng hán rén。

卧云

白玉蟾

满室天香仙子家,一琴一剑一杯茶。mǎn shì tiān xiāng xiān zi jiā,yī qín yī jiàn yī bēi chá。
羽衣常带烟霞色,不惹人间桃李花。yǔ yī cháng dài yān xiá sè,bù rě rén jiān táo lǐ huā。

题客省

白玉蟾

炼就红铅不计斤,五湖四海十馀春。liàn jiù hóng qiān bù jì jīn,wǔ hú sì hǎi shí yú chūn。
今朝杖屦庐山下,雨笠烟蓑一个身。jīn cháo zhàng jù lú shān xià,yǔ lì yān suō yī gè shēn。

洞前亭

白玉蟾

洞前春水漾桃溪,洞后数声青鸟啼。dòng qián chūn shuǐ yàng táo xī,dòng hòu shù shēng qīng niǎo tí。
二十四岩风雨夜,神仙过此话刀圭。èr shí sì yán fēng yǔ yè,shén xiān guò cǐ huà dāo guī。

送林古虚归闽

白玉蟾

名落江湖二十春,江湖那个是知音。míng luò jiāng hú èr shí chūn,jiāng hú nà gè shì zhī yīn。
于今拄杖挑明月,云满千山何处寻。yú jīn zhǔ zhàng tiāo míng yuè,yún mǎn qiān shān hé chù xún。

和刘司门韵题临溪亭

白玉蟾

临水皤然两鬓丝,山烟凝翠入鹑衣。lín shuǐ pó rán liǎng bìn sī,shān yān níng cuì rù chún yī。
横吹铁笛且归去,懒把渔竿立藓矶。héng chuī tiě dí qiě guī qù,lǎn bǎ yú gān lì xiǎn jī。

黄仙庵字谜

白玉蟾

青红白黑欠中央,闻道西人已大方。qīng hóng bái hēi qiàn zhōng yāng,wén dào xī rén yǐ dà fāng。
二十一人田下电,阿谁访之詹仲皇。èr shí yī rén tián xià diàn,ā shuí fǎng zhī zhān zhòng huáng。

登爱阁有感

白玉蟾

五六年前彭觉非,同登爱阁玩荷池。wǔ liù nián qián péng jué fēi,tóng dēng ài gé wán hé chí。
如今再到还重省,十二阑干谩雨丝。rú jīn zài dào hái zhòng shěng,shí èr lán gàn mán yǔ sī。