古诗词

赠知宫王南纪洞章歌

白玉蟾

黄道珠躔阙一点,方寸无人洞门掩。huáng dào zhū chán quē yī diǎn,fāng cùn wú rén dòng mén yǎn。
桑田未变海水减,琪树开花绿苒苒。sāng tián wèi biàn hǎi shuǐ jiǎn,qí shù kāi huā lǜ rǎn rǎn。
小有瑶章落龙虎,月坛香冷宫谁主。xiǎo yǒu yáo zhāng luò lóng hǔ,yuè tán xiāng lěng gōng shuí zhǔ。
真人扬下神霄鸾,天驺惨惨归紫府。zhēn rén yáng xià shén xiāo luán,tiān zōu cǎn cǎn guī zǐ fǔ。
千山万山锁青烟,三树两树啼断猿。qiān shān wàn shān suǒ qīng yān,sān shù liǎng shù tí duàn yuán。
风飞杨花三月寒,人在城门烟水村。fēng fēi yáng huā sān yuè hán,rén zài chéng mén yān shuǐ cūn。
生而神灵长威武,笑携一卷黄庭去。shēng ér shén líng zhǎng wēi wǔ,xiào xié yī juǎn huáng tíng qù。
坐断琳宫主㠭粥,星弁霞裙满堂庑。zuò duàn lín gōng zhǔ zhǎn zhōu,xīng biàn xiá qún mǎn táng wǔ。
四海横香航烛人,肘行膝步来如云。sì hǎi héng xiāng háng zhú rén,zhǒu xíng xī bù lái rú yún。
爱河翻波渺无际,花生铁柱酆都春。ài hé fān bō miǎo wú jì,huā shēng tiě zhù fēng dōu chūn。
把握阴阳一呼吸,长啸一声鬼神泣。bǎ wò yīn yáng yī hū xī,zhǎng xiào yī shēng guǐ shén qì。
仗剑唤雨轻撼环,化篆召雷略举笔。zhàng jiàn huàn yǔ qīng hàn huán,huà zhuàn zhào léi lüè jǔ bǐ。
当年檄赴内道场,黄麻紫墨星争光。dāng nián xí fù nèi dào chǎng,huáng má zǐ mò xīng zhēng guāng。
归来百庆喜具举,规模轮奂重铺张。guī lái bǎi qìng xǐ jù jǔ,guī mó lún huàn zhòng pù zhāng。
翻思龙汉元年事,撞破混元识行李。fān sī lóng hàn yuán nián shì,zhuàng pò hùn yuán shí xíng lǐ。
满鼎铅霜火燄飞,绿颜雪齿君知否。mǎn dǐng qiān shuāng huǒ yàn fēi,lǜ yán xuě chǐ jūn zhī fǒu。
松竹潇潇生泠风,白鹤一去草庐空。sōng zhú xiāo xiāo shēng líng fēng,bái hè yī qù cǎo lú kōng。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

次韵王将仕

白玉蟾

白雾重重山复山,山光树色有无间。bái wù zhòng zhòng shān fù shān,shān guāng shù sè yǒu wú jiān。
是中紫翠皆诗料,病起无聊著句难。shì zhōng zǐ cuì jiē shī liào,bìng qǐ wú liáo zhù jù nán。

示周道士

白玉蟾

前山隐隐起雷声,细雨丝丝濯旱氛。qián shān yǐn yǐn qǐ léi shēng,xì yǔ sī sī zhuó hàn fēn。
何处飞来松上鹤,晚风唳断九天云。hé chù fēi lái sōng shàng hè,wǎn fēng lì duàn jiǔ tiān yún。

秋日书怀

白玉蟾

桂花已是上番香,枫叶飘红柿叶黄。guì huā yǐ shì shàng fān xiāng,fēng yè piāo hóng shì yè huáng。
社日雨多晴较少,秋风昼热暮差凉。shè rì yǔ duō qíng jiào shǎo,qiū fēng zhòu rè mù chà liáng。

秋日书怀

白玉蟾

检点秋光莫问天,只从鸿雁见推迁。jiǎn diǎn qiū guāng mò wèn tiān,zhǐ cóng hóng yàn jiàn tuī qiān。
未霜杨柳老多病,既雨芙蓉美少年。wèi shuāng yáng liǔ lǎo duō bìng,jì yǔ fú róng měi shǎo nián。

秋日书怀

白玉蟾

秋风秋雨索人诗,云放千山翠色奇。qiū fēng qiū yǔ suǒ rén shī,yún fàng qiān shān cuì sè qí。
重九数来还渐近,木犀开了不曾知。zhòng jiǔ shù lái hái jiàn jìn,mù xī kāi le bù céng zhī。

残春

白玉蟾

昨日春光更水涯,水涯今日已春赊。zuó rì chūn guāng gèng shuǐ yá,shuǐ yá jīn rì yǐ chūn shē。
春归只道无踪迹,尚有青苔一片花。chūn guī zhǐ dào wú zōng jì,shàng yǒu qīng tái yī piàn huā。

萧侍郎故居

白玉蟾

玉笥山前萧子云,手携白璧玩青春。yù sì shān qián xiāo zi yún,shǒu xié bái bì wán qīng chūn。
碧坛夜夜松风起,八十二人朝玉宸。bì tán yè yè sōng fēng qǐ,bā shí èr rén cháo yù chén。

行春辞

白玉蟾

一斗百篇诚有之,无人知我只春知。yī dòu bǎi piān chéng yǒu zhī,wú rén zhī wǒ zhǐ chūn zhī。
吟逢蝴蝶即庄子,醉见海棠真贵妃。yín féng hú dié jí zhuāng zi,zuì jiàn hǎi táng zhēn guì fēi。

行春辞

白玉蟾

春来春去不知时,只有诗人冷眼窥。chūn lái chūn qù bù zhī shí,zhǐ yǒu shī rén lěng yǎn kuī。
夜雨揩磨好山色,晓风抬举旧花枝。yè yǔ kāi mó hǎo shān sè,xiǎo fēng tái jǔ jiù huā zhī。

行春辞

白玉蟾

园园是日是花开,我又何朝不醉来。yuán yuán shì rì shì huā kāi,wǒ yòu hé cháo bù zuì lái。
井有人焉蛙两部,日之夕矣蝶三台。jǐng yǒu rén yān wā liǎng bù,rì zhī xī yǐ dié sān tái。

行春辞

白玉蟾

借彼笙箫鼓笛中,诗人随分得春风。jiè bǐ shēng xiāo gǔ dí zhōng,shī rén suí fēn dé chūn fēng。
提壶处处差监酒,布谷朝朝讲劝农。tí hú chù chù chà jiān jiǔ,bù gǔ cháo cháo jiǎng quàn nóng。

行春辞

白玉蟾

几日春功似有加,晓来万象尽排衙。jǐ rì chūn gōng shì yǒu jiā,xiǎo lái wàn xiàng jǐn pái yá。
群莺主管园林事,一雨巡行桃李花。qún yīng zhǔ guǎn yuán lín shì,yī yǔ xún xíng táo lǐ huā。

行春辞

白玉蟾

终日寻春入醉乡,不知何处见春光。zhōng rì xún chūn rù zuì xiāng,bù zhī hé chù jiàn chūn guāng。
风条舞绿水杨柳,雨点飞红山海棠。fēng tiáo wǔ lǜ shuǐ yáng liǔ,yǔ diǎn fēi hóng shān hǎi táng。

行春辞

白玉蟾

政是风娇日騃天,蔷薇粉褪海棠蔫。zhèng shì fēng jiāo rì ái tiān,qiáng wēi fěn tuì hǎi táng niān。
贵人那得看花福,多在绿窗犹醉眠。guì rén nà dé kàn huā fú,duō zài lǜ chuāng yóu zuì mián。

行春辞

白玉蟾

绿杨无力暖相依,不管黄莺诉落晖。lǜ yáng wú lì nuǎn xiāng yī,bù guǎn huáng yīng sù luò huī。
水被鱼吹成雨点,花为蝶扰逐风飞。shuǐ bèi yú chuī chéng yǔ diǎn,huā wèi dié rǎo zhú fēng fēi。