古诗词

赠赵太虚画竹石

白玉蟾

竹魂竹魄竹精神,飞落潇湘淇水濒。zhú hún zhú pò zhú jīng shén,fēi luò xiāo xiāng qí shuǐ bīn。
千竿万竿竞青翠,吹风饮露千来春。qiān gān wàn gān jìng qīng cuì,chuī fēng yǐn lù qiān lái chūn。
先生笔端自风雨,惊起竹魂无著处。xiān shēng bǐ duān zì fēng yǔ,jīng qǐ zhú hún wú zhù chù。
一点水墨化成龙,龙孙飞去鹅溪住。yī diǎn shuǐ mò huà chéng lóng,lóng sūn fēi qù é xī zhù。
先生把笔无逡巡,造物不敢私为春。xiān shēng bǎ bǐ wú qūn xún,zào wù bù gǎn sī wèi chūn。
新梢劲节森寒玉,鸾凤无处栖梦魂。xīn shāo jìn jié sēn hán yù,luán fèng wú chù qī mèng hún。
晋人神仙如孙且,画竹每每天作雨。jìn rén shén xiān rú sūn qiě,huà zhú měi měi tiān zuò yǔ。
唐人神仙如张臻,画竹每每闻雁鸣。táng rén shén xiān rú zhāng zhēn,huà zhú měi měi wén yàn míng。
先生自得入神手,一竿两竿发于酒。xiān shēng zì dé rù shén shǒu,yī gān liǎng gān fā yú jiǔ。
当时大醉呼墨奴,一笔扫出竹千亩。dāng shí dà zuì hū mò nú,yī bǐ sǎo chū zhú qiān mǔ。
酒力安能夺化工,先生炼就金丹红。jiǔ lì ān néng duó huà gōng,xiān shēng liàn jiù jīn dān hóng。
一粒阳光照肺腑,森罗万象罗心胸。yī lì yáng guāng zhào fèi fǔ,sēn luó wàn xiàng luó xīn xiōng。
有时持出风竹叶,银海不寒皆震慑。yǒu shí chí chū fēng zhú yè,yín hǎi bù hán jiē zhèn shè。
有时持出雪中枝,恍如冻碧欺涟漪。yǒu shí chí chū xuě zhōng zhī,huǎng rú dòng bì qī lián yī。
复能濡墨作石块,天然峭拔古且怪。fù néng rú mò zuò shí kuài,tiān rán qiào bá gǔ qiě guài。
沙中伏虎草中犀,教人持向蓬莱卖。shā zhōng fú hǔ cǎo zhōng xī,jiào rén chí xiàng péng lái mài。
竹之清虚石坚硬,以此发明真性命。zhú zhī qīng xū shí jiān yìng,yǐ cǐ fā míng zhēn xìng mìng。
使人观石及爱竹,知有真个赵元静。shǐ rén guān shí jí ài zhú,zhī yǒu zhēn gè zhào yuán jìng。
先生醉时常风颠,世人眼孔无神仙。xiān shēng zuì shí cháng fēng diān,shì rén yǎn kǒng wú shén xiān。
我今珍藏数本画,云鹤来也公归天。wǒ jīn zhēn cáng shù běn huà,yún hè lái yě gōng guī tiān。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

曲肱诗

白玉蟾

白云随我见天台,又趁金华路上回。bái yún suí wǒ jiàn tiān tái,yòu chèn jīn huá lù shàng huí。
栖凤亭中留不去,武夷山下野猿哀。qī fèng tíng zhōng liú bù qù,wǔ yí shān xià yě yuán āi。

曲肱诗

白玉蟾

说与清风明月知,扬州有鹤未能骑。shuō yǔ qīng fēng míng yuè zhī,yáng zhōu yǒu hè wèi néng qí。
夜来五凤楼前看,天上白云空自飞。yè lái wǔ fèng lóu qián kàn,tiān shàng bái yún kōng zì fēi。

曲肱诗

白玉蟾

跣足蓬头破衲衣,闷来饮酒醉吟诗。xiǎn zú péng tóu pò nà yī,mèn lái yǐn jiǔ zuì yín shī。
廛中走遍无人识,我是东华大帝儿。chán zhōng zǒu biàn wú rén shí,wǒ shì dōng huá dà dì ér。

曲肱诗

白玉蟾

这回空过二十年,肉重不能飞上天。zhè huí kōng guò èr shí nián,ròu zhòng bù néng fēi shàng tiān。
抖擞衲头还自笑,囊中也没一文钱。dǒu sǒu nà tóu hái zì xiào,náng zhōng yě méi yī wén qián。

曲肱诗

白玉蟾

我有随身一颗珠,见时似有觅时无。wǒ yǒu suí shēn yī kē zhū,jiàn shí shì yǒu mì shí wú。
金鸡叫罢无人见,月射寒光满太虚。jīn jī jiào bà wú rén jiàn,yuè shè hán guāng mǎn tài xū。

曲肱诗

白玉蟾

不识看经不坐禅,饥来吃饭困来眠。bù shí kàn jīng bù zuò chán,jī lái chī fàn kùn lái mián。
玉皇若不开青眼,却是凡夫骨未仙。yù huáng ruò bù kāi qīng yǎn,què shì fán fū gǔ wèi xiān。

曲肱诗

白玉蟾

不把双眸看俗人,五湖四海一空身。bù bǎ shuāng móu kàn sú rén,wǔ hú sì hǎi yī kōng shēn。
洞天深处无人到,溪上桃花几度春。dòng tiān shēn chù wú rén dào,xī shàng táo huā jǐ dù chūn。

曲肱诗

白玉蟾

桑田变海海成田,这话教人信也难。sāng tián biàn hǎi hǎi chéng tián,zhè huà jiào rén xìn yě nán。
只有一般输我处,君王未有此清闲。zhǐ yǒu yī bān shū wǒ chù,jūn wáng wèi yǒu cǐ qīng xián。

题胡运干别墅

白玉蟾

闷来爱竹把花嫌,无事看山高卷帘。mèn lái ài zhú bǎ huā xián,wú shì kàn shān gāo juǎn lián。
好鸟一声飞过檐,清风着力送银蟾。hǎo niǎo yī shēng fēi guò yán,qīng fēng zhe lì sòng yín chán。

题胡运干别墅

白玉蟾

博山一炷小蛇寒,无人独自坐蒲团。bó shān yī zhù xiǎo shé hán,wú rén dú zì zuò pú tuán。
柴门却倩冷风关,檐外白云时往还。chái mén què qiàn lěng fēng guān,yán wài bái yún shí wǎng hái。

咏韩湘

白玉蟾

汝叔做尽死模样,雪里出来无意况。rǔ shū zuò jǐn sǐ mó yàng,xuě lǐ chū lái wú yì kuàng。
赖有当年花一篮,至今推与闲和尚。lài yǒu dāng nián huā yī lán,zhì jīn tuī yǔ xián hé shàng。

孤萤

白玉蟾

夜静乘凉坐水亭,草头隐映见孤萤。yè jìng chéng liáng zuò shuǐ tíng,cǎo tóu yǐn yìng jiàn gū yíng。
瞥然飞过银塘面,俯仰浮光几点星。piē rán fēi guò yín táng miàn,fǔ yǎng fú guāng jǐ diǎn xīng。

中秋月

白玉蟾

风吹玉露洗银河,爽气平分桂影高。fēng chuī yù lù xǐ yín hé,shuǎng qì píng fēn guì yǐng gāo。
把笛倚楼人不寝,此心直拟数秋毫。bǎ dí yǐ lóu rén bù qǐn,cǐ xīn zhí nǐ shù qiū háo。

中秋月

白玉蟾

钱唐江上雪飞花,人在天边泛海槎。qián táng jiāng shàng xuě fēi huā,rén zài tiān biān fàn hǎi chá。
乌鹊一声星斗落,姮娥梳洗去谁家。wū què yī shēng xīng dòu luò,héng é shū xǐ qù shuí jiā。

织机

白玉蟾

天地山河作织机,百花如锦柳如丝。tiān dì shān hé zuò zhī jī,bǎi huā rú jǐn liǔ rú sī。
虚空白处做一疋,日月双梭天外飞。xū kōng bái chù zuò yī pǐ,rì yuè shuāng suō tiān wài fēi。