古诗词

赠赵太虚画竹石

白玉蟾

竹魂竹魄竹精神,飞落潇湘淇水濒。zhú hún zhú pò zhú jīng shén,fēi luò xiāo xiāng qí shuǐ bīn。
千竿万竿竞青翠,吹风饮露千来春。qiān gān wàn gān jìng qīng cuì,chuī fēng yǐn lù qiān lái chūn。
先生笔端自风雨,惊起竹魂无著处。xiān shēng bǐ duān zì fēng yǔ,jīng qǐ zhú hún wú zhù chù。
一点水墨化成龙,龙孙飞去鹅溪住。yī diǎn shuǐ mò huà chéng lóng,lóng sūn fēi qù é xī zhù。
先生把笔无逡巡,造物不敢私为春。xiān shēng bǎ bǐ wú qūn xún,zào wù bù gǎn sī wèi chūn。
新梢劲节森寒玉,鸾凤无处栖梦魂。xīn shāo jìn jié sēn hán yù,luán fèng wú chù qī mèng hún。
晋人神仙如孙且,画竹每每天作雨。jìn rén shén xiān rú sūn qiě,huà zhú měi měi tiān zuò yǔ。
唐人神仙如张臻,画竹每每闻雁鸣。táng rén shén xiān rú zhāng zhēn,huà zhú měi měi wén yàn míng。
先生自得入神手,一竿两竿发于酒。xiān shēng zì dé rù shén shǒu,yī gān liǎng gān fā yú jiǔ。
当时大醉呼墨奴,一笔扫出竹千亩。dāng shí dà zuì hū mò nú,yī bǐ sǎo chū zhú qiān mǔ。
酒力安能夺化工,先生炼就金丹红。jiǔ lì ān néng duó huà gōng,xiān shēng liàn jiù jīn dān hóng。
一粒阳光照肺腑,森罗万象罗心胸。yī lì yáng guāng zhào fèi fǔ,sēn luó wàn xiàng luó xīn xiōng。
有时持出风竹叶,银海不寒皆震慑。yǒu shí chí chū fēng zhú yè,yín hǎi bù hán jiē zhèn shè。
有时持出雪中枝,恍如冻碧欺涟漪。yǒu shí chí chū xuě zhōng zhī,huǎng rú dòng bì qī lián yī。
复能濡墨作石块,天然峭拔古且怪。fù néng rú mò zuò shí kuài,tiān rán qiào bá gǔ qiě guài。
沙中伏虎草中犀,教人持向蓬莱卖。shā zhōng fú hǔ cǎo zhōng xī,jiào rén chí xiàng péng lái mài。
竹之清虚石坚硬,以此发明真性命。zhú zhī qīng xū shí jiān yìng,yǐ cǐ fā míng zhēn xìng mìng。
使人观石及爱竹,知有真个赵元静。shǐ rén guān shí jí ài zhú,zhī yǒu zhēn gè zhào yuán jìng。
先生醉时常风颠,世人眼孔无神仙。xiān shēng zuì shí cháng fēng diān,shì rén yǎn kǒng wú shén xiān。
我今珍藏数本画,云鹤来也公归天。wǒ jīn zhēn cáng shù běn huà,yún hè lái yě gōng guī tiān。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

棹歌九章寄彭鹤林

白玉蟾

岸上酒旗舞,寒芜生秋风。àn shàng jiǔ qí wǔ,hán wú shēng qiū fēng。
谁家六七童,手持金芙蓉。shuí jiā liù qī tóng,shǒu chí jīn fú róng。

棹歌九章寄彭鹤林

白玉蟾

波心采莲女,流花近吾船。bō xīn cǎi lián nǚ,liú huā jìn wú chuán。
移船入芦荻,吹笛下晴川。yí chuán rù lú dí,chuī dí xià qíng chuān。

棹歌九章寄彭鹤林

白玉蟾

朝吸西风餐,夜弄明月舞。cháo xī xī fēng cān,yè nòng míng yuè wǔ。
万顷碧琉璃,下有玉清府。wàn qǐng bì liú lí,xià yǒu yù qīng fǔ。

棹歌九章寄彭鹤林

白玉蟾

黄昏杳无人,孤江但翠竹。huáng hūn yǎo wú rén,gū jiāng dàn cuì zhú。
惟有白鹭鸶,伴我舟中宿。wéi yǒu bái lù sī,bàn wǒ zhōu zhōng sù。

棹歌九章寄彭鹤林

白玉蟾

夜阑笙鹤鸣,银汀斗欲泻。yè lán shēng hè míng,yín tīng dòu yù xiè。
可怜舟中子,散发苍山下。kě lián zhōu zhōng zi,sàn fā cāng shān xià。

棹歌九章寄彭鹤林

白玉蟾

青山衔落日,白杨吐悲风。qīng shān xián luò rì,bái yáng tǔ bēi fēng。
欲觅玄真子,沧洲云蒙蒙。yù mì xuán zhēn zi,cāng zhōu yún méng méng。

九曲棹歌

白玉蟾

三十六峰真绝奇,一溪九曲碧涟漪。sān shí liù fēng zhēn jué qí,yī xī jiǔ qū bì lián yī。
白云遮眼不知处,谁道神仙在武夷。bái yún zhē yǎn bù zhī chù,shuí dào shén xiān zài wǔ yí。

九曲棹歌

白玉蟾

幔亭峰下泛仙船,洞口琼花锁翠烟。màn tíng fēng xià fàn xiān chuán,dòng kǒu qióng huā suǒ cuì yān。
一自魏王归绛阙,至今哀怨岭头猿。yī zì wèi wáng guī jiàng quē,zhì jīn āi yuàn lǐng tóu yuán。

九曲棹歌

白玉蟾

山下于今几代孙,当时箫鼓寂无闻。shān xià yú jīn jǐ dài sūn,dāng shí xiāo gǔ jì wú wén。
丹炉复尔生春草,玉女峰前空白云。dān lú fù ěr shēng chūn cǎo,yù nǚ fēng qián kōng bái yún。

九曲棹歌

白玉蟾

仙舟停棹架岩头,黄鹤归天今几秋。xiān zhōu tíng zhào jià yán tóu,huáng hè guī tiān jīn jǐ qiū。
满洞桃花人不见,一溪绿水为谁流。mǎn dòng táo huā rén bù jiàn,yī xī lǜ shuǐ wèi shuí liú。

九曲棹歌

白玉蟾

万顷秋光无著处,满潭清水莹青铜。wàn qǐng qiū guāng wú zhù chù,mǎn tán qīng shuǐ yíng qīng tóng。
金鸡叫落山头月,淡淡寒烟飒飒风。jīn jī jiào luò shān tóu yuè,dàn dàn hán yān sà sà fēng。

九曲棹歌

白玉蟾

闻道谁知铁笛声,石崖轰裂老龙惊。wén dào shuí zhī tiě dí shēng,shí yá hōng liè lǎo lóng jīng。
当年人已服丹去,千古荒亭秋草生。dāng nián rén yǐ fú dān qù,qiān gǔ huāng tíng qiū cǎo shēng。

九曲棹歌

白玉蟾

仙掌峰前仙子家,客来活火煮新茶。xiān zhǎng fēng qián xiān zi jiā,kè lái huó huǒ zhǔ xīn chá。
主人摇指青烟里,瀑布悬崖剪雪花。zhǔ rén yáo zhǐ qīng yān lǐ,pù bù xuán yá jiǎn xuě huā。

九曲棹歌

白玉蟾

寂寂秋烟锁碧湾,往年此地有禅关。jì jì qiū yān suǒ bì wān,wǎng nián cǐ dì yǒu chán guān。
水神移入龙宫去,一夜风雷吼万山。shuǐ shén yí rù lóng gōng qù,yī yè fēng léi hǒu wàn shān。

九曲棹歌

白玉蟾

几点沙鸥泛碧流,芦花两岸暮云愁。jǐ diǎn shā ōu fàn bì liú,lú huā liǎng àn mù yún chóu。
鼓楼岩下一声笛,惊落梧桐飞起秋。gǔ lóu yán xià yī shēng dí,jīng luò wú tóng fēi qǐ qiū。