古诗词

胡东原香锦亭

白玉蟾

东皇剖破勾芒腹,锦心绣肠香馥郁。dōng huáng pōu pò gōu máng fù,jǐn xīn xiù cháng xiāng fù yù。
绛都风雨僝僽春,花魂无主自精神。jiàng dōu fēng yǔ chán zhòu chūn,huā hún wú zhǔ zì jīng shén。
黄鹂初唤柳开眼,海棠枝上春烟暖。huáng lí chū huàn liǔ kāi yǎn,hǎi táng zhī shàng chūn yān nuǎn。
放出一点两点红,墙头红腮微笑风。fàng chū yī diǎn liǎng diǎn hóng,qiáng tóu hóng sāi wēi xiào fēng。
东原去后花无主,春工亦懒施机杼。dōng yuán qù hòu huā wú zhǔ,chūn gōng yì lǎn shī jī zhù。
亭前忽遇诗酒仙,花亦喷出些龙涎。tíng qián hū yù shī jiǔ xiān,huā yì pēn chū xiē lóng xián。
风催雨趱花不辨,满庭芬芳生烂熳。fēng cuī yǔ zǎn huā bù biàn,mǎn tíng fēn fāng shēng làn màn。
牡丹吐火花欲然,日将锦绣铺苔毡。mǔ dān tǔ huǒ huā yù rán,rì jiāng jǐn xiù pù tái zhān。
诗狂梦与花神饮,酒醉不与花神寝。shī kuáng mèng yǔ huā shén yǐn,jiǔ zuì bù yǔ huā shén qǐn。
酒阑令我忆东原,花木虽在人恻然。jiǔ lán lìng wǒ yì dōng yuán,huā mù suī zài rén cè rán。
此诗终不为花作,惆怅东原此丘壑。cǐ shī zhōng bù wèi huā zuò,chóu chàng dōng yuán cǐ qiū hè。
而今赏花不见人,但见蜂蝶飞闲亭。ér jīn shǎng huā bù jiàn rén,dàn jiàn fēng dié fēi xián tíng。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

奉酬臞庵李侍郎

白玉蟾

酒红沁面晕成霞,笑撚吟髭数暮鸦。jiǔ hóng qìn miàn yūn chéng xiá,xiào niǎn yín zī shù mù yā。
不入朝廷鸳鹭侣,自甘白发插梅花。bù rù cháo tíng yuān lù lǚ,zì gān bái fā chā méi huā。

见莺

白玉蟾

夜来新长水三尺,雨过横流春一溪。yè lái xīn zhǎng shuǐ sān chǐ,yǔ guò héng liú chūn yī xī。
翠柳颦眉花阁泪,乳莺空对妇鸠啼。cuì liǔ pín méi huā gé lèi,rǔ yīng kōng duì fù jiū tí。

见莺

白玉蟾

鲜怡寡乐负清明,帘外花如红泪倾。xiān yí guǎ lè fù qīng míng,lián wài huā rú hóng lèi qīng。
又是残春将立夏,如何到处不啼莺。yòu shì cán chūn jiāng lì xià,rú hé dào chù bù tí yīng。

见莺

白玉蟾

一莺飞去一莺啼,桃李一空春已归。yī yīng fēi qù yī yīng tí,táo lǐ yī kōng chūn yǐ guī。
踏破苍苔殊可惜,坐看流水拽斜晖。tà pò cāng tái shū kě xī,zuò kàn liú shuǐ zhuāi xié huī。

幽居杂兴

白玉蟾

岸花洗面初收雨,江草摇头已怯风。àn huā xǐ miàn chū shōu yǔ,jiāng cǎo yáo tóu yǐ qiè fēng。
独立无聊聊送目,西边落日叫孤鸿。dú lì wú liáo liáo sòng mù,xī biān luò rì jiào gū hóng。

幽居杂兴

白玉蟾

阳春有脚三杯酒,野战无哗一局棋。yáng chūn yǒu jiǎo sān bēi jiǔ,yě zhàn wú huā yī jú qí。
见说王门堪炙手,抱猿弄鹤不曾知。jiàn shuō wáng mén kān zhì shǒu,bào yuán nòng hè bù céng zhī。

幽居杂兴

白玉蟾

月来佐酒如随牒,花自从诗各寄名。yuè lái zuǒ jiǔ rú suí dié,huā zì cóng shī gè jì míng。
尽把烟霞归节制,闲中排日听泉声。jǐn bǎ yān xiá guī jié zhì,xián zhōng pái rì tīng quán shēng。

流憩

白玉蟾

苍崖万仞倚空寒,一道飞泉泻半山。cāng yá wàn rèn yǐ kōng hán,yī dào fēi quán xiè bàn shān。
到此倚栏聊植杖,少时款款入松关。dào cǐ yǐ lán liáo zhí zhàng,shǎo shí kuǎn kuǎn rù sōng guān。

洞明轩

白玉蟾

夜坐幽堂听玉泉,松号风吼不成眠。yè zuò yōu táng tīng yù quán,sōng hào fēng hǒu bù chéng mián。
蒲团里面真消息,猿叫千山月正圆。pú tuán lǐ miàn zhēn xiāo xī,yuán jiào qiān shān yuè zhèng yuán。

元旦在鹤林偶作

白玉蟾

东风吹散柳梢雪,一夜挽回天下春。dōng fēng chuī sàn liǔ shāo xuě,yī yè wǎn huí tiān xià chūn。
从此阳春应有脚,百花富贵草精神。cóng cǐ yáng chūn yīng yǒu jiǎo,bǎi huā fù guì cǎo jīng shén。

酬颜宣教

白玉蟾

柳梢黄鸟韵绵蛮,风雨将春暗锁关。liǔ shāo huáng niǎo yùn mián mán,fēng yǔ jiāng chūn àn suǒ guān。
镇日吟诗无好句,坐看乳燕语梁间。zhèn rì yín shī wú hǎo jù,zuò kàn rǔ yàn yǔ liáng jiān。

螺青山下皆地锦花

白玉蟾

螺青山绾青螺髻,地锦花铺锦地衣。luó qīng shān wǎn qīng luó jì,dì jǐn huā pù jǐn dì yī。
雨过花娇山色茜,疑山解舞欲狂飞。yǔ guò huā jiāo shān sè qiàn,yí shān jiě wǔ yù kuáng fēi。

许天游见过

白玉蟾

蝉外西风风外叶,雁边落日日边云。chán wài xī fēng fēng wài yè,yàn biān luò rì rì biān yún。
诗仙世界无疆埸,一片青山共子分。shī xiān shì jiè wú jiāng yì,yī piàn qīng shān gòng zi fēn。

江口有怀

白玉蟾

霜将枫绿染为红,风把芦花缕作茸。shuāng jiāng fēng lǜ rǎn wèi hóng,fēng bǎ lú huā lǚ zuò rōng。
云自幕天谁钉挂,月来佐酒与从容。yún zì mù tiān shuí dīng guà,yuè lái zuǒ jiǔ yǔ cóng róng。

江口有怀

白玉蟾

丹枫偷落风无觉,白鹭微行鱼不知。dān fēng tōu luò fēng wú jué,bái lù wēi xíng yú bù zhī。
两地南楼今夜月,一般清皎百般思。liǎng dì nán lóu jīn yè yuè,yī bān qīng jiǎo bǎi bān sī。