古诗词

快活歌

白玉蟾

快活快活真快活,被我一时都掉脱。kuài huó kuài huó zhēn kuài huó,bèi wǒ yī shí dōu diào tuō。
撒手浩歌归去来,生姜胡椒果是辣。sā shǒu hào gē guī qù lái,shēng jiāng hú jiāo guǒ shì là。
如今快活大快活,有时放颠或放劣。rú jīn kuài huó dà kuài huó,yǒu shí fàng diān huò fàng liè。
自家身里有夫妻,说向时人须笑杀。zì jiā shēn lǐ yǒu fū qī,shuō xiàng shí rén xū xiào shā。
向时快活小快活,无影树子和根拔。xiàng shí kuài huó xiǎo kuài huó,wú yǐng shù zi hé gēn bá。
男儿端的会怀胎,子母同形活泼泼。nán ér duān de huì huái tāi,zi mǔ tóng xíng huó pō pō。
快活快活真快活,虚空粉碎秋毫末。kuài huó kuài huó zhēn kuài huó,xū kōng fěn suì qiū háo mò。
轮回生死几千生,这回大死方今活。lún huí shēng sǐ jǐ qiān shēng,zhè huí dà sǐ fāng jīn huó。
旧时窠臼泼生涯,于今净尽都掉脱。jiù shí kē jiù pō shēng yá,yú jīn jìng jǐn dōu diào tuō。
元来爹爹只是爷,懵懵懂懂自瓜葛。yuán lái diē diē zhǐ shì yé,měng měng dǒng dǒng zì guā gé。
近来仿佛辨西东,七七依前四十八。jìn lái fǎng fú biàn xī dōng,qī qī yī qián sì shí bā。
如龙养珠心不忘,如鸡抱卵气不绝。rú lóng yǎng zhū xīn bù wàng,rú jī bào luǎn qì bù jué。
又似寒蝉吸晓风,又如老蚌含秋月。yòu shì hán chán xī xiǎo fēng,yòu rú lǎo bàng hán qiū yuè。
一个闲人天地间,大笑一声天地阔。yī gè xián rén tiān dì jiān,dà xiào yī shēng tiān dì kuò。
衣则四时惟一衲,饭则千家可一钵。yī zé sì shí wéi yī nà,fàn zé qiān jiā kě yī bō。
三家村里弄风狂,十字街头打鹘突。sān jiā cūn lǐ nòng fēng kuáng,shí zì jiē tóu dǎ gǔ tū。
一夫一妻将六儿,或行或坐常兀兀。yī fū yī qī jiāng liù ér,huò xíng huò zuò cháng wù wù。
收来放去任纵横,即是十方三世佛。shōu lái fàng qù rèn zòng héng,jí shì shí fāng sān shì fú。
有酒一杯复一杯,有歌一阕复一阕。yǒu jiǔ yī bēi fù yī bēi,yǒu gē yī què fù yī què。
日中了了饭三餐,饭后齁齁睡一歇。rì zhōng le le fàn sān cān,fàn hòu hōu hōu shuì yī xiē。
放下万缘都掉脱,脱得自如方快活。fàng xià wàn yuán dōu diào tuō,tuō dé zì rú fāng kuài huó。
用尽醒醒学得痴,此时化景登晨诀。yòng jǐn xǐng xǐng xué dé chī,cǐ shí huà jǐng dēng chén jué。
时人不会翻筋斗,如饥吃盐加得渴。shí rén bù huì fān jīn dòu,rú jī chī yán jiā dé kě。
偶然放浪到庐山,身在白蘋红蓼间。ǒu rán fàng làng dào lú shān,shēn zài bái píng hóng liǎo jiān。
一登天籁亭前望,黄鹤未归春雨寒。yī dēng tiān lài tíng qián wàng,huáng hè wèi guī chūn yǔ hán。
心酸世上几多人,不炼金液大还丹。xīn suān shì shàng jǐ duō rén,bù liàn jīn yè dà hái dān。
忘形养气乃金液,对景无心是大还。wàng xíng yǎng qì nǎi jīn yè,duì jǐng wú xīn shì dà hái。
忘形化气气化神,斯乃大道透三关。wàng xíng huà qì qì huà shén,sī nǎi dà dào tòu sān guān。
绛宫炎炎偃月炉,灵台寂寂大玄坛。jiàng gōng yán yán yǎn yuè lú,líng tái jì jì dà xuán tán。
朱砂乃是赤凤血,水银乃是黑龟肝。zhū shā nǎi shì chì fèng xuè,shuǐ yín nǎi shì hēi guī gān。
金铅采归入土釜,木汞飞走居泥丸。jīn qiān cǎi guī rù tǔ fǔ,mù gǒng fēi zǒu jū ní wán。
华池正在气海内,神室正在黄庭间。huá chí zhèng zài qì hǎi nèi,shén shì zhèng zài huáng tíng jiān。
散则眼耳鼻舌忙,聚则经络荣卫闲。sàn zé yǎn ěr bí shé máng,jù zé jīng luò róng wèi xián。
五脏六腑各有神,万神朝元归一灵。wǔ zàng liù fǔ gè yǒu shén,wàn shén cháo yuán guī yī líng。
一灵是谓混元精,先天后天乾元亨。yī líng shì wèi hùn yuán jīng,xiān tiān hòu tiān qián yuán hēng。
圣人采此为药材,聚之则有散则零。shèng rén cǎi cǐ wèi yào cái,jù zhī zé yǒu sàn zé líng。
昼夜河车不暂停,默契大造同运行。zhòu yè hé chē bù zàn tíng,mò qì dà zào tóng yùn xíng。
人人本有一滴金,金精木液各半斤。rén rén běn yǒu yī dī jīn,jīn jīng mù yè gè bàn jīn。
二十八宿归一炉,一水一火须调匀。èr shí bā sù guī yī lú,yī shuǐ yī huǒ xū diào yún。
一候刚兮一候柔,一爻武兮一爻文。yī hòu gāng xī yī hòu róu,yī yáo wǔ xī yī yáo wén。
心天节候定寒暑,性地分野分楚秦。xīn tiān jié hòu dìng hán shǔ,xìng dì fēn yě fēn chǔ qín。
一日八万四千里,自有斗柄周天轮。yī rì bā wàn sì qiān lǐ,zì yǒu dòu bǐng zhōu tiān lún。
人将蜕壳阴阳外,不可不炼水银银。rén jiāng tuì ké yīn yáng wài,bù kě bù liàn shuǐ yín yín。
但得黄婆来紫庭,金翁姹女即婚姻。dàn dé huáng pó lái zǐ tíng,jīn wēng chà nǚ jí hūn yīn。
青龙白虎绕金鼎,黄芽半夜一枝春。qīng lóng bái hǔ rào jīn dǐng,huáng yá bàn yè yī zhī chūn。
九曲江头飞白雪,昆仑山巅腾紫云。jiǔ qū jiāng tóu fēi bái xuě,kūn lún shān diān téng zǐ yún。
丁公默默守玉炉,交媾温养成胎婴。dīng gōng mò mò shǒu yù lú,jiāo gòu wēn yǎng chéng tāi yīng。
神水沃灭三尸火,慧剑扫除六贼兵。shén shuǐ wò miè sān shī huǒ,huì jiàn sǎo chú liù zéi bīng。
无中生有一刀圭,粪丸中有蜣螂形。wú zhōng shēng yǒu yī dāo guī,fèn wán zhōng yǒu qiāng láng xíng。
诚哉一得即永得,片饷中间可结成。chéng zāi yī dé jí yǒng dé,piàn xiǎng zhōng jiān kě jié chéng。
忽然四大成虚白,不觉一灵升太清。hū rán sì dà chéng xū bái,bù jué yī líng shēng tài qīng。
纵使工夫汞见铅,不知火候也徒然。zòng shǐ gōng fū gǒng jiàn qiān,bù zhī huǒ hòu yě tú rán。
大都要藉周天火,十月圣胎方始圆。dà dōu yào jí zhōu tiān huǒ,shí yuè shèng tāi fāng shǐ yuán。
虽结丹头终耗失,要须火候始凝坚。suī jié dān tóu zhōng hào shī,yào xū huǒ hòu shǐ níng jiān。
动静存亡宜沐浴,吉凶进退贵抽添。dòng jìng cún wáng yí mù yù,jí xiōng jìn tuì guì chōu tiān。
火力绵绵九转后,药物始可成胎仙。huǒ lì mián mián jiǔ zhuǎn hòu,yào wù shǐ kě chéng tāi xiān。
一时八刻一周天,十二时辰准一年。yī shí bā kè yī zhōu tiān,shí èr shí chén zhǔn yī nián。
每自一阳交媾后,功夫炼到六纯乾。měi zì yī yáng jiāo gòu hòu,gōng fū liàn dào liù chún qián。
精神来往如潮候,气血盈虚似月魂。jīng shén lái wǎng rú cháo hòu,qì xuè yíng xū shì yuè hún。
一毂从来三十幅,妙处都由前后弦。yī gǔ cóng lái sān shí fú,miào chù dōu yóu qián hòu xián。
专气致柔为至仁,礼义智信融为仁。zhuān qì zhì róu wèi zhì rén,lǐ yì zhì xìn róng wèi rén。
真土归位为至真,水火金木俱浑全。zhēn tǔ guī wèi wèi zhì zhēn,shuǐ huǒ jīn mù jù hún quán。
精水神火与意土,炼使魂魄归其根。jīng shuǐ shén huǒ yǔ yì tǔ,liàn shǐ hún pò guī qí gēn。
先天一气今常存,散在万物与人身。xiān tiān yī qì jīn cháng cún,sàn zài wàn wù yǔ rén shēn。
花自春风鸟自啼,岂知造物天为春。huā zì chūn fēng niǎo zì tí,qǐ zhī zào wù tiān wèi chūn。
百姓日用而不知,气入四肢徒凋残。bǎi xìng rì yòng ér bù zhī,qì rù sì zhī tú diāo cán。
松竹虚心受气足,凌霜傲雪长年青。sōng zhú xū xīn shòu qì zú,líng shuāng ào xuě zhǎng nián qīng。
况人元神本不死,此气即是黄芽铅。kuàng rén yuán shén běn bù sǐ,cǐ qì jí shì huáng yá qiān。
老松可少病可健,散者可聚促可延。lǎo sōng kě shǎo bìng kě jiàn,sàn zhě kě jù cù kě yán。
心入虚无行火候,内景内象壶中天。xīn rù xū wú xíng huǒ hòu,nèi jǐng nèi xiàng hú zhōng tiān。
须知一尘一蓬莱,与走一叶一偓佺。xū zhī yī chén yī péng lái,yǔ zǒu yī yè yī wò quán。
神即火兮气即药,心为炉兮身为田。shén jí huǒ xī qì jí yào,xīn wèi lú xī shēn wèi tián。
自耕自种自烹炼,一日一粒如黍然。zì gēng zì zhǒng zì pēng liàn,yī rì yī lì rú shǔ rán。
灵芝一生甘露降,龟蛇千古常相缠。líng zhī yī shēng gān lù jiàng,guī shé qiān gǔ cháng xiāng chán。
一朝雷电撼山川,一之则日万则烟。yī cháo léi diàn hàn shān chuān,yī zhī zé rì wàn zé yān。
日中自有金乌飞,夜夜三更入广寒。rì zhōng zì yǒu jīn wū fēi,yè yè sān gèng rù guǎng hán。
子子孙孙千百亿,炉鼎鸡犬皆登天。zi zi sūn sūn qiān bǎi yì,lú dǐng jī quǎn jiē dēng tiān。
大道三十有二传,传到天台有悟真。dà dào sān shí yǒu èr chuán,chuán dào tiān tái yǒu wù zhēn。
四传复至白玉蟾,眼空四海嗟无人。sì chuán fù zhì bái yù chán,yǎn kōng sì hǎi jiē wú rén。
偶遇太平兴国宫,白发道士其姓陈。ǒu yù tài píng xīng guó gōng,bái fā dào shì qí xìng chén。
半生立志学铅汞,万水千山徒苦辛。bàn shēng lì zhì xué qiān gǒng,wàn shuǐ qiān shān tú kǔ xīn。
一朝邂逅庐山下,摆手笑出人间尘。yī cháo xiè hòu lú shān xià,bǎi shǒu xiào chū rén jiān chén。
翠阁对床风雨夜,授以丹法使还元。cuì gé duì chuáng fēng yǔ yè,shòu yǐ dān fǎ shǐ hái yuán。
人生何似一杯酒,人生何似一盏灯。rén shēng hé shì yī bēi jiǔ,rén shēng hé shì yī zhǎn dēng。
蓬莱方丈在何处,青云白鹤欲归去。péng lái fāng zhàng zài hé chù,qīng yún bái hè yù guī qù。
快活快活真快活,为君说此末后句。kuài huó kuài huó zhēn kuài huó,wèi jūn shuō cǐ mò hòu jù。
末后一句亲分付,普为天下学仙者,晓然指出蓬莱路。mò hòu yī jù qīn fēn fù,pǔ wèi tiān xià xué xiān zhě,xiǎo rán zhǐ chū péng lái lù。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

赞历代天师第二十六代讳嗣宗

白玉蟾

朱砂鼎里炼金晶,默祷天皇入紫冥。zhū shā dǐng lǐ liàn jīn jīng,mò dǎo tiān huáng rù zǐ míng。
月落半山丹井水,猿声惊断满天星。yuè luò bàn shān dān jǐng shuǐ,yuán shēng jīng duàn mǎn tiān xīng。

赞历代天师第二十七代讳象中字拱辰

白玉蟾

仁皇恩赐紫衣时,方是宁馨七岁儿。rén huáng ēn cì zǐ yī shí,fāng shì níng xīn qī suì ér。
闲把洞章歌一阕,不知鸾鹤满天飞。xián bǎ dòng zhāng gē yī què,bù zhī luán hè mǎn tiān fēi。

赞历代天师第二十八代讳敦复字延之

白玉蟾

棘围战罢笑归来,一寸功名心已灰。jí wéi zhàn bà xiào guī lái,yī cùn gōng míng xīn yǐ huī。
白鹤何年归洞府,夕阳影里野猿哀。bái hè hé nián guī dòng fǔ,xī yáng yǐng lǐ yě yuán āi。

赞历代天师第二十九代讳景端字子仁

白玉蟾

当年仙去鹤巢空,万壑千崖夕照红。dāng nián xiān qù hè cháo kōng,wàn hè qiān yá xī zhào hóng。
人在丹丘玄圃外,潇潇松桂夜来风。rén zài dān qiū xuán pǔ wài,xiāo xiāo sōng guì yè lái fēng。

赞历代天师第三十代讳继先字遵正

白玉蟾

筑著成都人姓刘,丹成蜕迹入罗浮。zhù zhù chéng dōu rén xìng liú,dān chéng tuì jì rù luó fú。
琼楼数纸御书在,虚静先生已掉头。qióng lóu shù zhǐ yù shū zài,xū jìng xiān shēng yǐ diào tóu。

赞历代天师第三十一代讳时修字朝英

白玉蟾

是个清都一散郎,凝神聚气炼丹阳。shì gè qīng dōu yī sàn láng,níng shén jù qì liàn dān yáng。
片云孤鹤无踪迹,半夜风寒万里霜。piàn yún gū hè wú zōng jì,bàn yè fēng hán wàn lǐ shuāng。

赞历代天师第三十二代讳守真字遵一

白玉蟾

鹤颈龟腮骨已仙,星坛长啸诵琼篇。hè jǐng guī sāi gǔ yǐ xiān,xīng tán zhǎng xiào sòng qióng piān。
自从阙下归仙后,一枕清风几万年。zì cóng quē xià guī xiān hòu,yī zhěn qīng fēng jǐ wàn nián。

龙井

白玉蟾

山腰石有千年润,海眼泉无一日乾。shān yāo shí yǒu qiān nián rùn,hǎi yǎn quán wú yī rì qián。
天下苍生望霖雨,不知龙在此中蟠。tiān xià cāng shēng wàng lín yǔ,bù zhī lóng zài cǐ zhōng pán。

题桐柏观

白玉蟾

仙翁夜来扣林壑,约我明朝过南岳。xiān wēng yè lái kòu lín hè,yuē wǒ míng cháo guò nán yuè。
石坛对坐话松风,鹤唳一声山月落。shí tán duì zuò huà sōng fēng,hè lì yī shēng shān yuè luò。

番阳旅寓留题

白玉蟾

洞门深锁绿烟寒,来享浮生半日闲。dòng mén shēn suǒ lǜ yān hán,lái xiǎng fú shēng bàn rì xián。
城北城南无老树,横吹铁笛过庐山。chéng běi chéng nán wú lǎo shù,héng chuī tiě dí guò lú shān。

初夏

白玉蟾

城中厌雨过清和,偶出西郊野兴多。chéng zhōng yàn yǔ guò qīng hé,ǒu chū xī jiāo yě xīng duō。
蚕簇趁晴方摘茧,麦场经润欲生蛾。cán cù chèn qíng fāng zhāi jiǎn,mài chǎng jīng rùn yù shēng é。

飞云顶

白玉蟾

飞云顶上阁阑干,夜半南溟出玉盘。fēi yún dǐng shàng gé lán gàn,yè bàn nán míng chū yù pán。
卷起水帘三百尺,松风吹度铁桥寒。juǎn qǐ shuǐ lián sān bǎi chǐ,sōng fēng chuī dù tiě qiáo hán。

山中偶成

白玉蟾

酒恶频频嗅素馨,满天风雨晚凉生。jiǔ è pín pín xiù sù xīn,mǎn tiān fēng yǔ wǎn liáng shēng。
岩花乱落无一点,谷鸟时闻啼数声。yán huā luàn luò wú yī diǎn,gǔ niǎo shí wén tí shù shēng。

山中偶成

白玉蟾

长日扃门坐小亭,松阴竹影自清清。zhǎng rì jiōng mén zuò xiǎo tíng,sōng yīn zhú yǐng zì qīng qīng。
山翁莫问吾名姓,天上星辰地下行。shān wēng mò wèn wú míng xìng,tiān shàng xīng chén dì xià xíng。

七女峰

白玉蟾

宋时松竹晋时苔,路转山回洞户开。sòng shí sōng zhú jìn shí tái,lù zhuǎn shān huí dòng hù kāi。
流水也知尘世杂,依然流向此山来。liú shuǐ yě zhī chén shì zá,yī rán liú xiàng cǐ shān lái。