古诗词

必竟恁地歌

白玉蟾

我生不信有神仙,亦不知有大罗天。wǒ shēng bù xìn yǒu shén xiān,yì bù zhī yǒu dà luó tiān。
那堪见人说蓬莱,掩面却笑渠风颠。nà kān jiàn rén shuō péng lái,yǎn miàn què xiào qú fēng diān。
七返还丹多不实,往往将谓人虚传。qī fǎn hái dān duō bù shí,wǎng wǎng jiāng wèi rén xū chuán。
世传神仙能飞升,又道不死延万年。shì chuán shén xiān néng fēi shēng,yòu dào bù sǐ yán wàn nián。
肉既无翅必坠地,人无百岁安可延。ròu jì wú chì bì zhuì dì,rén wú bǎi suì ān kě yán。
满眼且见生死俱,死生生死相循旋。mǎn yǎn qiě jiàn shēng sǐ jù,sǐ shēng shēng sǐ xiāng xún xuán。
翠虚真人与我言,他所见识大不然。cuì xū zhēn rén yǔ wǒ yán,tā suǒ jiàn shí dà bù rán。
恐人缘浅赋分薄,自无寿命归黄泉。kǒng rén yuán qiǎn fù fēn báo,zì wú shòu mìng guī huáng quán。
人身只有三般物,精神与气常保全。rén shēn zhǐ yǒu sān bān wù,jīng shén yǔ qì cháng bǎo quán。
其精不是交感精,乃是玉皇口中涎。qí jīng bù shì jiāo gǎn jīng,nǎi shì yù huáng kǒu zhōng xián。
其气即非呼吸气,乃知却是太素烟。qí qì jí fēi hū xī qì,nǎi zhī què shì tài sù yān。
其神即非思虑神,可与元始相比肩。qí shén jí fēi sī lǜ shén,kě yǔ yuán shǐ xiāng bǐ jiān。
我闻其言我亦怖,且怖且疑且擎拳。wǒ wén qí yán wǒ yì bù,qiě bù qiě yí qiě qíng quán。
但知即日动止间,一物相处常团圆。dàn zhī jí rì dòng zhǐ jiān,yī wù xiāng chù cháng tuán yuán。
此物根蒂乃精气,精气恐是身中填。cǐ wù gēn dì nǎi jīng qì,jīng qì kǒng shì shēn zhōng tián。
岂知此精此神气,根于父母未生前。qǐ zhī cǐ jīng cǐ shén qì,gēn yú fù mǔ wèi shēng qián。
三者未常相返离,结为一块太无边。sān zhě wèi cháng xiāng fǎn lí,jié wèi yī kuài tài wú biān。
人之生死空自尔,此物湛寂何伤焉。rén zhī shēng sǐ kōng zì ěr,cǐ wù zhàn jì hé shāng yān。
吾将矍然以自思,老者必不虚其言。wú jiāng jué rán yǐ zì sī,lǎo zhě bì bù xū qí yán。
是我将有可爱业,渠必以此示言诠。shì wǒ jiāng yǒu kě ài yè,qú bì yǐ cǐ shì yán quán。
开禧元年中秋夜,焚香跪地口相传。kāi xǐ yuán nián zhōng qiū yè,fén xiāng guì dì kǒu xiāng chuán。
朅尔行持三两日,天地日月软如绵。qiè ěr xíng chí sān liǎng rì,tiān dì rì yuè ruǎn rú mián。
忽然嚼得虚空破,始知钟吕皆参玄。hū rán jué dé xū kōng pò,shǐ zhī zhōng lǚ jiē cān xuán。
吾之少年早留心,必不至此犹尘缘。wú zhī shǎo nián zǎo liú xīn,bì bù zhì cǐ yóu chén yuán。
且念八百与三千,云鹤相将来翩翩。qiě niàn bā bǎi yǔ sān qiān,yún hè xiāng jiāng lái piān piān。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

听琴

白玉蟾

心造虚无外,弦鸣指甲间。xīn zào xū wú wài,xián míng zhǐ jiǎ jiān。
夜来宫调罢,明月满空山。yè lái gōng diào bà,míng yuè mǎn kōng shān。

听琴

白玉蟾

声出五音表,弹超十指中。shēng chū wǔ yīn biǎo,dàn chāo shí zhǐ zhōng。
鸟啼花落处,曲罢对春风。niǎo tí huā luò chù,qū bà duì chūn fēng。

山庵晓色

白玉蟾

烛影夺明月,钟声撞晓云。zhú yǐng duó míng yuè,zhōng shēng zhuàng xiǎo yún。
瓷盘馀柏子,倾作一炉焚。cí pán yú bǎi zi,qīng zuò yī lú fén。

雪窗

白玉蟾

素壁青灯暗,红炉夜火深。sù bì qīng dēng àn,hóng lú yè huǒ shēn。
雪花窗外白,一片岁寒心。xuě huā chuāng wài bái,yī piàn suì hán xīn。

赠船稍

白玉蟾

苦海无船渡,众生到岸难。kǔ hǎi wú chuán dù,zhòng shēng dào àn nán。
劝君齐着力,结取万人欢。quàn jūn qí zhe lì,jié qǔ wàn rén huān。

风台遣心

白玉蟾

春色浓于酒,梅花瘦似诗。chūn sè nóng yú jiǔ,méi huā shòu shì shī。
长青今岁叶,粲白去年枝。zhǎng qīng jīn suì yè,càn bái qù nián zhī。

风台遣心

白玉蟾

鸦报千林晓,梅供一枕香。yā bào qiān lín xiǎo,méi gōng yī zhěn xiāng。
晓来春思倦,馀梦尚悠扬。xiǎo lái chūn sī juàn,yú mèng shàng yōu yáng。

风台遣心

白玉蟾

青尽池边柳,红开槛外花。qīng jǐn chí biān liǔ,hóng kāi kǎn wài huā。
数时长病酒,今日且分茶。shù shí zhǎng bìng jiǔ,jīn rì qiě fēn chá。

玉艳亭即事

白玉蟾

正月梅花尽,一溪春雨香。zhèng yuè méi huā jǐn,yī xī chūn yǔ xiāng。
燕方寻故垒,蜂已葺华房。yàn fāng xún gù lěi,fēng yǐ qì huá fáng。

玉艳亭即事

白玉蟾

夙酒萦怀处,芳亭拄颊间。sù jiǔ yíng huái chù,fāng tíng zhǔ jiá jiān。
一莺黄翠柳,双鹭白青山。yī yīng huáng cuì liǔ,shuāng lù bái qīng shān。

玉艳亭即事

白玉蟾

黄鸟新声变,青山霁色妍。huáng niǎo xīn shēng biàn,qīng shān jì sè yán。
预为寒食地,晴放海棠天。yù wèi hán shí dì,qíng fàng hǎi táng tiān。

玉艳亭即事

白玉蟾

犬见行人吠,牛寻熟路回。quǎn jiàn xíng rén fèi,niú xún shú lù huí。
烟光迷碧嶂,花片点苍苔。yān guāng mí bì zhàng,huā piàn diǎn cāng tái。

玉艳亭即事

白玉蟾

风雨平安日,山林富贵天。fēng yǔ píng ān rì,shān lín fù guì tiān。
笋芽青露爪,蕨蕻紫伸拳。sǔn yá qīng lù zhǎo,jué hóng zǐ shēn quán。

偶作

白玉蟾

露滴中宵月,松摇古谷风。lù dī zhōng xiāo yuè,sōng yáo gǔ gǔ fēng。
三身红萏菡,四智碧芙蓉。sān shēn hóng dàn hàn,sì zhì bì fú róng。

偶作

白玉蟾

雪后竹君子,霜前松大夫。xuě hòu zhú jūn zi,shuāng qián sōng dà fū。
梅残半点白,猿叫一声孤。méi cán bàn diǎn bái,yuán jiào yī shēng gū。