古诗词

必竟恁地歌

白玉蟾

我生不信有神仙,亦不知有大罗天。wǒ shēng bù xìn yǒu shén xiān,yì bù zhī yǒu dà luó tiān。
那堪见人说蓬莱,掩面却笑渠风颠。nà kān jiàn rén shuō péng lái,yǎn miàn què xiào qú fēng diān。
七返还丹多不实,往往将谓人虚传。qī fǎn hái dān duō bù shí,wǎng wǎng jiāng wèi rén xū chuán。
世传神仙能飞升,又道不死延万年。shì chuán shén xiān néng fēi shēng,yòu dào bù sǐ yán wàn nián。
肉既无翅必坠地,人无百岁安可延。ròu jì wú chì bì zhuì dì,rén wú bǎi suì ān kě yán。
满眼且见生死俱,死生生死相循旋。mǎn yǎn qiě jiàn shēng sǐ jù,sǐ shēng shēng sǐ xiāng xún xuán。
翠虚真人与我言,他所见识大不然。cuì xū zhēn rén yǔ wǒ yán,tā suǒ jiàn shí dà bù rán。
恐人缘浅赋分薄,自无寿命归黄泉。kǒng rén yuán qiǎn fù fēn báo,zì wú shòu mìng guī huáng quán。
人身只有三般物,精神与气常保全。rén shēn zhǐ yǒu sān bān wù,jīng shén yǔ qì cháng bǎo quán。
其精不是交感精,乃是玉皇口中涎。qí jīng bù shì jiāo gǎn jīng,nǎi shì yù huáng kǒu zhōng xián。
其气即非呼吸气,乃知却是太素烟。qí qì jí fēi hū xī qì,nǎi zhī què shì tài sù yān。
其神即非思虑神,可与元始相比肩。qí shén jí fēi sī lǜ shén,kě yǔ yuán shǐ xiāng bǐ jiān。
我闻其言我亦怖,且怖且疑且擎拳。wǒ wén qí yán wǒ yì bù,qiě bù qiě yí qiě qíng quán。
但知即日动止间,一物相处常团圆。dàn zhī jí rì dòng zhǐ jiān,yī wù xiāng chù cháng tuán yuán。
此物根蒂乃精气,精气恐是身中填。cǐ wù gēn dì nǎi jīng qì,jīng qì kǒng shì shēn zhōng tián。
岂知此精此神气,根于父母未生前。qǐ zhī cǐ jīng cǐ shén qì,gēn yú fù mǔ wèi shēng qián。
三者未常相返离,结为一块太无边。sān zhě wèi cháng xiāng fǎn lí,jié wèi yī kuài tài wú biān。
人之生死空自尔,此物湛寂何伤焉。rén zhī shēng sǐ kōng zì ěr,cǐ wù zhàn jì hé shāng yān。
吾将矍然以自思,老者必不虚其言。wú jiāng jué rán yǐ zì sī,lǎo zhě bì bù xū qí yán。
是我将有可爱业,渠必以此示言诠。shì wǒ jiāng yǒu kě ài yè,qú bì yǐ cǐ shì yán quán。
开禧元年中秋夜,焚香跪地口相传。kāi xǐ yuán nián zhōng qiū yè,fén xiāng guì dì kǒu xiāng chuán。
朅尔行持三两日,天地日月软如绵。qiè ěr xíng chí sān liǎng rì,tiān dì rì yuè ruǎn rú mián。
忽然嚼得虚空破,始知钟吕皆参玄。hū rán jué dé xū kōng pò,shǐ zhī zhōng lǚ jiē cān xuán。
吾之少年早留心,必不至此犹尘缘。wú zhī shǎo nián zǎo liú xīn,bì bù zhì cǐ yóu chén yuán。
且念八百与三千,云鹤相将来翩翩。qiě niàn bā bǎi yǔ sān qiān,yún hè xiāng jiāng lái piān piān。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

嘉定甲申闰月五日闻皇帝升遐

白玉蟾

唳鹤啼猿怨满怀,烟葵露槿泪盈腮。lì hè tí yuán yuàn mǎn huái,yān kuí lù jǐn lèi yíng sāi。
一钩桂月千林黯,半夜松风万壑哀。yī gōu guì yuè qiān lín àn,bàn yè sōng fēng wàn hè āi。
不御六龙昌宝祚,遽骖八骏驻瑶台。bù yù liù lóng chāng bǎo zuò,jù cān bā jùn zhù yáo tái。
小臣泉石膏肓了,无任冰肝玉胆摧。xiǎo chén quán shí gāo huāng le,wú rèn bīng gān yù dǎn cuī。

武昌怀古十咏南楼

白玉蟾

凭暖朱栏醉已酥,楼前眼缬望中疏。píng nuǎn zhū lán zuì yǐ sū,lóu qián yǎn xié wàng zhōng shū。
汉阳草树看来短,淮岸渔家淡欲无。hàn yáng cǎo shù kàn lái duǎn,huái àn yú jiā dàn yù wú。
薄暮鸦翻千点墨,晴空雁草数行书。báo mù yā fān qiān diǎn mò,qíng kōng yàn cǎo shù xíng shū。
多情庾亮吟魂远,风泛芦花秋满湖。duō qíng yǔ liàng yín hún yuǎn,fēng fàn lú huā qiū mǎn hú。

武昌怀古十咏·黄鹤楼

白玉蟾

白云黄鹤迹成遗,何独当年丁令威。bái yún huáng hè jì chéng yí,hé dú dāng nián dīng lìng wēi。
洞里不知朝市改,人间再到子孙非。dòng lǐ bù zhī cháo shì gǎi,rén jiān zài dào zi sūn fēi。
笛声吹断秋江黯,月影飞来夜漏稀。dí shēng chuī duàn qiū jiāng àn,yuè yǐng fēi lái yè lòu xī。
大醉倚楼呼费?,蓬莱山下几斜晖。dà zuì yǐ lóu hū fèi tuó,péng lái shān xià jǐ xié huī。

武昌怀古十咏·赤壁

白玉蟾

不说江山笑老权,尽称造化戏曹瞒。bù shuō jiāng shān xiào lǎo quán,jǐn chēng zào huà xì cáo mán。
飞乌绕树孤回首,断戟沉沙怒激湍。fēi wū rào shù gū huí shǒu,duàn jǐ chén shā nù jī tuān。
豪杰已随霜叶尽,兴亡尽付浪花翻。háo jié yǐ suí shuāng yè jǐn,xīng wáng jǐn fù làng huā fān。
画堂莫唱坡仙赋,战骨草中吟夜寒。huà táng mò chàng pō xiān fù,zhàn gǔ cǎo zhōng yín yè hán。

武昌怀古十咏南楼

白玉蟾

不将胆命付周郎,安得儿孙见太康。bù jiāng dǎn mìng fù zhōu láng,ān dé ér sūn jiàn tài kāng。
三国兴亡成梦事,一川烟草断人肠。sān guó xīng wáng chéng mèng shì,yī chuān yān cǎo duàn rén cháng。
黄旗紫盖伊巴蜀,翠殿朱楼自武昌。huáng qí zǐ gài yī bā shǔ,cuì diàn zhū lóu zì wǔ chāng。
纵谓西山非王气,金陵能得几时王。zòng wèi xī shān fēi wáng qì,jīn líng néng dé jǐ shí wáng。

武昌怀古十咏南楼

白玉蟾

孝之一字协天伦,信可通天感鬼神。xiào zhī yī zì xié tiān lún,xìn kě tōng tiān gǎn guǐ shén。
霜满竹林安得笋,心倾泪雨自生春。shuāng mǎn zhú lín ān dé sǔn,xīn qīng lèi yǔ zì shēng chūn。
只闻郭巨曾埋子,岂得曾参亦杀人。zhǐ wén guō jù céng mái zi,qǐ dé céng cān yì shā rén。
凿隧及泉愚尔耳,斯人盍是舜之臣。záo suì jí quán yú ěr ěr,sī rén hé shì shùn zhī chén。

武昌怀古十咏南楼

白玉蟾

登台日费万缗钱,宾从如云剑履骈。dēng tái rì fèi wàn mín qián,bīn cóng rú yún jiàn lǚ pián。
食鼎歌钟移楚地,貂金佩玉整唐天。shí dǐng gē zhōng yí chǔ dì,diāo jīn pèi yù zhěng táng tiān。
缅怀?钺熊旗里,尚有冰辞雹语传。miǎn huái yuè xióng qí lǐ,shàng yǒu bīng cí báo yǔ chuán。
偃月堂中人用事,牛家僧孺得称贤。yǎn yuè táng zhōng rén yòng shì,niú jiā sēng rú dé chēng xián。

武昌怀古十咏南楼

白玉蟾

西风黄叶满秋城,水鸟飞无沙碛腥。xī fēng huáng yè mǎn qiū chéng,shuǐ niǎo fēi wú shā qì xīng。
淮浪白如头似白,沔山青与眼俱青。huái làng bái rú tóu shì bái,miǎn shān qīng yǔ yǎn jù qīng。
何人得见莲花女,此地空馀江汉亭。hé rén dé jiàn lián huā nǚ,cǐ dì kōng yú jiāng hàn tíng。
一自郑生双佩断,幽情渺在蓼花汀。yī zì zhèng shēng shuāng pèi duàn,yōu qíng miǎo zài liǎo huā tīng。

武昌怀古十咏南楼

白玉蟾

无人为叫祢平原,表祖粗人岂识文。wú rén wèi jiào mí píng yuán,biǎo zǔ cū rén qǐ shí wén。
鹤在鸡群怀月露,豹将虎变欠风云。hè zài jī qún huái yuè lù,bào jiāng hǔ biàn qiàn fēng yún。
凤凰池上才方酒,鹦鹉洲边已自坟。fèng huáng chí shàng cái fāng jiǔ,yīng wǔ zhōu biān yǐ zì fén。
道大不容才见忌,渔阳挝断不堪闻。dào dà bù róng cái jiàn jì,yú yáng wō duàn bù kān wén。

武昌怀古十咏南楼

白玉蟾

落尽桃花水满湖,西山西塞长新蒲。luò jǐn táo huā shuǐ mǎn hú,xī shān xī sāi zhǎng xīn pú。
斜风细雨今如许,青笠绿蓑谁又无。xié fēng xì yǔ jīn rú xǔ,qīng lì lǜ suō shuí yòu wú。
圣主龙飞邦有道,醉仙睡到日高梧。shèng zhǔ lóng fēi bāng yǒu dào,zuì xiān shuì dào rì gāo wú。
何时尧舜无巢许,我也人乎粘壁枯。hé shí yáo shùn wú cháo xǔ,wǒ yě rén hū zhān bì kū。

武昌怀古十咏南楼

白玉蟾

越禽胡马易空疏,水远天长梦亦迂。yuè qín hú mǎ yì kōng shū,shuǐ yuǎn tiān zhǎng mèng yì yū。
南北故人鸿去外,古今陈迹雨晴初。nán běi gù rén hóng qù wài,gǔ jīn chén jì yǔ qíng chū。
云连碧草别愁黯,风眇绿波征骑孤。yún lián bì cǎo bié chóu àn,fēng miǎo lǜ bō zhēng qí gū。
三径凄凉一杯酒,夜深重读寄来书。sān jìng qī liáng yī bēi jiǔ,yè shēn zhòng dú jì lái shū。

潮阳谒灵山大颠禅师

白玉蟾

天地神祇不可诬,小人君子费分疏。tiān dì shén qí bù kě wū,xiǎo rén jūn zi fèi fēn shū。
我无其事初何恤,自揆于心或未如。wǒ wú qí shì chū hé xù,zì kuí yú xīn huò wèi rú。
岂是大颠留乃服,只闻刺史造吾庐。qǐ shì dà diān liú nǎi fú,zhǐ wén cì shǐ zào wú lú。
谁能脱略形骸外,孟简尚书谩寄书。shuí néng tuō lüè xíng hái wài,mèng jiǎn shàng shū mán jì shū。

次韵宋秀才

白玉蟾

昼弄朱曦夜弄蟾,知他何处地行仙。zhòu nòng zhū xī yè nòng chán,zhī tā hé chù dì xíng xiān。
殿前昔奏三千字,腰下曾缠十万钱。diàn qián xī zòu sān qiān zì,yāo xià céng chán shí wàn qián。
得句直疑无李白,草书真个过张颠。dé jù zhí yí wú lǐ bái,cǎo shū zhēn gè guò zhāng diān。
有时兴发临风舞,饮似长鲸吸百川。yǒu shí xīng fā lín fēng wǔ,yǐn shì zhǎng jīng xī bǎi chuān。

暑夕有怀

白玉蟾

幽人避暑海城西,西北浮屠尽得栖。yōu rén bì shǔ hǎi chéng xī,xī běi fú tú jǐn dé qī。
更漏有无风逆顺,纸窗明暗月高低。gèng lòu yǒu wú fēng nì shùn,zhǐ chuāng míng àn yuè gāo dī。
石泉未到秋先冷,野虎偏从夜即嘶。shí quán wèi dào qiū xiān lěng,yě hǔ piān cóng yè jí sī。
记得去年常德府,武陵今夕况桃溪。jì dé qù nián cháng dé fǔ,wǔ líng jīn xī kuàng táo xī。

蓝琴士赠梅竹酬以诗

白玉蟾

手补天工笔法奇,笑将造化作儿嬉。shǒu bǔ tiān gōng bǐ fǎ qí,xiào jiāng zào huà zuò ér xī。
胸中夜雨浇龙干,纸上春风舞玉蕤。xiōng zhōng yè yǔ jiāo lóng gàn,zhǐ shàng chūn fēng wǔ yù ruí。
云水一生无别好,琴心三叠有谁知。yún shuǐ yī shēng wú bié hǎo,qín xīn sān dié yǒu shuí zhī。
今宵松殿相期会,弹到西山月落时。jīn xiāo sōng diàn xiāng qī huì,dàn dào xī shān yuè luò shí。
10711234567»