古诗词

必竟恁地歌

白玉蟾

我生不信有神仙,亦不知有大罗天。wǒ shēng bù xìn yǒu shén xiān,yì bù zhī yǒu dà luó tiān。
那堪见人说蓬莱,掩面却笑渠风颠。nà kān jiàn rén shuō péng lái,yǎn miàn què xiào qú fēng diān。
七返还丹多不实,往往将谓人虚传。qī fǎn hái dān duō bù shí,wǎng wǎng jiāng wèi rén xū chuán。
世传神仙能飞升,又道不死延万年。shì chuán shén xiān néng fēi shēng,yòu dào bù sǐ yán wàn nián。
肉既无翅必坠地,人无百岁安可延。ròu jì wú chì bì zhuì dì,rén wú bǎi suì ān kě yán。
满眼且见生死俱,死生生死相循旋。mǎn yǎn qiě jiàn shēng sǐ jù,sǐ shēng shēng sǐ xiāng xún xuán。
翠虚真人与我言,他所见识大不然。cuì xū zhēn rén yǔ wǒ yán,tā suǒ jiàn shí dà bù rán。
恐人缘浅赋分薄,自无寿命归黄泉。kǒng rén yuán qiǎn fù fēn báo,zì wú shòu mìng guī huáng quán。
人身只有三般物,精神与气常保全。rén shēn zhǐ yǒu sān bān wù,jīng shén yǔ qì cháng bǎo quán。
其精不是交感精,乃是玉皇口中涎。qí jīng bù shì jiāo gǎn jīng,nǎi shì yù huáng kǒu zhōng xián。
其气即非呼吸气,乃知却是太素烟。qí qì jí fēi hū xī qì,nǎi zhī què shì tài sù yān。
其神即非思虑神,可与元始相比肩。qí shén jí fēi sī lǜ shén,kě yǔ yuán shǐ xiāng bǐ jiān。
我闻其言我亦怖,且怖且疑且擎拳。wǒ wén qí yán wǒ yì bù,qiě bù qiě yí qiě qíng quán。
但知即日动止间,一物相处常团圆。dàn zhī jí rì dòng zhǐ jiān,yī wù xiāng chù cháng tuán yuán。
此物根蒂乃精气,精气恐是身中填。cǐ wù gēn dì nǎi jīng qì,jīng qì kǒng shì shēn zhōng tián。
岂知此精此神气,根于父母未生前。qǐ zhī cǐ jīng cǐ shén qì,gēn yú fù mǔ wèi shēng qián。
三者未常相返离,结为一块太无边。sān zhě wèi cháng xiāng fǎn lí,jié wèi yī kuài tài wú biān。
人之生死空自尔,此物湛寂何伤焉。rén zhī shēng sǐ kōng zì ěr,cǐ wù zhàn jì hé shāng yān。
吾将矍然以自思,老者必不虚其言。wú jiāng jué rán yǐ zì sī,lǎo zhě bì bù xū qí yán。
是我将有可爱业,渠必以此示言诠。shì wǒ jiāng yǒu kě ài yè,qú bì yǐ cǐ shì yán quán。
开禧元年中秋夜,焚香跪地口相传。kāi xǐ yuán nián zhōng qiū yè,fén xiāng guì dì kǒu xiāng chuán。
朅尔行持三两日,天地日月软如绵。qiè ěr xíng chí sān liǎng rì,tiān dì rì yuè ruǎn rú mián。
忽然嚼得虚空破,始知钟吕皆参玄。hū rán jué dé xū kōng pò,shǐ zhī zhōng lǚ jiē cān xuán。
吾之少年早留心,必不至此犹尘缘。wú zhī shǎo nián zǎo liú xīn,bì bù zhì cǐ yóu chén yuán。
且念八百与三千,云鹤相将来翩翩。qiě niàn bā bǎi yǔ sān qiān,yún hè xiāng jiāng lái piān piān。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

绘莲

白玉蟾

浓淡色中匀粉腻,浅深痕上著胭脂。nóng dàn sè zhōng yún fěn nì,qiǎn shēn hén shàng zhù yān zhī。
华堂展处南薰起,一似西湖六月时。huá táng zhǎn chù nán xūn qǐ,yī shì xī hú liù yuè shí。

剑池

白玉蟾

人间无处著青蛇,池水清泠浸落花。rén jiān wú chù zhù qīng shé,chí shuǐ qīng líng jìn luò huā。
几度清风明月夜,怅然无语忆张华。jǐ dù qīng fēng míng yuè yè,chàng rán wú yǔ yì zhāng huá。

九曲杂咏

白玉蟾

流水光中飞落叶,白云影里噪幽禽。liú shuǐ guāng zhōng fēi luò yè,bái yún yǐng lǐ zào yōu qín。
人间几度曾孙老,只有青山无古今。rén jiān jǐ dù céng sūn lǎo,zhǐ yǒu qīng shān wú gǔ jīn。

九曲杂咏一曲升真洞

白玉蟾

得得来寻仙子家,升真洞口正蜂衙。dé dé lái xún xiān zi jiā,shēng zhēn dòng kǒu zhèng fēng yá。
一溪春水漾寒碧,流出红桃几片花。yī xī chūn shuǐ yàng hán bì,liú chū hóng táo jǐ piàn huā。

九曲杂咏二曲玉女峰

白玉蟾

插花临水一奇峰,玉骨冰肌处女容。chā huā lín shuǐ yī qí fēng,yù gǔ bīng jī chù nǚ róng。
烟袂霞衣春带雨,云鬟雾鬓晓梳风。yān mèi xiá yī chūn dài yǔ,yún huán wù bìn xiǎo shū fēng。

九曲杂咏三曲仙机岩

白玉蟾

织就霓裳御泠风,玉梭随手化成龙。zhī jiù ní shang yù líng fēng,yù suō suí shǒu huà chéng lóng。
天孙归去星河畔,满洞白云机杼空。tiān sūn guī qù xīng hé pàn,mǎn dòng bái yún jī zhù kōng。

九曲杂咏四曲金鸡岩

白玉蟾

水满寒潭潭著月,山藏空谷正吞烟。shuǐ mǎn hán tán tán zhù yuè,shān cáng kōng gǔ zhèng tūn yān。
金鸡初报洞中晓,咿喔一声飞上天。jīn jī chū bào dòng zhōng xiǎo,yī ō yī shēng fēi shàng tiān。

九曲杂咏五曲铁笛亭

白玉蟾

满天沆瀣起清风,白鹤飞来上翠松。mǎn tiān hàng xiè qǐ qīng fēng,bái hè fēi lái shàng cuì sōng。
月冷山空吹铁笛,一声唤起玉渊龙。yuè lěng shān kōng chuī tiě dí,yī shēng huàn qǐ yù yuān lóng。

九曲杂咏六曲仙掌峰

白玉蟾

仙子扪萝上翠崖,岩头旧有炼丹台。xiān zi mén luó shàng cuì yá,yán tóu jiù yǒu liàn dān tái。
至今石上留仙掌,十指春葱渍绿苔。zhì jīn shí shàng liú xiān zhǎng,shí zhǐ chūn cōng zì lǜ tái。

九曲杂咏七曲石塘寺

白玉蟾

高僧参透赵州禅,拔寺移归兜率天。gāo sēng cān tòu zhào zhōu chán,bá sì yí guī dōu lǜ tiān。
天圣二年四月朔,一宵雷雨撼山川。tiān shèng èr nián sì yuè shuò,yī xiāo léi yǔ hàn shān chuān。

九曲杂咏八曲鼓楼岩

白玉蟾

万丈高岩耸石楼,云翚烟桷瞰寒流。wàn zhàng gāo yán sǒng shí lóu,yún huī yān jué kàn hán liú。
幔亭昔聚曾孙宴,石鼓拿归古渡头。màn tíng xī jù céng sūn yàn,shí gǔ ná guī gǔ dù tóu。

九曲杂咏九曲新村市

白玉蟾

落日移舟上碧滩,桃花林外见青山。luò rì yí zhōu shàng bì tān,táo huā lín wài jiàn qīng shān。
耳边忽尔闻鸡犬,不遇刘郎不肯还。ěr biān hū ěr wén jī quǎn,bù yù liú láng bù kěn hái。

华阳吟

白玉蟾

家在琼崖万里遥,此身来往似孤舟。jiā zài qióng yá wàn lǐ yáo,cǐ shēn lái wǎng shì gū zhōu。
夜来梦趁西风去,目断家山空泪流。yè lái mèng chèn xī fēng qù,mù duàn jiā shān kōng lèi liú。

华阳吟

白玉蟾

海南一片水云天,望眼生花已十年。hǎi nán yī piàn shuǐ yún tiān,wàng yǎn shēng huā yǐ shí nián。
忽一二时回首处,西风夕照咽悲蝉。hū yī èr shí huí shǒu chù,xī fēng xī zhào yàn bēi chán。

华阳吟

白玉蟾

一脚从别海南船,身逐云飞江浙天。yī jiǎo cóng bié hǎi nán chuán,shēn zhú yún fēi jiāng zhè tiān。
走遍洞天寻隐者,不知费几草鞋钱。zǒu biàn dòng tiān xún yǐn zhě,bù zhī fèi jǐ cǎo xié qián。