古诗词

必竟恁地歌

白玉蟾

我生不信有神仙,亦不知有大罗天。wǒ shēng bù xìn yǒu shén xiān,yì bù zhī yǒu dà luó tiān。
那堪见人说蓬莱,掩面却笑渠风颠。nà kān jiàn rén shuō péng lái,yǎn miàn què xiào qú fēng diān。
七返还丹多不实,往往将谓人虚传。qī fǎn hái dān duō bù shí,wǎng wǎng jiāng wèi rén xū chuán。
世传神仙能飞升,又道不死延万年。shì chuán shén xiān néng fēi shēng,yòu dào bù sǐ yán wàn nián。
肉既无翅必坠地,人无百岁安可延。ròu jì wú chì bì zhuì dì,rén wú bǎi suì ān kě yán。
满眼且见生死俱,死生生死相循旋。mǎn yǎn qiě jiàn shēng sǐ jù,sǐ shēng shēng sǐ xiāng xún xuán。
翠虚真人与我言,他所见识大不然。cuì xū zhēn rén yǔ wǒ yán,tā suǒ jiàn shí dà bù rán。
恐人缘浅赋分薄,自无寿命归黄泉。kǒng rén yuán qiǎn fù fēn báo,zì wú shòu mìng guī huáng quán。
人身只有三般物,精神与气常保全。rén shēn zhǐ yǒu sān bān wù,jīng shén yǔ qì cháng bǎo quán。
其精不是交感精,乃是玉皇口中涎。qí jīng bù shì jiāo gǎn jīng,nǎi shì yù huáng kǒu zhōng xián。
其气即非呼吸气,乃知却是太素烟。qí qì jí fēi hū xī qì,nǎi zhī què shì tài sù yān。
其神即非思虑神,可与元始相比肩。qí shén jí fēi sī lǜ shén,kě yǔ yuán shǐ xiāng bǐ jiān。
我闻其言我亦怖,且怖且疑且擎拳。wǒ wén qí yán wǒ yì bù,qiě bù qiě yí qiě qíng quán。
但知即日动止间,一物相处常团圆。dàn zhī jí rì dòng zhǐ jiān,yī wù xiāng chù cháng tuán yuán。
此物根蒂乃精气,精气恐是身中填。cǐ wù gēn dì nǎi jīng qì,jīng qì kǒng shì shēn zhōng tián。
岂知此精此神气,根于父母未生前。qǐ zhī cǐ jīng cǐ shén qì,gēn yú fù mǔ wèi shēng qián。
三者未常相返离,结为一块太无边。sān zhě wèi cháng xiāng fǎn lí,jié wèi yī kuài tài wú biān。
人之生死空自尔,此物湛寂何伤焉。rén zhī shēng sǐ kōng zì ěr,cǐ wù zhàn jì hé shāng yān。
吾将矍然以自思,老者必不虚其言。wú jiāng jué rán yǐ zì sī,lǎo zhě bì bù xū qí yán。
是我将有可爱业,渠必以此示言诠。shì wǒ jiāng yǒu kě ài yè,qú bì yǐ cǐ shì yán quán。
开禧元年中秋夜,焚香跪地口相传。kāi xǐ yuán nián zhōng qiū yè,fén xiāng guì dì kǒu xiāng chuán。
朅尔行持三两日,天地日月软如绵。qiè ěr xíng chí sān liǎng rì,tiān dì rì yuè ruǎn rú mián。
忽然嚼得虚空破,始知钟吕皆参玄。hū rán jué dé xū kōng pò,shǐ zhī zhōng lǚ jiē cān xuán。
吾之少年早留心,必不至此犹尘缘。wú zhī shǎo nián zǎo liú xīn,bì bù zhì cǐ yóu chén yuán。
且念八百与三千,云鹤相将来翩翩。qiě niàn bā bǎi yǔ sān qiān,yún hè xiāng jiāng lái piān piān。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

赞历代天师第二十六代讳嗣宗

白玉蟾

朱砂鼎里炼金晶,默祷天皇入紫冥。zhū shā dǐng lǐ liàn jīn jīng,mò dǎo tiān huáng rù zǐ míng。
月落半山丹井水,猿声惊断满天星。yuè luò bàn shān dān jǐng shuǐ,yuán shēng jīng duàn mǎn tiān xīng。

赞历代天师第二十七代讳象中字拱辰

白玉蟾

仁皇恩赐紫衣时,方是宁馨七岁儿。rén huáng ēn cì zǐ yī shí,fāng shì níng xīn qī suì ér。
闲把洞章歌一阕,不知鸾鹤满天飞。xián bǎ dòng zhāng gē yī què,bù zhī luán hè mǎn tiān fēi。

赞历代天师第二十八代讳敦复字延之

白玉蟾

棘围战罢笑归来,一寸功名心已灰。jí wéi zhàn bà xiào guī lái,yī cùn gōng míng xīn yǐ huī。
白鹤何年归洞府,夕阳影里野猿哀。bái hè hé nián guī dòng fǔ,xī yáng yǐng lǐ yě yuán āi。

赞历代天师第二十九代讳景端字子仁

白玉蟾

当年仙去鹤巢空,万壑千崖夕照红。dāng nián xiān qù hè cháo kōng,wàn hè qiān yá xī zhào hóng。
人在丹丘玄圃外,潇潇松桂夜来风。rén zài dān qiū xuán pǔ wài,xiāo xiāo sōng guì yè lái fēng。

赞历代天师第三十代讳继先字遵正

白玉蟾

筑著成都人姓刘,丹成蜕迹入罗浮。zhù zhù chéng dōu rén xìng liú,dān chéng tuì jì rù luó fú。
琼楼数纸御书在,虚静先生已掉头。qióng lóu shù zhǐ yù shū zài,xū jìng xiān shēng yǐ diào tóu。

赞历代天师第三十一代讳时修字朝英

白玉蟾

是个清都一散郎,凝神聚气炼丹阳。shì gè qīng dōu yī sàn láng,níng shén jù qì liàn dān yáng。
片云孤鹤无踪迹,半夜风寒万里霜。piàn yún gū hè wú zōng jì,bàn yè fēng hán wàn lǐ shuāng。

赞历代天师第三十二代讳守真字遵一

白玉蟾

鹤颈龟腮骨已仙,星坛长啸诵琼篇。hè jǐng guī sāi gǔ yǐ xiān,xīng tán zhǎng xiào sòng qióng piān。
自从阙下归仙后,一枕清风几万年。zì cóng quē xià guī xiān hòu,yī zhěn qīng fēng jǐ wàn nián。

龙井

白玉蟾

山腰石有千年润,海眼泉无一日乾。shān yāo shí yǒu qiān nián rùn,hǎi yǎn quán wú yī rì qián。
天下苍生望霖雨,不知龙在此中蟠。tiān xià cāng shēng wàng lín yǔ,bù zhī lóng zài cǐ zhōng pán。

题桐柏观

白玉蟾

仙翁夜来扣林壑,约我明朝过南岳。xiān wēng yè lái kòu lín hè,yuē wǒ míng cháo guò nán yuè。
石坛对坐话松风,鹤唳一声山月落。shí tán duì zuò huà sōng fēng,hè lì yī shēng shān yuè luò。

番阳旅寓留题

白玉蟾

洞门深锁绿烟寒,来享浮生半日闲。dòng mén shēn suǒ lǜ yān hán,lái xiǎng fú shēng bàn rì xián。
城北城南无老树,横吹铁笛过庐山。chéng běi chéng nán wú lǎo shù,héng chuī tiě dí guò lú shān。

初夏

白玉蟾

城中厌雨过清和,偶出西郊野兴多。chéng zhōng yàn yǔ guò qīng hé,ǒu chū xī jiāo yě xīng duō。
蚕簇趁晴方摘茧,麦场经润欲生蛾。cán cù chèn qíng fāng zhāi jiǎn,mài chǎng jīng rùn yù shēng é。

飞云顶

白玉蟾

飞云顶上阁阑干,夜半南溟出玉盘。fēi yún dǐng shàng gé lán gàn,yè bàn nán míng chū yù pán。
卷起水帘三百尺,松风吹度铁桥寒。juǎn qǐ shuǐ lián sān bǎi chǐ,sōng fēng chuī dù tiě qiáo hán。

山中偶成

白玉蟾

酒恶频频嗅素馨,满天风雨晚凉生。jiǔ è pín pín xiù sù xīn,mǎn tiān fēng yǔ wǎn liáng shēng。
岩花乱落无一点,谷鸟时闻啼数声。yán huā luàn luò wú yī diǎn,gǔ niǎo shí wén tí shù shēng。

山中偶成

白玉蟾

长日扃门坐小亭,松阴竹影自清清。zhǎng rì jiōng mén zuò xiǎo tíng,sōng yīn zhú yǐng zì qīng qīng。
山翁莫问吾名姓,天上星辰地下行。shān wēng mò wèn wú míng xìng,tiān shàng xīng chén dì xià xíng。

七女峰

白玉蟾

宋时松竹晋时苔,路转山回洞户开。sòng shí sōng zhú jìn shí tái,lù zhuǎn shān huí dòng hù kāi。
流水也知尘世杂,依然流向此山来。liú shuǐ yě zhī chén shì zá,yī rán liú xiàng cǐ shān lái。