古诗词

安分歌

白玉蟾

神仙底事君知否,君若知兮求不苟。shén xiān dǐ shì jūn zhī fǒu,jūn ruò zhī xī qiú bù gǒu。
先且回头自揣量,须量瞒心方开口。xiān qiě huí tóu zì chuāi liàng,xū liàng mán xīn fāng kāi kǒu。
神仙有术非不传,也要侬家有夙缘。shén xiān yǒu shù fēi bù chuán,yě yào nóng jiā yǒu sù yuán。
若也人人皆会得,天机容易向人言。ruò yě rén rén jiē huì dé,tiān jī róng yì xiàng rén yán。
学道学仙须笃志,坚然一念无疑意。xué dào xué xiān xū dǔ zhì,jiān rán yī niàn wú yí yì。
如是操心无始终,又道辨金将火试。rú shì cāo xīn wú shǐ zhōng,yòu dào biàn jīn jiāng huǒ shì。
你们心地荆棘多,善根才发便成魔。nǐ men xīn dì jīng jí duō,shàn gēn cái fā biàn chéng mó。
若能先合神仙意,己分无时也奈何。ruò néng xiān hé shén xiān yì,jǐ fēn wú shí yě nài hé。
心地不明言行恶,做出事来须是错。xīn dì bù míng yán xíng è,zuò chū shì lái xū shì cuò。
自家无取他无求,思量何似当初莫。zì jiā wú qǔ tā wú qiú,sī liàng hé shì dāng chū mò。
恁地思量本故然,且教自己故心坚。nèn dì sī liàng běn gù rán,qiě jiào zì jǐ gù xīn jiān。
君看古今得事者,一片灵台必不然。jūn kàn gǔ jīn dé shì zhě,yī piàn líng tái bì bù rán。
未见志人须愿见,逢著人时心百变。wèi jiàn zhì rén xū yuàn jiàn,féng zhù rén shí xīn bǎi biàn。
何缘传授有易难,自是玄门未历鍊。hé yuán chuán shòu yǒu yì nán,zì shì xuán mén wèi lì liàn。
问你如何不料量,自家穷达任穹苍。wèn nǐ rú hé bù liào liàng,zì jiā qióng dá rèn qióng cāng。
但且奈心依本分,人言有麝自然香。dàn qiě nài xīn yī běn fēn,rén yán yǒu shè zì rán xiāng。
玉蟾本是山林客,寻个好心人难得。yù chán běn shì shān lín kè,xún gè hǎo xīn rén nán dé。
于今且趁草鞋壮,脸似桃红眼正黑。yú jīn qiě chèn cǎo xié zhuàng,liǎn shì táo hóng yǎn zhèng hēi。
玉蟾你也好呆头,何似拂袖归去休。yù chán nǐ yě hǎo dāi tóu,hé shì fú xiù guī qù xiū。
有可度人施设处,便还钟吕逞风流。yǒu kě dù rén shī shè chù,biàn hái zhōng lǚ chěng fēng liú。
无人知,独自去,白云千里不回顾。wú rén zhī,dú zì qù,bái yún qiān lǐ bù huí gù。
依前守取三脚铛,且把清风明月煮。yī qián shǒu qǔ sān jiǎo dāng,qiě bǎ qīng fēng míng yuè zhǔ。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

再会薛黄庭

白玉蟾

别来真梦耳,相对各潸然。bié lái zhēn mèng ěr,xiāng duì gè shān rán。
一向于湖海,如今更市廛。yī xiàng yú hú hǎi,rú jīn gèng shì chán。
知心能有几,顾影独兴怜。zhī xīn néng yǒu jǐ,gù yǐng dú xīng lián。
自叹吾衰矣,犹期子勉旃。zì tàn wú shuāi yǐ,yóu qī zi miǎn zhān。

送春

白玉蟾

草木从交代,溪山无故新。cǎo mù cóng jiāo dài,xī shān wú gù xīn。
更斟些子酒,尚是霎时春。gèng zhēn xiē zi jiǔ,shàng shì shà shí chūn。
雨止莺如怨,花飞柳亦颦。yǔ zhǐ yīng rú yuàn,huā fēi liǔ yì pín。
东皇催上印,生怕子规嗔。dōng huáng cuī shàng yìn,shēng pà zi guī chēn。

述怀

白玉蟾

吊影自怜孤,消愁得酒壶。diào yǐng zì lián gū,xiāo chóu dé jiǔ hú。
客悰迷晓夜,梦事付江湖。kè cóng mí xiǎo yè,mèng shì fù jiāng hú。
雨壁琴弦润,风窗砚水枯。yǔ bì qín xián rùn,fēng chuāng yàn shuǐ kū。
晚蝉知此意,为我噪高梧。wǎn chán zhī cǐ yì,wèi wǒ zào gāo wú。

有怀

白玉蟾

紫绮轻裘稳,青绫广被长。zǐ qǐ qīng qiú wěn,qīng líng guǎng bèi zhǎng。
明珠怀夜月,孤剑匣秋霜。míng zhū huái yè yuè,gū jiàn xiá qiū shuāng。
气魄今诸葛,襟期旧子房。qì pò jīn zhū gé,jīn qī jiù zi fáng。
西风一长啸,草木正凄凉。xī fēng yī zhǎng xiào,cǎo mù zhèng qī liáng。

红梅

白玉蟾

人赋红梅少,予诗为补遗。rén fù hóng méi shǎo,yǔ shī wèi bǔ yí。
霞融姑射面,酒沁寿阳肌。xiá róng gū shè miàn,jiǔ qìn shòu yáng jī。
太洁遭时妒,独醒为众疑。tài jié zāo shí dù,dú xǐng wèi zhòng yí。
漫随春色媚,自保岁寒姿。màn suí chūn sè mèi,zì bǎo suì hán zī。

天谷庵

白玉蟾

半天突出一奇峰,小小茅檐滋味浓。bàn tiān tū chū yī qí fēng,xiǎo xiǎo máo yán zī wèi nóng。
夹道新松招夜月,满林幽竹唤秋风。jiā dào xīn sōng zhāo yè yuè,mǎn lín yōu zhú huàn qiū fēng。
迎人野鸟间关语,恼客岩花烂熳红。yíng rén yě niǎo jiān guān yǔ,nǎo kè yán huā làn màn hóng。
策杖且随流水去,柴门时倩白云封。cè zhàng qiě suí liú shuǐ qù,chái mén shí qiàn bái yún fēng。

怡斋

白玉蟾

逸士幽居松竹林,小堂偃枕北山阴。yì shì yōu jū sōng zhú lín,xiǎo táng yǎn zhěn běi shān yīn。
夜深冷月寒蓬户,晓起清风爽楮衾。yè shēn lěng yuè hán péng hù,xiǎo qǐ qīng fēng shuǎng chǔ qīn。
把剑更餐杯内酒,收书动破壁头琴。bǎ jiàn gèng cān bēi nèi jiǔ,shōu shū dòng pò bì tóu qín。
自从一见羲皇面,千古谁知养浩心。zì cóng yī jiàn xī huáng miàn,qiān gǔ shuí zhī yǎng hào xīn。

雨中题旅馆

白玉蟾

风搅长空秋雨悬,路如苔滑懒摇鞭。fēng jiǎo zhǎng kōng qiū yǔ xuán,lù rú tái huá lǎn yáo biān。
入门指仆买杯酒,磨墨倚窗吟一篇。rù mén zhǐ pū mǎi bēi jiǔ,mó mò yǐ chuāng yín yī piān。
黄竹绕檐黄蚁战,白芦映水白鸥眠。huáng zhú rào yán huáng yǐ zhàn,bái lú yìng shuǐ bái ōu mián。
一声长啸便归去,回首孤村空暮烟。yī shēng zhǎng xiào biàn guī qù,huí shǒu gū cūn kōng mù yān。

游杨梓岩

白玉蟾

天半秋风鸣万松,芫花半落夕阳红。tiān bàn qiū fēng míng wàn sōng,yán huā bàn luò xī yáng hóng。
寮烟暗锁仙坛古,野意深藏丹灶空。liáo yān àn suǒ xiān tán gǔ,yě yì shēn cáng dān zào kōng。
人采紫芝何处觅,我来白昼不相逢。rén cǎi zǐ zhī hé chù mì,wǒ lái bái zhòu bù xiāng féng。
一声箫管笑扬袂,秋色满怀诗兴浓。yī shēng xiāo guǎn xiào yáng mèi,qiū sè mǎn huái shī xīng nóng。

赠吴草裘

白玉蟾

闻道青城有老吴,话头入耳十年馀。wén dào qīng chéng yǒu lǎo wú,huà tóu rù ěr shí nián yú。
偶同婺女无忧客,来到天台撞见渠。ǒu tóng wù nǚ wú yōu kè,lái dào tiān tái zhuàng jiàn qú。
身上衣衫惟布素,口中谈吐尽丹书。shēn shàng yī shān wéi bù sù,kǒu zhōng tán tǔ jǐn dān shū。
想君已是千馀岁,谁道神仙世上无。xiǎng jūn yǐ shì qiān yú suì,shuí dào shén xiān shì shàng wú。

赠天台老樊

白玉蟾

别后俄经几许春,相逢一笑挹南薰。bié hòu é jīng jǐ xǔ chūn,xiāng féng yī xiào yì nán xūn。
灰头土面无人识,木食草衣嫌俗纷。huī tóu tǔ miàn wú rén shí,mù shí cǎo yī xián sú fēn。
在浙之台今已久,姓樊名邴寂无闻。zài zhè zhī tái jīn yǐ jiǔ,xìng fán míng bǐng jì wú wén。
为君传此新诗去,寄与铅山赵翠云。wèi jūn chuán cǐ xīn shī qù,jì yǔ qiān shān zhào cuì yún。

胡中隐庵中伤春

白玉蟾

尽把天工付祝融,东皇归去太华宫。jǐn bǎ tiān gōng fù zhù róng,dōng huáng guī qù tài huá gōng。
棱棱山色耸苍玉,湛湛波光浸碧铜。léng léng shān sè sǒng cāng yù,zhàn zhàn bō guāng jìn bì tóng。
杨柳入天鸠要雨,海棠落地蝶嫌风。yáng liǔ rù tiān jiū yào yǔ,hǎi táng luò dì dié xián fēng。
好将杖屦西园看,万紫千红一夜空。hǎo jiāng zhàng jù xī yuán kàn,wàn zǐ qiān hóng yī yè kōng。

景泰山送友人

白玉蟾

白云影里话三生,起坐相从夜共行。bái yún yǐng lǐ huà sān shēng,qǐ zuò xiāng cóng yè gòng xíng。
谊与云天高也薄,道于泰华重邪轻。yì yǔ yún tiān gāo yě báo,dào yú tài huá zhòng xié qīng。
酒非贪饮惟知己,诗不求工贵适情。jiǔ fēi tān yǐn wéi zhī jǐ,shī bù qiú gōng guì shì qíng。
但使忘年成莫逆,何须肉袒负渠荆。dàn shǐ wàng nián chéng mò nì,hé xū ròu tǎn fù qú jīng。

醉中赋别

白玉蟾

话别应知太去匆,明朝马首定东风。huà bié yīng zhī tài qù cōng,míng cháo mǎ shǒu dìng dōng fēng。
镜中人瘦如花瘦,湖上春浓似酒浓。jìng zhōng rén shòu rú huā shòu,hú shàng chūn nóng shì jiǔ nóng。
行色已如天色好,道情不与世情同。xíng sè yǐ rú tiān sè hǎo,dào qíng bù yǔ shì qíng tóng。
如今老眼浑无泪,醉颈当筵似玉虹。rú jīn lǎo yǎn hún wú lèi,zuì jǐng dāng yán shì yù hóng。

过林灵素坟

白玉蟾

众僧莫怨赵归真,此是容成太玉君。zhòng sēng mò yuàn zhào guī zhēn,cǐ shì róng chéng tài yù jūn。
始末四年曾就日,相将五秩即腾云。shǐ mò sì nián céng jiù rì,xiāng jiāng wǔ zhì jí téng yún。
帝心俾立神霄教,州额由升应道军。dì xīn bǐ lì shén xiāo jiào,zhōu é yóu shēng yīng dào jūn。
泉石依然冠剑冷,至今雷电御松坟。quán shí yī rán guān jiàn lěng,zhì jīn léi diàn yù sōng fén。
10711234567»