古诗词

安分歌

白玉蟾

神仙底事君知否,君若知兮求不苟。shén xiān dǐ shì jūn zhī fǒu,jūn ruò zhī xī qiú bù gǒu。
先且回头自揣量,须量瞒心方开口。xiān qiě huí tóu zì chuāi liàng,xū liàng mán xīn fāng kāi kǒu。
神仙有术非不传,也要侬家有夙缘。shén xiān yǒu shù fēi bù chuán,yě yào nóng jiā yǒu sù yuán。
若也人人皆会得,天机容易向人言。ruò yě rén rén jiē huì dé,tiān jī róng yì xiàng rén yán。
学道学仙须笃志,坚然一念无疑意。xué dào xué xiān xū dǔ zhì,jiān rán yī niàn wú yí yì。
如是操心无始终,又道辨金将火试。rú shì cāo xīn wú shǐ zhōng,yòu dào biàn jīn jiāng huǒ shì。
你们心地荆棘多,善根才发便成魔。nǐ men xīn dì jīng jí duō,shàn gēn cái fā biàn chéng mó。
若能先合神仙意,己分无时也奈何。ruò néng xiān hé shén xiān yì,jǐ fēn wú shí yě nài hé。
心地不明言行恶,做出事来须是错。xīn dì bù míng yán xíng è,zuò chū shì lái xū shì cuò。
自家无取他无求,思量何似当初莫。zì jiā wú qǔ tā wú qiú,sī liàng hé shì dāng chū mò。
恁地思量本故然,且教自己故心坚。nèn dì sī liàng běn gù rán,qiě jiào zì jǐ gù xīn jiān。
君看古今得事者,一片灵台必不然。jūn kàn gǔ jīn dé shì zhě,yī piàn líng tái bì bù rán。
未见志人须愿见,逢著人时心百变。wèi jiàn zhì rén xū yuàn jiàn,féng zhù rén shí xīn bǎi biàn。
何缘传授有易难,自是玄门未历鍊。hé yuán chuán shòu yǒu yì nán,zì shì xuán mén wèi lì liàn。
问你如何不料量,自家穷达任穹苍。wèn nǐ rú hé bù liào liàng,zì jiā qióng dá rèn qióng cāng。
但且奈心依本分,人言有麝自然香。dàn qiě nài xīn yī běn fēn,rén yán yǒu shè zì rán xiāng。
玉蟾本是山林客,寻个好心人难得。yù chán běn shì shān lín kè,xún gè hǎo xīn rén nán dé。
于今且趁草鞋壮,脸似桃红眼正黑。yú jīn qiě chèn cǎo xié zhuàng,liǎn shì táo hóng yǎn zhèng hēi。
玉蟾你也好呆头,何似拂袖归去休。yù chán nǐ yě hǎo dāi tóu,hé shì fú xiù guī qù xiū。
有可度人施设处,便还钟吕逞风流。yǒu kě dù rén shī shè chù,biàn hái zhōng lǚ chěng fēng liú。
无人知,独自去,白云千里不回顾。wú rén zhī,dú zì qù,bái yún qiān lǐ bù huí gù。
依前守取三脚铛,且把清风明月煮。yī qián shǒu qǔ sān jiǎo dāng,qiě bǎ qīng fēng míng yuè zhǔ。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

次韵王将仕

白玉蟾

白雾重重山复山,山光树色有无间。bái wù zhòng zhòng shān fù shān,shān guāng shù sè yǒu wú jiān。
是中紫翠皆诗料,病起无聊著句难。shì zhōng zǐ cuì jiē shī liào,bìng qǐ wú liáo zhù jù nán。

示周道士

白玉蟾

前山隐隐起雷声,细雨丝丝濯旱氛。qián shān yǐn yǐn qǐ léi shēng,xì yǔ sī sī zhuó hàn fēn。
何处飞来松上鹤,晚风唳断九天云。hé chù fēi lái sōng shàng hè,wǎn fēng lì duàn jiǔ tiān yún。

秋日书怀

白玉蟾

桂花已是上番香,枫叶飘红柿叶黄。guì huā yǐ shì shàng fān xiāng,fēng yè piāo hóng shì yè huáng。
社日雨多晴较少,秋风昼热暮差凉。shè rì yǔ duō qíng jiào shǎo,qiū fēng zhòu rè mù chà liáng。

秋日书怀

白玉蟾

检点秋光莫问天,只从鸿雁见推迁。jiǎn diǎn qiū guāng mò wèn tiān,zhǐ cóng hóng yàn jiàn tuī qiān。
未霜杨柳老多病,既雨芙蓉美少年。wèi shuāng yáng liǔ lǎo duō bìng,jì yǔ fú róng měi shǎo nián。

秋日书怀

白玉蟾

秋风秋雨索人诗,云放千山翠色奇。qiū fēng qiū yǔ suǒ rén shī,yún fàng qiān shān cuì sè qí。
重九数来还渐近,木犀开了不曾知。zhòng jiǔ shù lái hái jiàn jìn,mù xī kāi le bù céng zhī。

残春

白玉蟾

昨日春光更水涯,水涯今日已春赊。zuó rì chūn guāng gèng shuǐ yá,shuǐ yá jīn rì yǐ chūn shē。
春归只道无踪迹,尚有青苔一片花。chūn guī zhǐ dào wú zōng jì,shàng yǒu qīng tái yī piàn huā。

萧侍郎故居

白玉蟾

玉笥山前萧子云,手携白璧玩青春。yù sì shān qián xiāo zi yún,shǒu xié bái bì wán qīng chūn。
碧坛夜夜松风起,八十二人朝玉宸。bì tán yè yè sōng fēng qǐ,bā shí èr rén cháo yù chén。

行春辞

白玉蟾

一斗百篇诚有之,无人知我只春知。yī dòu bǎi piān chéng yǒu zhī,wú rén zhī wǒ zhǐ chūn zhī。
吟逢蝴蝶即庄子,醉见海棠真贵妃。yín féng hú dié jí zhuāng zi,zuì jiàn hǎi táng zhēn guì fēi。

行春辞

白玉蟾

春来春去不知时,只有诗人冷眼窥。chūn lái chūn qù bù zhī shí,zhǐ yǒu shī rén lěng yǎn kuī。
夜雨揩磨好山色,晓风抬举旧花枝。yè yǔ kāi mó hǎo shān sè,xiǎo fēng tái jǔ jiù huā zhī。

行春辞

白玉蟾

园园是日是花开,我又何朝不醉来。yuán yuán shì rì shì huā kāi,wǒ yòu hé cháo bù zuì lái。
井有人焉蛙两部,日之夕矣蝶三台。jǐng yǒu rén yān wā liǎng bù,rì zhī xī yǐ dié sān tái。

行春辞

白玉蟾

借彼笙箫鼓笛中,诗人随分得春风。jiè bǐ shēng xiāo gǔ dí zhōng,shī rén suí fēn dé chūn fēng。
提壶处处差监酒,布谷朝朝讲劝农。tí hú chù chù chà jiān jiǔ,bù gǔ cháo cháo jiǎng quàn nóng。

行春辞

白玉蟾

几日春功似有加,晓来万象尽排衙。jǐ rì chūn gōng shì yǒu jiā,xiǎo lái wàn xiàng jǐn pái yá。
群莺主管园林事,一雨巡行桃李花。qún yīng zhǔ guǎn yuán lín shì,yī yǔ xún xíng táo lǐ huā。

行春辞

白玉蟾

终日寻春入醉乡,不知何处见春光。zhōng rì xún chūn rù zuì xiāng,bù zhī hé chù jiàn chūn guāng。
风条舞绿水杨柳,雨点飞红山海棠。fēng tiáo wǔ lǜ shuǐ yáng liǔ,yǔ diǎn fēi hóng shān hǎi táng。

行春辞

白玉蟾

政是风娇日騃天,蔷薇粉褪海棠蔫。zhèng shì fēng jiāo rì ái tiān,qiáng wēi fěn tuì hǎi táng niān。
贵人那得看花福,多在绿窗犹醉眠。guì rén nà dé kàn huā fú,duō zài lǜ chuāng yóu zuì mián。

行春辞

白玉蟾

绿杨无力暖相依,不管黄莺诉落晖。lǜ yáng wú lì nuǎn xiāng yī,bù guǎn huáng yīng sù luò huī。
水被鱼吹成雨点,花为蝶扰逐风飞。shuǐ bèi yú chuī chéng yǔ diǎn,huā wèi dié rǎo zhú fēng fēi。