古诗词

茶歌

白玉蟾

柳眼偷看梅花飞,百花头上东风吹。liǔ yǎn tōu kàn méi huā fēi,bǎi huā tóu shàng dōng fēng chuī。
壑源春到不知时,霹历一声惊晓枝。hè yuán chūn dào bù zhī shí,pī lì yī shēng jīng xiǎo zhī。
枝头未敢展鎗旗,吐玉缀金先献奇。zhī tóu wèi gǎn zhǎn qiāng qí,tǔ yù zhuì jīn xiān xiàn qí。
雀舌含春不解语,只有晓露晨烟知。què shé hán chūn bù jiě yǔ,zhǐ yǒu xiǎo lù chén yān zhī。
带露和烟摘归去,蒸来细捣几千杵。dài lù hé yān zhāi guī qù,zhēng lái xì dǎo jǐ qiān chǔ。
捏作月团三百片,火候调匀文与武。niē zuò yuè tuán sān bǎi piàn,huǒ hòu diào yún wén yǔ wǔ。
碾边飞絮卷玉尘,磨下落珠散金缕。niǎn biān fēi xù juǎn yù chén,mó xià luò zhū sàn jīn lǚ。
首山黄铜铸小铛,活火新泉自烹煮。shǒu shān huáng tóng zhù xiǎo dāng,huó huǒ xīn quán zì pēng zhǔ。
蟹眼已没鱼眼浮,壮壮松声送风雨。xiè yǎn yǐ méi yú yǎn fú,zhuàng zhuàng sōng shēng sòng fēng yǔ。
定州红玉琢花瓷,瑞雪满瓯浮白乳。dìng zhōu hóng yù zuó huā cí,ruì xuě mǎn ōu fú bái rǔ。
绿云入口生香风,满口兰芷香无穷。lǜ yún rù kǒu shēng xiāng fēng,mǎn kǒu lán zhǐ xiāng wú qióng。
两腋飕飕毛窍通,洗尽枯肠万事空。liǎng yè sōu sōu máo qiào tōng,xǐ jǐn kū cháng wàn shì kōng。
君不见孟谏议,送茶惊起卢仝睡。jūn bù jiàn mèng jiàn yì,sòng chá jīng qǐ lú tóng shuì。
又不见白居易,馈茶唤醒禹锡醉。yòu bù jiàn bái jū yì,kuì chá huàn xǐng yǔ xī zuì。
陆羽作茶经,曹晖作茶铭。lù yǔ zuò chá jīng,cáo huī zuò chá míng。
文正范公对茶笑,纱帽笼头煎石铫。wén zhèng fàn gōng duì chá xiào,shā mào lóng tóu jiān shí diào。
素虚见雨如丹砂,点作满盏菖蒲花。sù xū jiàn yǔ rú dān shā,diǎn zuò mǎn zhǎn chāng pú huā。
东坡深得煎水法,酒阑往往觅一呷。dōng pō shēn dé jiān shuǐ fǎ,jiǔ lán wǎng wǎng mì yī gā。
赵州梦里见南泉,爱结焚香瀹茗缘。zhào zhōu mèng lǐ jiàn nán quán,ài jié fén xiāng yuè míng yuán。
吾侪烹茶有滋味,华池神水先调试。wú chái pēng chá yǒu zī wèi,huá chí shén shuǐ xiān diào shì。
丹田一亩自栽培,金翁姹女采归来。dān tián yī mǔ zì zāi péi,jīn wēng chà nǚ cǎi guī lái。
天炉地鼎依时节,炼作黄芽烹白雪。tiān lú dì dǐng yī shí jié,liàn zuò huáng yá pēng bái xuě。
味如甘露胜醍醐,服之顿觉沉疴苏。wèi rú gān lù shèng tí hú,fú zhī dùn jué chén kē sū。
身轻便欲登天衢,不知天上有茶无。shēn qīng biàn yù dēng tiān qú,bù zhī tiān shàng yǒu chá wú。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

徐道士水墨屏

白玉蟾

人远看来短,山遥淡欲无。rén yuǎn kàn lái duǎn,shān yáo dàn yù wú。
水边渔舍密,天际客帆孤。shuǐ biān yú shě mì,tiān jì kè fān gū。

徐道士水墨屏

白玉蟾

乱山草斜出,危冈竹倒悬。luàn shān cǎo xié chū,wēi gāng zhú dào xuán。
人家春树里,山色夕阳边。rén jiā chūn shù lǐ,shān sè xī yáng biān。

徐道士水墨屏

白玉蟾

霜月沉青嶂,汀鸥卧白沙。shuāng yuè chén qīng zhàng,tīng ōu wò bái shā。
晓风删竹叶,秋雾补山丫。xiǎo fēng shān zhú yè,qiū wù bǔ shān yā。

春宵有感

白玉蟾

春夜常如岁,何妨秉烛嬉。chūn yè cháng rú suì,hé fáng bǐng zhú xī。
百花俱中酒,万竹自吟诗。bǎi huā jù zhōng jiǔ,wàn zhú zì yín shī。

春宵有感

白玉蟾

安得安期枣,如瓜恐不然。ān dé ān qī zǎo,rú guā kǒng bù rán。
楚江萍似斗,泰华藕如船。chǔ jiāng píng shì dòu,tài huá ǒu rú chuán。

春宵有感

白玉蟾

百念今何女,何年遂大刀。bǎi niàn jīn hé nǚ,hé nián suì dà dāo。
瑶池春不老,谁复敢偷桃。yáo chí chūn bù lǎo,shuí fù gǎn tōu táo。

春宵有感

白玉蟾

憎却堤边柳,青丝复尔长。zēng què dī biān liǔ,qīng sī fù ěr zhǎng。
自怜愁里鬓,不觉暗中霜。zì lián chóu lǐ bìn,bù jué àn zhōng shuāng。

春宵有感

白玉蟾

月落知何处,夜长无了时。yuè luò zhī hé chù,yè zhǎng wú le shí。
幽人春自感,莺燕亦何知。yōu rén chūn zì gǎn,yīng yàn yì hé zhī。

春宵有感

白玉蟾

书来相借问,客至欲如何。shū lái xiāng jiè wèn,kè zhì yù rú hé。
自草黄庭去,归来管割鹅。zì cǎo huáng tíng qù,guī lái guǎn gē é。

春宵有感

白玉蟾

命驾承千里,论文且一樽。mìng jià chéng qiān lǐ,lùn wén qiě yī zūn。
春高人易老,风雨闭柴门。chūn gāo rén yì lǎo,fēng yǔ bì chái mén。

春宵有感

白玉蟾

多愁君自尔,不乐我何曾。duō chóu jūn zì ěr,bù lè wǒ hé céng。
西北山如削,明朝约共登。xī běi shān rú xuē,míng cháo yuē gòng dēng。

闲吟

白玉蟾

东园风雨霁,一巷海棠开。dōng yuán fēng yǔ jì,yī xiàng hǎi táng kāi。
曲折穿花去,深行忘却回。qū zhé chuān huā qù,shēn xíng wàng què huí。

闲吟

白玉蟾

回首乌啼夜,伤心月满楼。huí shǒu wū tí yè,shāng xīn yuè mǎn lóu。
真成花命薄,不及柳风流。zhēn chéng huā mìng báo,bù jí liǔ fēng liú。

闲吟

白玉蟾

啼鸟千山暮,轻风一路清。tí niǎo qiān shān mù,qīng fēng yī lù qīng。
草连江色暝,月对夕阳明。cǎo lián jiāng sè míng,yuè duì xī yáng míng。

听琴

白玉蟾

十指生秋水,数声弹夕阳。shí zhǐ shēng qiū shuǐ,shù shēng dàn xī yáng。
不知君此曲,曾断几人肠。bù zhī jūn cǐ qū,céng duàn jǐ rén cháng。